Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1225: Dương Danh Trung Vực!



Đám người Cổ Minh biến sắc, bọn họ không rõ mục đích của những người này là muốn làm gì.

Trương Sư là tu vi Nửa bước Huyền Đế, lại là cung phụng trưởng lão của Cổ gia, khi nào chịu qua điểu khí như vậy, lập tức muốn tức giận rồi.

Cổ Minh kéo hắn một chút, sử cho hắn một cái ánh mắt, tiếp theo hắn lấy ra không ít huyền tinh nói:

- Chư vị, chúng ta chỉ là người bình thường làm một chút làm ăn, chỗ này có chút huyền tinh, còn thỉnh chư vị thả cho chúng ta một cái sinh lộ thì như thế nào?

Vương Đằng tiến lên đem những huyền tinh kia đều cất vào, hắn khinh miệt nói:

- Người của Cổ gia thật sự là tiểu khí, lại cầm trăm vạn trung phẩm huyền tinh đã nghĩ mua được chúng ta, thực sự là để cho người ta không còn lời gì để nói chí cực a!

- Các ngươi rốt cuộc là ai?

Cổ Minh đã biết đối phương là đang trêu chọc bọn họ rồi, lập tức chợt quát ra một tiếng, khí thể Nửa bước Huyền Đế bày ra không nghi ngờ.

Dương Tiên Phong cười to lên nói:

- Chúng ta là ai đều không trọng yếu, quan trọng là... Các ngươi đến không được Phong Vân thành rồi!

Nói xong, hắn khẽ rung rung tay, chút ít thủ hạ kia lập tức phối hợp với linh thú cùng nhau khai hỏa.

Các loại thuộc tính công kích giống như là thiên hàng, khí thế đáng sợ mặc dù không bằng lúc trước Lăng Tiếu lấy một địch vạn nhưng mà để cho người ta cảm thấy vô cùng kinh tâm rồi.

Đám người Cổ Minh đại kinh, bọn họ làm sao nghĩ đến còn chưa tới Phong Vân thành lập tức liền gặp phải phục kích như vậy, trong lúc nhất thời một phương đại loạn rồi.

Cổ Minh không hổ là nhân vật lĩnh quân, hắn đầu tiên hướng tới Dương Tiên Phong giết qua, đồng thời hét lớn:

- Các ngươi rốt cuộc là ai, lại dám làm địch với Cổ gia chúng ta, đều không muốn sống nữa sao?

Hắn rống lên, đồng thời cũng đem hộ thân linh thú của mình triệu hồi ra ý đồ có thể mau chóng bắt giữ Dương Tiên Phong, sợ bị vận mệnh tiệt sát.

Chỉ là Dương Tiên Phong cũng không phải là cái sàng mềm, hắn đề thương tiến lên, cùng Cổ Minh đại chiến lại với nhau, đồng thời cười lạnh nói:

- Dám phạm Lăng thành chủ, các ngươi thật sự là không biết sống chết!

Cổ Minh một khỏa tâm lạnh một nửa, nguyên lai những nhân mã này thực sự là Lăng Tiếu phái ra đến tiệt sát bọn họ.

Cổ Minh nghĩ tới muốn chạy trốn, nhất định phải chạy đi, phản hồi gia tộc báo tin, để cho gia tộc mau chóng phái Thái tượng trưởng lão đi mới có thể trảo sát Lăng Tiếu.

Đáng tiếc, đám người Dương Tiên Phong là phụng tử lệnh của Lăng Tiếu, tuyệt đối không thể để cho bất luận kẻ nào của Cổ gia chạy trốn.

Công kích của ba ngàn dong binh đoàn đem hai mươi hai người của Cổ gia hoàn toàn nhấn chìm rồi.

Đây hoàn toàn là chiến đấu nghiêng về một bên, không có bất kỳ ngoài ý muốn phát sinh!

Sắc mặt bây giờ của hắn vô cùng khó coi, phảng phất giống như là ăn phải ruồi nhặng, để cho hắn khó chịu không nói nên lời.

Hắn ngồi ở trên thủ tọa lộ ra vẻ bi thống nói:

- Cổ Minh trưởng lão bọn họ... Bọn họ toàn bộ vẫn lạc rồi!

Lời của hắn vừa mới nói ra, đám trưởng lão đang ngồi từng cái thần sắc đều trở nên dị thường khó coi, đồng thời cũng ẩn ẩn có vài phần kinh ngạc.

Thực lực của Cổ Minh bọn họ đều là rất rõ ràng, đồng hành còn có một gã cung phụng trưởng lão khác, tổng cộng hai mươi hai người đều là hảo thủ nhất đẳng trong tộc bọn họ, lại toàn bộ vẫn lạc rồi.

Đây để cho bọn họ cảm thấy khó có thể tin, đồng thời lại thật là chấn kinh.

- Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Lăng Tiếu kia không phải chỉ có thực lực trung cấp Thiên Tôn sao? Cho dù là thực lực cường hãn cũng không thể đem đám người Cổ Minh trưởng lão toàn bộ lưu lại a!

- Không sai, có phải là đã làm sai ở chỗ nào hay không, cho dù là Huyền Đế chân chính muốn lưu lại bọn họ cũng phải phí một phen trắc trở a, huống chi đem bọn họ toàn bộ giết hết, đây là không thể nào đâu!

- Đừng nói là Lăng Tiếu kia thật là có ba đầu sáu tay gì, nếu quả thật là như vậy, nói không chừng phải mời Thái tượng trưởng lão ra tay.

- Ta nhận thấy vẫn trước phái người đi nghe ngóng hư thật rồi làm tiếp tính toán mới tốt, Lăng Tiếu kia trọng kiến Địa Ngụ thành, nghĩ đến trong thời gian ngắn sẽ không rời đi mới đúng.

Trưởng lão ở tràng mồm năm miệng mười, để bên trong đại điện đều trở nên ồn ào lên.

Cổ An nhíu lông mày một chút quát lên:

- Đủ ồi, các ngươi đều an tĩnh cho ta!

Cổ An nói chuyện rồi, mọi người lại một lần nữa an tĩnh xuống.

Tiếp theo Cổ An nói:

- Cổ Minh trưởng lão bọn họ vẫn lạc là sư thật không thể chối cãi, án theo thời gian xuất phát mà suy tính, bọn họ nên là sau khi đến Địa Ngục thành mới bị giết, cho nên... Lần này là chúng ta đánh giá thấp thực lực của Lăng Tiếu rồi, các ngươi nói một chút xem việc này nên làm như thế nào? Việc này nếu là truyền đi, mặt mũi của Cổ gia chúng ta đều ném hết sạch.

Có chút trưởng lão ở trong lòng bất mãn mà thầm nghĩ:

- Là chính mình ngươi coi thường, không phải là chúng ta coi thường a, trước sớm liền để ngươi thỉnh Thái tượng trưởng lão xuất mã rồi, hôm nay đã xảy ra chuyện, không thể liên lụy đến chúng ta xuống nước a!

Một gã trưởng lão đứng lên nói:

- Việc này nhất định là có kỳ quặc, không bằng phái người trước tra rõ tình huống rồi làm tiếp định đoạt cũng không muộn.

Cổ An khó chịu nói:

- Chẳng lẽ để cho tạp chủng kia tiếp tục lớn lối hay sao? Đây để cho người khác làm sao nhìn Cổ gia chúng ta!

Xác thật Cổ gia thân là một trong mười tám phương thế lực lớn, lại truyền ra Cổ sát lệnh, hôm nay đã biết động hướng của Lăng Tiếu, nếu là không có tỏ vẻ nửa điểm, sẽ bị người khác cười chết.

Trong lúc nhất thời, tất cả trưởng lão đều trở nên không biết nói gì.

Đúng lúc này, một đạo thanh âm ở bên ngoài đại điện âm u vang lên:

- Chuyện này các ngươi không cần phải để ý đến nữa, ta đi một chuyến đem tiểu tử kia giết chết, đem Kim Long Thương đoạt về.

Thuận theo thanh âm rơi xuống, một gã lão giả mang theo một nữ tử trẻ tuổi tịnh lệ đi vào trong đại điện.

Nếu như Lăng Tiếu ử chỗ này mà nói nhất định có thể nhận ra lão giả này, rõ ràng là Cổ gia Thái tượng trưởng lão Cổ Hình trước đây có được gặp qua, cường giả Huyền Đế giai chân chính, mà ở bên cạnh hắn lại là Cổ Tiểu Hà.

Cổ Tiểu Hà kia tư thế như cũ là uyển chuyển như xà, tỷ lệ quả nhiên là có lồi có lõm, để bất kỳ nam nhân nào thấy cũng nhịn không được mà liếc trộm mấy lần, chỉ là dung nhan vốn là tịnh lệ kia của nàng lại là trở nên vô cùng âm lãnh, cho người ta một loại cảm giác cự người ngoài ngàn dặm, mà mái tóc vốn là màu vàng nhu thuận kia cư nhiên đều biến thành vẻ ngân bạch rồi.

Một loại lạnh lùng kinh diễm, một loại khốc ý ma tính mười phần, cùng dáng vẻ của nàng ở chiến loạn uyên đã là biến hóa quá nhiều.

Gần hai năm không thấy, thực lực hôm nay của nàng lại trực tiếp bạo trướng lên đến cao cấp Thiên Tôn, tốc độ này xác thật là khiến cho người ta chặc lưỡi rồi!

Trưởng lão của Cổ gia nhìn thấy người đến lập tức khom lấy thân thể vấn an nói:

- Ra mắt Hình trưởng lão!

Trong thần sắc của Cổ Hình tràn đầy vẻ khó chịu nói:


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.