Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1420: Người có tình trở thành quyến thuộc



Nếu như đã làm ra lựa chọn, Đông Phương Tinh bắt đầu toàn tâm toàn ý đi hấp dẫn trái tim của nam tử này, nàng tin tưởng sẽ có một ngày mình có thể làm cho hắn đem thật nhiều tình cảm đặt lên người nàng.

Ánh mắt của mọi người tập trung trên thân Lăng Tiếu.

- Lăng cung chủ có ý tứ gì? Cho dù ngươi là phò mã của Đông Phương gia cũng chưa có quyền lợi triệu tập chúng ta đâu!

Đông Phương Quân bất mãn nói.

Bởi vì nữ nhi của hắn nói có chuyện khẩn cấp vạn phần quan hệ đến đại sự tồn vong của gia tộc mới muốn cho hắn triệu tập trưởng lão hội hôm nay.

Vẻ mặt Đông Phương mỗ mỗ bất mãn nhìn Lăng Tiếu, tựa hồ nếu hắn không nói ra được nguyên nhân bà chắc chắn khiến cho hắn phải vĩnh viễn lưu lại trong Đông Phương gia.

Lăng Tiếu cười nhẹ, trong tay xuất hiện một món vũ khí.

- Mọi người nhận ra được vũ khí này hay không?

Lăng Tiếu chỉ vào Thủy Giáp thương nói.

Mọi người đều cau mày, một người bất mãn quát:

- Đây chính là Thủy Giáp thương, trong gia tộc ta muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, Lăng cung chủ có ý tứ gì?

- Đây thật là một thanh Thủy Giáp thương bình thường sao?

Vẻ mặt Lăng Tiếu hiện lên tia cười quỷ dị nhìn Đông Phương mỗ mỗ cùng Đông Phương Quân.

Những người khác có lẽ nhìn không ra, nhưng chẳng lẽ chính Đông Phương mỗ mỗ cũng nhìn không ra hay sao?

Không đợi Đông Phương mỗ mỗ lên tiếng, một huyền đế cao giai đứng lên, đôi mắt lộ vẻ kích động nói:

- Đây…đây là thánh khí Thủy Giáp thương thất truyền đã lâu của tộc ta! Đúng rồi, không sai, vì sao nó lại ở trong tay ngươi?

Vị huyền đế này ngồi gần phía trên, nhìn ra được địa vị của hắn trong Đông Phương gia thật bất phàm.

Đôi mắt Đông Phương mỗ mỗ lộ ra thần sắc kích động thất thanh nói:

- Ngươi…ngươi từ đâu có được nó, nói mau!

Thanh âm của bà vừa thốt ra, thân ảnh đã đi tới trước người Lăng Tiếu, một cỗ khí tức thánh giả ép bức khiến Lăng Tiếu cơ hồ nghẹt thở.

- Mỗ mỗ, bà…bà đừng xúc động!

Đông Phương Tinh khẩn trương kinh hoảng kêu lên.

Nàng sợ mỗ mỗ lỡ tay giết chết Lăng Tiếu sẽ xảy ra bi kịch.

Hưu!

Bỗng nhiên từ viên trân châu trên đỉnh Thủy Giáp thương tản mát ra một đoàn quang mang, chiếu sáng cả đại điện.

Một đạo thân ảnh vạm vỡ cường tráng ngưng tụ thành hình người, một cỗ khí thế khổng lồ tán phát, nhìn xuống mọi người trong đại điện.

- Ha ha…ta rốt cục đã trở lại, rốt cục đã trở lại!

Thân ảnh kia cảm nhận được khí tức quen thuộc, không nhịn được cười lớn.

Hư ảnh tàn hồn kia chính là Đông Phương Chấn.

- Lão gia hỏa, thật…thật là ông sao?

Đông Phương mỗ mỗ vô cùng kích động hỏi, nhu nhu ánh mắt chỉ sợ mình nằm mơ.

- Hải Liên, là ta…là ta ah!

Đông Phương Chấn nhìn Đông Phương mỗ mỗ hưng phấn không thôi.

Trước khi hắn vẫn lạc hắn chính là trượng phu của Đông Phương mỗ mỗ, đều là nhân vật cấp lão tổ của Đông Phương gia.

Người của Đông Phương gia nhìn thấy rõ tàn hồn, lập tức cúi lạy hô to:

- Gặp qua lão tổ tông!

- Tất cả đứng lên, tất cả đứng lên đi, hiện tại ta chỉ là một luồng tàn hồn mà thôi!

Đông Phương Chấn thở dài nói.

Đông Phương Chấn xuất hiện làm người của Đông Phương gia mừng rỡ vô cùng.

Tuy hắn chỉ còn là trạng thái tàn hồn, nhưng chỉ cần hắn mượn thân thể trọng sinh, không bao lâu nữa Đông Phương gia tuyệt đối lại xuất hiện thêm một gã thánh giả.

Việc này thật tốt hơn biết bao nhiêu lần.

Lúc này Lăng Tiếu đưa ra yêu cầu muốn mang Đông Phương Tinh rời đi.

Đông Phương mỗ mỗ vốn định cự tuyệt, nhưng nể tình Lăng Tiếu đưa Đông Phương Chấn trở về nên trong lòng có chút do dự.

Cuối cùng Đông Phương Chấn tự mình làm chủ nói:

- Đông Phương gia chúng ta không có gì thiệt thòi đâu, để cho bọn họ cùng một chỗ đi!

Đông Phương Chấn kiến thức qua uy phong của Lăng Tiếu ở hải vực, ngay cả cự xà từng giết chết hắn cùng giam cầm tàn hồn của hắn đều cung kính với Lăng Tiếu như vậy, trên người Lăng Tiếu chắc chắn có bí mật mà không ai hay biết.

Đông Phương gia chỉ có thể kết giao cùng hắn mà không thể đối địch với hắn.

Bằng không người ta gọi về đại quân hải vực xâm phạm, cho dù có thêm vài Đông Phương gia cũng khó thể ngăn cản nổi.

Đông Phương Chấn có được quyền uy vô thượng trong Đông Phương gia, tuy hắn chỉ còn là trạng thái tàn hồn nhưng cũng đủ cho người khác phải nghe lệnh, mà tính cách Đông Phương mỗ mỗ vẫn luôn bá đạo, nhưng đứng trước mặt hắn lại biến thành dịu ngoan rất nhiều.

Đông Phương Tinh vô cùng vui sướng, nàng thật không nghĩ tới Lăng Tiếu có thủ đoạn nghịch thiên như vậy.

Nàng không nhịn được thưởng ngay cho hắn vài nụ hôn, khiến cho Lăng Tiếu có chút đỏ mặt.

Nếu đã cùng Đông Phương gia kết xuống uyên duyên, Lăng Tiếu xem như thuận nước dong thuyền, hắn nói với người của Đông Phương gia chuẩn bị một ít linh thảo thất giai hiếm thấy, hắn có thể luyện chế Bổ Hồn Đại Hoàn đan cho Đông Phương Chấn.

Đây là một loại đan dược thất phẩm cao cấp, có thể chữa trị linh hồn, khôi phục không ít hồn lực cho Đông Phương Chấn, giúp hắn sớm khôi phục thời kỳ toàn thịnh.

Kỳ thật còn có loại đan dược bát phẩm càng thêm hoàn mỹ, có thể hoàn toàn chữa trị linh hồn cho Đông Phương Chấn, nhưng tạm thời Lăng Tiếu còn chưa nắm chắc có thể luyện chế.

Hắn phải đợi ngày sau bế quan đem phẩm cấp luyện dược sư đề thăng mới có thể nhắc đến.

Lăng Tiếu tặng thêm đại lễ này làm cho người của Đông Phương gia vô cùng cao hứng.

Mặc dù trong Đông Phương gia có luyện dược sư thất phẩm, nhưng vẫn không có phối phương luyện chế Bổ Hồn Đại Hoàn đan, không cách nào chế tạo ra được.

Cuối cùng Đông Phương gia nhìn thấy thủ đoạn của Lăng Tiếu, cảm giác bất mãn trong lòng cũng đã không còn tồn tại.

Tiềm lực của Lăng Tiếu vô cùng, ngày sau tuyệt đối có thể đột phá thành thánh, nói không chừng còn có thể trở thành thánh dược sư trẻ tuổi nhất trong lịch sử Trung Vực.

Vô luận là thân phận nào, đủ làm cho Đông Phương gia cảm thấy đưa ra một Đông Phương Tinh mượn sức được một nhân tài như thế là có giá trị.

Lăng Tiếu trở thành con rể của Đông Phương gia, mặc dù không công bố thiên hạ nhưng vẫn có tiệc rượu, xem như có cưới hỏi Đông Phương Tinh đàng hoàng. Tin tức này về sau mới chậm rãi khuếch tán ra ngoài.

Đối với yêu cầu này Lăng Tiếu cũng không cự tuyệt.

Nhân cơ hội này hắn cũng đồng thời cưới cả La Mỹ Anh, xem như bồi thường cho nàng, chuyến đi này cũng làm cho người có tình trở thành quyến thuộc.

Một đêm này, là đêm đầu tiên Đông Phương Tinh trở thành thiếu phụ.

Lăng Tiếu lưu lại Đông Phương gia bảy ngày, quen biết toàn bộ trưởng lão thái thượng, ngay cả trưởng lão nội môn cũng nhận thức, chỉ là quá nhiều người nên cũng không thể nhớ hết.

Hắn phát hiện nội tình của Đông Phương gia mạnh mẽ hơn Tiếu Ngạo cung thật nhiều, chỉ tính nhân số huyền đế cũng đã có vài chục người.

Trước khi rời đi, hắn còn có vấn đề muốn thỉnh giáo Đông Phương Chấn cùng Đông Phương mỗ mỗ.

- Nữ nhân có liên hoa văn ngay ấn đường?

Vẻ mặt Đông Phương mỗ mỗ bất mãn hỏi ngược lại Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu khoát tay nói:

- Mỗ mỗ không nên hiểu lầm, là một người bằng hữu của cháu bị mang đi, có người gặp qua là do một nữ nhân có liên hoa văn trên ấn đường mang đi, cho nên cháu muốn hỏi thăm hai vị có biết đó là người nào hay không, hoặc là người của tông phái nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.