- Cho dù chết, cũng phải bắt ngươi chết theo!
Phong Nha như mê muội, đôi mắt đỏ kè tản mát ra sự khát máu vô biên, hai tay của lão ôm lấy Âu Dương Chấn đến sát gần rồi cúi đầu, bộp một cái cắn về phía cổ của Âu Dương Chấn.
- A!
Âu Dương Chấn gào lên một tiếng, trường kiếm đâm vào trong ngực Phong Nha ngoáy tròn. Nửa người trên của Phong Nha bị xé toạc, máu tươi bay đầy trời.
Phong Nha cứ như vậy ngã xuống.
Nhưng mà, Âu Dương Chấn cũng không khá hơn. Cổ của lão lại bị răng Phong Nha cắn thủng, máu tươi đang không ngừng tuôn ra.
Âu Dương Chấn vội vàng lấy tay bịt cổ, lập tức móc ra linh thảo cầm máu và đan dược chữa thương nuốt vào mới miễn cưỡng ngăn cản vết thương, giữ vững được tính mạng.
- Mẹ nó chứ, đấu với bản thánh là ngươi muốn chết!
Âu Dương Chấn thở hổn hển mà nói.
Nếu là lại chậm hơn một chút, lão thật sự phải bị Phong Nha cắn đứt cổ. Lão thật không nghĩ tới đối phương sẽ điên cuồng như vậy.
Mặc dù lão giết được Phong Nha, chính là tuyệt đối lại không thể tham chiến tiếp. Tất cả lực lượng đã tiêu hao sạch sẽ, trên người còn có nhiều chỗ bị tổn thương, mà vết thương trên cổ càng không thể động tới. Nếu như mà lại vỡ toang thì cũng khó lòng sống được. Tất nhiên đây chính là mạch máu cổ họng, là chỗ hiểm trí mạng nhất a!
Cũng may trước khi Phong Nha bị bỏ mạng, Linh Thú hộ thân Tứ Giác Ma Ngưu của lão cũng vừa mới đánh chết báo gấm của Âu Dương Chấn, nếu không lão bị chết còn có chút thiệt thòi.
Tại một phương hướng khác Thánh Giả Hắc Ma Môn cùng Đông Phương gia đánh nhau cũng cực kỳ kịch liệt.
Bên phía Hắc Ma Môn tuy có nhiều hơn một vị Thánh Giả, chính là bên phía Đông Phương gia lại có thêm Long Quy cường đại nhất. Nó có khả năng cùng lúc đánh với Hắc Xà Linh thú của Vạn Độc Xà cùng với một người Trung Giai Thánh Giả và Linh Thú hộ thân của Thánh Giả kia.
Long Quy cường đại nhất ở chỗ phòng ngự của nó. Cơ hồ là nó miễn dịch so với ai có thực lực công kích yếu hơn nó, cái này tương đương với nó ở vào một trạng thái vô địch. Nay lại kết hợp với công kích cường đại hung tàn của nó nên lấy một địch ba mà vẫn còn chiếm thượng phong.
Chỉ cần cho nó một chút thời gian nữa, Hắc Xà kia tuyệt đối sẽ bị nó ăn tươi nuốt sống. Mà Trung Giai Thánh Giả kia cùng Bát Giai Trung Giai Linh Thú của lão cũng khó thoát khỏi cái chết.
Có Long Quy kiềm chế, Đông Phong Mỗ Mỗ cùng Linh Thú của bà chung sức đối phó Vạn Độc Xà nhiều năm bước vào cảnh giới Cao Giai Thánh Giả có vẻ dễ dàng hơn không ít. Bằng không độc công của Vạn Độc Xà này xác thật khó chơi đến nguy hiểm.
Mà Mị Sát thân là thê tử của Hắc Ma cũng là có thủ đoạn sát phạt cực kỳ kinh người, khiến cho Trung Giai Thánh Giả kia của Đông Phương gia bị buộc liên tiếp bại lui, hết lần này đến lần khác lâm vào cảnh cực kỳ nguy hiểm.
Trung Giai Thánh Giả kia cơ hồ không có lực để đánh lại, khiến cho lão có vẻ cực kỳ bị áp chế khó chịu, đây chính là tình huống mà nhiều năm qua lão đều khó có thể gặp nổi.
Lão cũng mới ý thức được, nữ nhân trước mắt này tuyệt đối có thực lực Trung Giai Thánh Giả đỉnh cao, chỉ sợ không được bao lâu liền có cơ hội bước vào trình tự cao hơn.
Phong Thanh Duyến của Phong gia sở hữu tốc độ có thể nói vô song, trong số cao thủ ngang bậc xem như hiếm khi gặp địch thủ.
Chính là bên phía Quỷ U Tông lại phái hai người cùng nhau quấn quít lấy bà. Một người Trung Giai Thánh Giả và một người Đê Giai Thánh Giả, đối phương chỉ chú trọng phòng thủ, cũng không liều mạng cùng bà khiến cho trong lúc nhất thời bà khó có thể đánh bại đối phương, chớ nói chi là đi trợ giúp người khác. Điều đó khiến cho bà càng đánh thì cơn tức giận càng cao.
- Phù Chân, nếu các ngươi không tránh ra, đừng vội trách ta không khách khí!
Phong Thanh Duyến cau mày khẽ kêu.
Phù Chân là người dẫn đầu phía Quỷ U Tông, có thực lực Trung Giai Thánh Giả. So sánh Phong Thanh Duyến đã bước vào cảnh giới này sớm hơn, lực lượng nếu so với Phong Thanh Duyến thì hùng hậu hơn không ít.
- Phong tiên tử hà tất phải như thế, vì một người của cung Tiếu Ngạo mà Phong gia các ngươi trở mặt cùng vài thế lực lớn, sau này chỉ sợ sẽ không được tốt.
Phù Chân đáp.
Bọn họ đã lựa chọn đứng ở bên phía Âu Dương gia, tự nhiên sẽ không để cho người của Phong gia đi trợ giúp những người khác.
- Vậy các ngươi đi tìm chết hết thảy cho ta!
Phong Thanh Duyến trở nên hung ác quát lớn một tiếng. Thánh kiếm trong tay bà múa vù vù, năng lượng cực lớn lấy bà làm trung tâm trong nháy mắt nổi lên cuồn cuộn một đám Phong Nhận đan xen mà thành.
- Nhận Giảo Tứ Phương!
Năng lượng phân hoá trở thành vô số Phong Nhận quét về hướng tới Phù Chân cùng với Đê Giai Thánh Giả khác mà chém giết.
Cùng lúc đó, thân hình bà giống như quỷ mỵ bắt đầu khởi động, lướt về hướng tới Đê Giai Thánh Giả kia. Trường kiếm đâm thẳng vào mi tâm của Đê Giai Thánh Giả kia.
Đê Giai Thánh Giả kia chống đỡ Phong Nhận của Phong Thanh Duyến đã là phi thường cố hết sức. Nếu không phải đại bộ phận áp lực đều được Phù Chân gánh chịu, thì lão đã sớm bị giết chết. Hiện nay Phong Thanh Duyến đột nhiên xông tới gần hắn, khiến cho hắn hết sức sợ hãi. Hắn muốn né tránh thì mới phát hiện trường kiếm của đối phương như hình với bóng, căn bản khó có thể thoát khỏi.
- Đừng có làm bị thương sư đệ của ta!
Phù Chân đánh tan rất nhiều Phong Nhận của Phong Thanh Duyến. Lão cao giọng quát một tiếng, cây chùy tròn trong tay cấp tốc nện về hướng tới Phong Thanh Duyến.
Nếu như Phong Thanh Duyến thực sự muốn ám sát Đê Giai Thánh Giả kia thì bà cũng phải nhận một chiêu nặng này của Phù Chân!
Đây cũng là sách lược vây Nguỵ cứu Triệu.
Lão vốn tưởng rằng Phong Thanh Duyến sẽ không mạo hiểm như vậy. Tất nhiên một chiêu này của lão coi như không giết được Phong Thanh Duyến, nhưng ít ra sẽ làm bà bị thương nặng.
Đáng tiếc, lần này lão đã tính sai lầm. Phong Thanh Duyến lại liều lĩnh, trường kiếm không chút do dự đâm vào mi tâm sư đệ của lão.
- A!
Đê Giai Thánh Giả kia kêu thảm một tiếng, đầu bị xuyên thủng. Thức Hải trực tiếp tan biến, linh hồn bị đánh tan, tất cả sức sống đoạn tuyệt như vậy làm cho bất cứ linh đan thần dược gì cũng đều khó lòng có cơ hội giữu được mạng sống nữa.
Cùng lúc đó, Phong Thanh Duyến cũng bị cây trùy tròn ngàn cân của Phù Chân nện trúng phía sau lưng.
- Phốc!
Bà ói ra một ngụm huyết, cả người giống như chiếc diều đứt dây bị nện bay ra xa.
- Nữ nhân chết tiệt, đây là ngươi bức ta trở mặt. Lại giết sư đệ của ta, ta nhất định phải băm ngươi thành muôn mảnh!
Phù Chân nổi điên quát lớn một tiếng, tự chính triệu hồi cây chùy tròn của mình trở về, sau đó lại nhằm hướng Phong Thanh Duyến mà điên cuồng nện xuống.
Vô số chùy ảnh mang theo Lôi Đình Vạn Quân, đánh cho không gian chung quanh bị đạp đến nát bấy.
Phong Thanh Duyến mặc dù bị nội thương, nhưng mà cũng không nghiêm trọng như trong tưởng tượng. Bởi vì trên người bà mặc một kiện Cao Giai thánh giáp mà Tà Đế đưa cho bà, nó đủ sức ngăn chặn đại bộ phận lực lượng của một kích vừa rồi kia.