Thần Khống Thiên Hạ

Chương 135: Mê Huyễn Cốc Kinh Biến (1)​



- Đó là dĩ nhiên, trừ gia tăng thọ nguyên ra, còn có chỗ tốt rất lớn, ngày sau ngươi liền tự biết rồi.

Lục Ông thần sắc ngạo nghễ nói.

Hiện tại Lăng Tiếu đối với lời nói của Lục Ông không hề chất vấn nữa rồi.

- Tốt, điều kiện của ngươi ta đáp ứng, cho ngươi vào trong tinh thần thức hải của ta khôi phục.

Lăng Tiếu chiếm được chỗ tốt, lúc này sảng khoái đáp ứng.

Hắn ở trong lòng vô cùng cao hứng a, vô duyên vô cớ liền tăng 100 năm thọ nguyên, đây là bất luận kẻ nào cũng tha thiết ước mơ, muốn mà không có.

Thông qua nghiệm chứng, hắn cảm thấy lời nói của Lục lão đầu tử thật đúng là có thể tin, cho lão vào trong thức hải, có lẽ thật sự là cục diện cả hai cùng có lợi.

- Tiểu hữu, ngươi ngày sau sẽ vì quyết định này của mình mà cảm thấy may mắn.

Lục Ông hài lòng nói.

- Cái này đợi ngày sau hãy nói, Lục lão, vậy ngài lúc nào mới đem sương mù này xua tan?

Lăng Tiếu ngay cả cách xưng hô cũng thay đổi, được chỗ tốt rồi nhất định phải tôn kính lão nhân gia một chút đi!

- Ở nơi này một hai ngày đi, chờ ta thu hồi thụ linh khí, sương mù sẽ lập tức tiêu tán.

Lục Ông nhàn nhạt nói.

- Được, vậy hiện tại trước hết để cho ta đi ra ngoài đi, bằng hữu của ta không thấy ta mà nói, chỉ sợ sẽ lo lắng.

Lăng Tiếu đáp một tiếng, sau đó lại nhớ Lãnh Xà cùng Vi Đại Nhi ở bên ngoài, vạn nhất bọn họ thấy mình biến mất, chỉ sợ sẽ gấp gáp.

- Tốt, một hai ngày này ngươi trước ở lại phụ cận chỗ này, không nên chạy loạn, sau khi chờ ta tiêu hao nguyên khí, tự nhiên sẽ trực tiếp tiên vào trong thức hải của ngươi, chỉ cần ngươi thuận theo tự nhiên không cần kháng cự, chắc chắn sẽ không có nguy hiểm gì, nếu như ngươi kháng cự mà noi, vậy tự gánh lấy hậu quả rồi.

Lục Ông bàn giao nói.

Ngay sau đó Lăng Tiếu chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, chính mình lần nữa xuất hiện ở trước cây đại thụ rồi.

- Ta dựa vào, cái này quá thần kỳ rồi!

Lăng Tiếu không khỏi thở dài nói.

Lúc này, Lãnh Xà huynh muội một mực ở phụ cận tìm kiếm Lăng Tiếu cũng đã phát hiện ra hắn.

Vi Đại Nhi chạy chậm mấy bước, hai tay chống eo nhìn Lăng Tiếu tức giận nói:

- Mới vừa rồi ngươi chạy đi đâu? Làm sao một mực gọi ngươi mà không đáp lời, còn tưởng rằng ngươi bị linh thú ăn rồi.

Lăng Tiếu gãi gãi cái ót nói:

- Ách... Người là có ba việc cấp bách nha, a a!

- Ngươi cấp bách cũng quá lâu đi, cư nhiên tốn hơn một canh giờ.

Vi Đại Nhi làm sao tin tưởng lời nói của Lăng Tiếu.

- Này... Nín chừng mấy ngày rồi nha, đúng rồi, tỷ tỷ có phải hay không đang lo lắng vì đệ a?

Lăng Tiếu vô lại cười nói, tiếp theo nói sang chuyện khác, hắn cũng không đem chuyện mới vừa rồi nói cho bất luận người nào biết, bởi vì... đây quá không thể tưởng tượng nổi rồi, nói ra cũng sẽ không có ai tin tưởng.

Vi Đại Nhi khẽ đỏ mặt gắt lên một cái nói:

- Người nào lo lắng cho ngươi a!

Lúc này Lãnh Xà ở một bên kinh ngạc nhìn Lăng Tiếu nói:

- Tiếu đệ, ngươi lại đạt tới Huyền Giả giai đỉnh phong rồi?

Hắn nhớ được mới vừa rồi Lăng Tiếu chẳng qua là sơ nhập cao giai Huyền Giả, hôm nay lại chỉ là cách hơn một canh giờ đã đén Huyền Giả đỉnh phong, tùy thời đều có thể đột phá đến Huyền Sĩ giai, đây... Đây quá làm cho người ta không nói được lời nào đi.

Vi Đại Nhi ở một bên lần nữa nhìn về phía Lăng Tiếu, thần sắc thu lại, tiếp đó đồng ý nói:

- Thật sự là Huyền Giả đỉnh phong rồi, di, tựa hồ có một cỗ vị đạo gì đó, cảm giác rất mới, chẳng lẽ ngươi dùng linh thảo gì?

- Nào có dùng linh thảo gì, đệ dệ ta thiên tư trác tuyệt, thực lực tăng lên đó là chuyện bình thường không quan trọng, chẳng lẽ các ngươi không có nghe nói ta hai năm rưỡi trước cũng đã đột phá tới Huyền Sĩ giai sao, hôm nay chẳng qua là từ từ khôi phục thực lực mà thôi.

Lăng Tiếu rất là rắm thúi nói.

Bất quá Lãnh Xà cùng Vi Đại Nhi nghe xong nhưng cảm thấy lời nói của Lăng Tiếu có mấy phần đạo lý, bọn họ đã sớm nghe danh thiên tài của Lăng Tiếu, có lẽ đúng như lời nói của hắn, hôm nay chẳng qua là đang khôi phục thực lực mà thôi.

- Tốt lắm, nếu Tiếu đệ không có chuyện gì, liền đi qua ăn chút gì đi!

Lãnh Xà không có nghĩ nhiều nữa, lúc này nói sang chuyện khác.

Kim sắc Lang Vương cùng Thanh Viêm Lang bắt về một con nhị giai trung cấp U Văn Báo, đủ để giải quyết vấn đề ăn uống của ba người.

Sau khi ăn xong thịt báo, Lăng Tiếu mới đối với Lãnh Xà cùng Vi Đại Nhi nói:

- Lãnh đại ca, tỷ tỷ, các ngươi thật là muốn vứt bỏ bí cảnh?

Hai người không hiểu nhìn Lăng Tiếu, lúc trước hai người bọn họ đã nói rất rõ ràng, bọn họ đã không còn ý định đi tìm bí cảnh nữa rồi, chỉ cần có thể rời đi Mê Huyễn cốc là được, nhưng không biết Lăng Tiếu vì sao lại hỏi lại.

- Tiếu đệ, chẳng lẽ ngươi tính toán...

Lãnh Xà suy đoán nói.

Lăng Tiếu không có phủ nhận gật gật đầu nói:

- Không sai, ta là người có lòng hiếu kỳ đặc biệt nặng, nếu là đã đến nơi này, ta nghĩ tìm tòi đến tận cùng, hơn nữa sương mù của Mê Huyễn cốc hai ngày nữa có thể sẽ toàn bộ tiêu tán rồi.

Qua một hai ngày nữa sương mù của Mê Huyễn cốc sẽ tiêu tán, đến lúc đó là có thể nhận rõ đường đi đến bí cảnh, Lăng Tiếu dĩ nhiên không muốn bỏ qua cơ duyên nhìn thấy bí cảnh, cho nên hắn lần nữa hỏi Lãnh Xà cùng Vi Đại Nhi, nếu như bọn họ còn kiên trì đi ra ngoài mà nói, trước hết liền đưa bọn họ đi ra ngoài, chính mình trên đường một người cũng thuận tiện, nếu như bọn họ vẫn có hứng thú tìm tòi bí cảnh mà nói, mang theo bọn họ cũng không sao, dù sao thực lực của Lãnh Xà cùng Vi Đại Nhi cũng không tính là yếu, gặp chuyện không may cũng có thể chiếu ứng.

- Sương mù của Mê Huyễn cốc tiêu tán? Cái này không thể nào, Mê Huyễn cốc đã được tạo thành mấy trăm năm rồi, chưa từng nghe nói qua sương mù sẽ tiêu tán, Tiếu đệ ta xem ngươi cũng đừng đánh chủ ý vào cái bí cảnh kia, nghe nói bí cảnh có tam giai linh thú canh giữ, chỉ sợ là Linh Sư đến đây cũng khó mà lấy được.

Lãnh Xà cười khổ lắc đầu khuyên.

Vi Đại Nhi ở một bên cũng là gật đầu, cho là lời nói của Lăng Tiếu cũng không thể tin.

Mê Huyễn cốc đã tồn tại mấy trăm năm rồ, thậm chí đế ngàn năm, làm sao có thể bởi vì Lăng Tiếu nói tán liền tán được, đây quả thực là thiên phương dạ đàm.

Lăng Tiếu cười cười không nói nữa, dù sao lại giải thích thêm bọn họ cũng nghe không lọt, vậy hãy để cho bọn họ mỏi mắt chờ mong đi.

Trong nháy mắt, hai ngày trôi qua.

Lãnh Xà cùng Vi Đại Nhi chia ra ngồi ở trên người Kim sắc Lang Vương cùng Thanh Viêm Lang xuất hiện ở ngoại vi Mê Huyễn cốc.

- Thật tốt quá, rốt cục rời đi địa phương quỷ quái này rồi.

Mới ra khỏi Mê Huyễn cốc, Vi Đại Nhi liền nhịn không được của kinh hô lên.

- Đúng vậy a, lần này thật là hung hiểm, nếu không phải Tiểu đệ kịp thời xuất hiện, chỉ sợ chúng ta sẽ chết ở trong cốc rồi.

Lãnh Xà cảm khái nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.