Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1294: Bản thiếu gia thế nhưng rất chuyên tình đấy! (2)



Những người này có võ giả, có bình dân, bọn họ đều cúi người với Lăng Tiếu, bọn hắn đây là đang chào đón Lăng Tiếu, chào đòn một đời thiên kiêu mới, truyền thuyết tương lai.

Lăng Tiếu không nghĩ tới những thành dân này lại nhiệt tình như vậy, trong nội tâm liền ấm áp

- Cảm giác này coi như không tệ!

Lăng Tiếu khẽ cười, sau đó nói với những người này:

- Mọi người không cần đa lễ, đều là người một nhà, tùy ý là tốt rồi, Lăng Tiếu ta cũng không phải đại nhân vật gì!

- Lăng thành chủ, ngươi chính là thành chủ vĩ đại nhất của chúng ta, chúng ta muốn vĩnh viễn đặt chân ở đây!

Không biết ai hô lên nói.

Đúng, đúng vậy, Lăng thành chủ chúng ta nguyện ý cùng ngươi xây dựng Phong Vân Thành, khiến nó trở thành nhà vĩnh viễn của chúng ta.

- Đúng đúng, chúng ta thề chết theo Lăng thành chủ.

- Đúng đúng, chúng ta thề chết theo Lăng thành chủ.

...

Những người này đều bị các sự tích kinh người của Lăng Tiếu lây nhiễm, sự ủng hộ của bọn hắn đối với Lăng Tiếu cơ hồ đã đến mức mù quáng, lại thêm Lăng Tiếu thân thiện với mọi người như thế, thật sự khiến bọn hắn càng thêm tin phục.

Theo thanh âm vang lên, mọi người trong Phong Vân Thành đều đã biết rõ Lăng Tiếu đã trở về, không ít thành dân càng không ngừng chen chúc đi qua.

Lăng Tiếu ngay từ đầu cũng không kháng cự tạo quan hệ với thành dân.

Thế nhưng hắn phát hiện người mình bị không ít bàn tay sờ lấy, thậm chí y phục trên người cũng bị xé nát.

Lăng Tiếu đành phải tùy ý trả lời vài tiếng, lăng không bay lên nhanh chóng quay về trong phủ thành chủ.

Vừa về tới trong thành, Huyền Diệu, Phượng Tiêm Vận, Thải Hà Nguyệt... cả đám người đều đang chờ đón Lăng Tiếu.

Bọn hắn trông thấy bộ dạng chật vật không chịu nổi kia của Lăng Tiếu đều lộ ra dáng tươi cười vui vẻ.

- Ha ha, thiếu gia ngươi cũng có hôm nay ah!

Huyền Diệu cười trêu ghẹo nói ra.

Lăng Tiếu cười khổ:

- Ngươi tên thần côn này, còn chê cười bản thiếu gia đúng không!

- Sao có thể chứ, đây là chứng minh thiếu gia ngươi mị lực bất phàm mà

Huyền Diệu khoát tay vui mừng cười nói.

Hắn lúc trước lựa chọn đi theo Lăng Tiếu chính là vì coi trong phát triển sau này của Lăng Tiếu, chỉ là hắn không nghĩ tới Lăng Tiếu sẽ trong vài ngắn ngủn đã quật khởi, điều này thật sự khiến hắn cảm thấy mừng rỡ không thôi.

Người hắn đi theo càng cường đại, cũng chứng minh tương lai hắn sẽ đi xa hơn, một thân sở học của hắn cũng được thi triển thỏa thích.

- Quả thật, xem ta nhiều phu nhân như hoa như ngọc như vậy đã biết rõ bản thiếu gia mị lực bất phàm rồi.

Lăng Tiếu quay mặt cười với Phượng Tiêm Vận và Thải Hà Nguyệt.

Hắn lời này đồng thời khoa trương mình cũng uyển chuyển khoa trương nữ nhân của mình.

Hai nữ phong tình vạn chủng liếc Lăng Tiếu, Phượng Tiêm Vận mở miệng nói:

- Tiếu, vẫn nên vào trong nói chuyện đi, ngươi có không ít chuyện phải xử lý đấy!

- Chuyện gì mà thần côn lại không xử lý được?

Lăng Tiếu nghi hoặc hỏi.

Hắn bây giờ đã hoàn toàn uỷ quyền cho Huyền Diệu chưởng quản tất cả sự vụ Phong Vân Thành, đối với hắn cũng hoàn toàn tín nhiệm, nhưng giờ lại có việc cần hắn xử lý cho nên hắn mới hỏi vậy.

- Đây là việc tư của thiếu gia, ta không tiện xử lý!

Huyền Diệu nhẹ lay động bạch phiến cười nói.

- Việc tư? Hẳn là lại có người đến khiêu chiến sao?

Lăng Tiếu hỏi.

Tất cả mọi người đều cười mà không nói, khiến Lăng Tiếu một hồi buồn bực không thôi.

Sau khi đến đại điện, Lăng Tiếu nhìn xem một đống thư giản đặt ở trên bàn đầu liền có chút lớn lên.

Lăng Tiếu ngồi ở trên vị trí thành chủ, mở ra nhìn những thư giản kia bắt đâu đọc qua.

Thì ra những thư giản này đều là một ít thế lực muốn đề cập chuyện thông gia kết mình, ví dụ như: lục phẩm tông môn Giang Long Bang bang chủ có một con gái, nguyện gả cho Lăng thành chủ làm thiếp sĩ, mong cùng Lăng thành chủ thành lập chuyện tố trọn đời t; như Ngũ phẩm thế gia Hoàng gia, có một con gái...

Trông thấy ở đây đều là kiểu này, Lăng Tiếu thoáng cái liền vui vẻ.

Hắn thật không nghĩ tới những thế lực này lại nịnh bợ hắn như vậy, quả nhiên khiến hắn ngoài ý muốn không thôi.

Hắn sờ mũi lẩm bẩm:

- Đều đưa nữ nhân đến cho bản thiếu g ia, vì sao không đưa thứ thực tế hơn chút chứ, thật cho rằng bản thiếu gia là tuyệt thế dâm côn sao, bản thiếu gia thật sự rất chung tình.

Hắn vừa dứt lời, lập tức bị vô số bạch quang bắn thẳng đến!

Lăng Tiếu giờ đã có không ít nữ nhân, rõ ràng không biết xấu hổ nói mình chung tình, da mặt tên này quả nhiên cực dày a!

Phượng Tiêm Vận nhịn không được mở miệng nói:

- Những nữ nhân này ngươi một người cũng không được thu.

Lúc này Lưu Quần một mực không mở miệng cũng nói:

- Không sai thiếu gia, hiện giờ thời cơ đã thành thục, chính là lúc thiếu gia khai tông lập phái rồi!

Dương Tiên Phong cũng mở miệng nói:

- Ta đồng ý, bằng vào nhân khí của thiếu gia, nhất định có thể một lần hành động trở thành thế lực tân quý mạnh nhất.

Trong lúc nhất thời, tất cả Đại trưởng lão trong điện đều ủng hộ quyết định này.

Phủ thành chủ chiếm diện tích mặc dù rất lớn, nhưng thành trì này lưu lượng người ở lại tương đối nhiều, mà bọn hắn mỗi người đều là siêu cấp cao thủ số một, bọn hắn lúc tu luyện cần đại lượng linh khí, một khi bọn hắn bắt đầu toàn lực hấp thu, vậy Thiên Địa linh khí ở phương thiên địa này cũng sẽ bị phân yếu, mà bọn hắn cũng không được thỏa mãn, cũng sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều võ giả trong thành tu luyện, đây cũng không phải chuyện tốt.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao các thế lực lớn đểu đặt địa bàn ở hùng sơn tuấn lĩnh.

Lăng Tiếu nhẹ gật gật đầu nói:

- Bản thiếu gia lần này trở về chính là muốn giải quyết chuyện này, chúng ta đã ở rất gần Tử Vong sơn mạch rồi, chúng ta cũng chỉ có thể lựa chọn vị trí bên kia, chuyện này giao cho thần côn đi làm đi, nhất định phải lựa chọn ra một động thiên phúc địa, bằng không sẽ hỏi tội ngươi đấy.

Huyền Diệu có chút gật đầu:

- Thiếu gia có thể yên tâm, chỉ là tông môn chúng ta nên gọi là gì đây? Sẽ không gọi là Phong Vân Tông chứ?

Lúc này, ánh mắt mọi người đều rơi vào trên người Lăng Tiếu, chờ câu trả lời của hắn.

- Cái này... Bản thiếu gia quả thật chưa cận thẩn nghĩ qua, đợi chọn nơi xong rồi tính sau!

Lăng Tiếu chần chờ một chút nói, tiếp theo hắn lại nói:

- Trước đó không lâu, ta cùng với Võ Bất Phàm đánh một trận, Sát Thiên và Cổ gia đều có không ít người xuất thủ, bọn hắn cho rằng bản thiếu gia dễ khi dễ, kết quả là tiền mất tật mang, những ngày này ta cùng với Phương Thần giết không ít phần đà của Sát Thiên, đợi sau khi xác định tông phái chúng ta thành lập xong thì cũng là lúc xuất chinh Sát Thiên và Cổ gia, mọi người có ý kiến gì không?

Lăng Tiếu lời này tuy là trưng cầu ý kiến của bọn hắn, nhưng ngữ khí lại tràn đầy sát phạt chi khí, không cho phép bất luận kẻ nào phản đối.

Ngoại trừ Huyền Diệu và nữ nhân của Lăng Tiếu ra, những người khác đều tràn đầy khiếp sợ nhìn Lăng Tiếu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.