- Hai vị thỉnh dời bước, đại nhân nhà ta có chuyện quan trọng muốn thương lượng với hai vị.
Trung niên nhân kia đưa ra một lệnh bài nói nhỏ.
Bán Đế kia nhìn thoáng qua lệnh bài lập tức hiểu rõ trước mắt là người nào, lúc này quay người thấp giọng nói gì đó với Khang Lam.
Khang Lam trong mắt mang theo vài phần do dự, cuối cùng vẫn gật đầu, đi theo trung niên nhân kia vào một khách sạn trong thành.
Trong một gian phòng trọ trong khách sạn sớm đã có hai người chờ Khang Lam.
Hai người này theo thứ tự là một già một trẻ, giá khí thế nội liễm, ánh mắt thâm trầm, nữ dung nhan diễm lệ, một đầu tóc trắng càng đặc biệt gây chú ý.
Hai người này rõ ràng là hai người Cổ Hình và Cổ Tiểu Hà đến từ Cổ gia.
Bọn hắn đã sớm trà trộn vào thành mấy ngày, Cổ Hình vốn định trực tiếp giết đến tận phủ thành chủ, nhưng bọn người Cổ Minh phái đến trước đó bị sát hại, khiến hắn lựa chọn tỉnh táo lại.
Hắn phái người bốn phía thu thập chuyện sua khi Lăng Tiếu đến Phong Vân Thành, sao đó liền giật mình.
Thì ra thực lực Lăng Tiếu đã sớm không còn là Địa Hoàng cảnh ngày xưa nữa, mà đạt đến cao giai Thiên Tôn, cũng vào không lâu trước lấy một địch vạn, chém giết một gã Huyền Đế chính thức, bốn gã Bán Đế, càng có không ít Thiên Tôn, Địa Hoàng...
Trận chiến kia đã được rất nhiều người xác nhận, Cổ Hình không thể không tin tưởng đây là sự thật.
Mà hắn cũng biết bọn người Cổ Minh đã không may trúng độc thủ của Lăng Tiếu, vậy nên hắn mới xem như chân chân chính chính nhìn thẳng vào Lăng Tiếu.
Tiểu nhân vật năm đó một tay có thể bóp chết giờ rõ ràng đã có thể sinh ra uy hiếp cho hắn, hắn rất hối hận năm đó không tự mình ra tay bóp chết Lăng Tiếu giờ lại dưỡng thành đại hại
Ngoại trừ thực lực Lăng Tiếu mạnh mẽ ra, tựa hồ bên trong còn có hai gã cường giả Đế cấp, càng thu nạp không ít cường giả dong binh.
Cho nên, Cổ Hình chỉ có thể án binh bất động, suy nghĩ biện pháp giải quyết tốt nhất.
Hiện giờ Lăng Tiếu đại thế đã thành, trừ phi hắn quay về gia tộc triệu tập thêm cường giả Huyền Đế tới, bằng không sẽ không thể làm gì được hắn cả.
Thế nhưng nếu vậy sẽ mất hết mặt mũi a!
Hắn từng khoác lác trước mặt tiểu bối là nhất định phải mang đầu Lăng Tiếu về.
Mà lúc trước hắn liên hệ với người của Thiên Sát lại chậm chạp không có động tĩnh, cái này khiến hắn càng thêm nóng lòng.
Cổ gia mỗi ngày đều chú ý động tĩnh của phủ thành chủ, hắn muốn biết rõ trong phủ Lăng Tiếu đến cùng có bao nhiêu cao thủ tồn tại, bình thường có loại người nào ra vào.
Cho nên, hôm nay hắn liền chú ý đến Khang Lam. chương mới nhất chỉ có tại docTruyệnFULL.vn nhé các bạn
Lúc ở Minh Ngộ Trì hắn đã nhớ rõ đây là đệ tử Linh Vũ Các, mà bọn người Lăng Tiếu mời tất cả mọi người đi vào, duy chỉ có đuổi Khang Lam ra ngoài, hắn liền ý thức được có minh hữu có thể lôi kéo.
Không thể không nói, Cổ Hình là một cái lão gian cự hoạt.
Khang Lam lần nữa khôi phục thân phận đệ tử Linh Vũ Các, mang theo vài phần lãnh ngạo nhìn Cổ Hình và Cổ Tiểu Hà nói:
- Nói đi, tìm chúng ta có chuyện gì?
Cổ Hình cười nói:
- Nếu như ta nhớ không sai thì ngươi hẳn là đệ tử của Hàn Thiên lão ca a!
Khang Lam không nghĩ tới Cổ Hình rõ ràng quen biết sư phó hắn, thái độ trở nên hòa hoãn hơn vài phần nói:
- Không sai Hàn Thiên đúng làgGia sư, không biết vị Cổ lão gia tử này có gì chỉ giáo? "
Lúc vừa nhìn thấy lệnh bài Khang Lam đã biết rõ đây là người Cổ gia rồi, mà hắn cũng nhớ rõ lúc ở Minh Ngộ Trì đã gặp Cổ Hình, chỉ là ấn tượng cũng không sâu thôi.
Cổ Hình cười nhạt nói:
- Ta với gia sư ngươi coi như là bằng hữu cũ, ta gọi ngươi một tiếng sư điệt a!
Nói đến đây hắn dừng chút mới nói:
- Vừa rồi ngươi vừa chịu thiệt trong phủ thành chủ phải không?
Khang Lam sắc mặt lập tức khó coi nói:
- Cổ lão gia tử ngươi đây là ý gì?
Cổ Hình đè tay xuống nói:
- Trước không nên tức giận, ta chỉ hỏi ngươi có muốn lấy lại danh dự không thôi?
Lúc này, Khang Lam và hộ vệ Bán Đế bên cạnh hắn đã hiểu rõ ý Cổ Hình, trong đầu bọn hắn đều nghĩ tới ba chữ "Cổ Sát Lệnh"
- Cổ lão gia tử, chuyện của ngươi thứ cho ta không giúp được ngươi.
Khang Lam nói một tiếng liền muốn quay người rời đi!
Cổ Hình phá lên cười nói:
- Ta vốn tưởng rằng đệ tử Hàn Thiên sư huynh sẽ có vài phần khí khái, không ngờ lại là người không có gan, vậy thì chúng ta hôm nay xem như chưa từng gặp đi.
Khang Lam lập tức dừng thân hình lại, mà hộ vệ trưởng lão ở cạnh hắn lại lôi kéo ống tay áo của hắn nói:
- Chúng ta đi thôi!
Cổ Hình lời này rõ ràng là phép khích tướng.
Thế nhưng một chiêu này hết lần này tới lần khác lại hữu hiệu với Khang Lam!
Khang Lam thân là người nổi bật trong hàng chân truyền đệ tử Linh Vũ Các tự nhiên có một thân ngông nghênh, bằng không hắn cũng không có khả năng dựa vào mấy chục tuổi đã đạt đến cảnh giới Thiên Tôn như giờ.
Nếu hắn lần này xám xịt bước đi vậy thì sự sỉ nhục của Lăng Tiếu với hắn sẽ trở thành ma chướng trong lòng hắn, sẽ trở ngại việc hắn tiến giai trong tương lai.
- Cổ lão gia tử ngươi muốn làm thế nào, trong phủ Lăng Tiếu có tồn tại Đế cấp, hơn nữa Đạo Ân sư bá tựa hồ có giao tình không cạn với hắn, bằng mấy người chúng ta thì khó mà đối phó hắn!
Khang Lam quay mặt lại nói thẳng.
Hắn hận thấu Lăng Tiếu, hận thấu tủi nhục hôm nay bị Lăng Tiếu ban cho, hắn nhất định phải rửa sạch.
Biện pháp duy nhất chính là khiến Lăng Tiếu biến mất khỏi thế giới này!
Cổ Hình lộ ra dáng cười nói:
- Mấy người chúng ta đương nhiên không đối phó được hắn, nhưng chúng ta có thể dùng trí mà!
- Cổ lão gia tử có diệu kế gì?
Khang Lam lộ ra vẻ lắng nghe, trong ánh mắt nhiều thêm vài phần gian kế thực hiện được.
...
Theo thời gian trôi qua, thời gian đấu giá hội cũng ngày càng gần.
Vài ngày trước Bộ Tinh đi vào phủ thành chủ cũng sớm rời đi, nàng vốn định dùng sắc dụ Lăng Tiếu sớm bán Sinh Mệnh Tuyền Dịch và Bán giai thánh khí cho nàng, Nhưng vừa vào phủ thành chủ đã bại trận, cuối cùng chỉ có thể nhận mệnh, đến đấu giá hội xem thử có thể mua được không.
Về phần Đông Phương Tinh nhất thời cũng không tiếp thụ được sự thật Lăng Tiếu có nhiều nữ nhân xinh đẹp như vậy nên cũng không dừng lại trong phủ thành chủ, mang theo người nhà mình ra ngoài dừng chân.
Nàng nhất định phải hảo hảo tỉnh táo ngẫm lại, thân phận Đông Phương gia tiểu công chúa của mình cũng không thể cam nguyện làm tiểu thiếp cho người ta được.
Lăng Tiếu càng ưu tú, trong lòng nàng càng khát vọng chinh phục nam nhân như vậy.
Nhưng hiện loại tình huống này nàng nhất định phải thay đổi sách lược mới được, nàng phải suy nghĩ thật kỹ trong lòng mình đến cùng muốn gì. Là xuất phát từ lợi ích gia tộc hay là suy nghĩ cho tương lai của mình.
Mấy ngày nay, Đạo Ân cùng với hai bằng hữu của hắn ở lại trong phủ thành chủ.
Lăng Tiếu thân là chủ nhân rất tự nhiên phải tiếp khách, đồng thời cũng hỏi thăm về hai huynh đệ Hoa Hiểu Quế cùng với Đường Cương Lĩnh của hắn.