Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1493: Tình hình chiến đấu thảm thiết (2)



Đó cũng là lí do quan trọng khiến bà mạo hiểm chấp nhận bị đòn cũng phải giết chết Đê Giai Thánh Giả kia.

Phong Thanh Duyến khẽ quát một tiếng, thân thể giống như làn gió nhẹ lướt đi, tránh thoát đại bộ phận công kích của Phù Chân. Trường kiếm quay về đón đỡ chỗ công kích còn lại, nhưng bà vẫn bị đánh cho liên tục bại lui.

Về mặt lực lượng, so sánh Phù Chân thì bà kém hơn không ít, nên lấy cứng đối cứng có vẻ phi thường thiệt hại.

- Ta đã cảnh cáo các ngươi, đây là các ngươi tự tìm đến!

Phong Thanh Duyến lên tiếng, liên tục thối lui ra khỏi ngàn thước, rồi lại một lần nữa tổ chức thế công, lấy nhanh đánh chậm mà chém giết cùng Phù Chân.

Phù Chân cũng đã nổi giận, trước đây bọn họ một mực chỉ nghĩ ngăn cản người của Phong gia như vậy là đủ rồi. Không ngờ người ta thực sự không phải là giống như bọn chúng chỉ là đến để đục nước béo cò, mà là thật lòng thật dạ muốn giúp cung Tiếu Ngạo.

Biết sớm như vậy, vừa rồi lão nên toàn lực cùng sư đệ mình chém giết với Phong Thanh Duyến.

Hiện tại tất cả đều không còn kịp rồi, chỉ có thể giết Phong Thanh Duyến báo thù cho sư đệ mình!

...

Bên phía Cổ Lôi của Cổ gia chính là lấy thế nghiền nát vạn vật đánh cho Mạc Lâm đến gần chết.

Lão tuy chỉ là thực lực Trung Giai Thánh Giả đỉnh cao, nhưng mà chiến lực đã có thể so với Cao Giai Thánh Giả thông thường, vô số thiên uy sấm chớp làm cho người ta cảm giác thấy mênh mông cuồn cuộn khó địch.

Linh Thú Lôi Giao của lão cũng đồng dạng là vô cùng oai phong lẫm liệt, Linh Thú của Mạc Lâm cũng bị cắn chết tươi.

- Thần phục Cổ gia chúng ta, tha cho ngươi khỏi chết!

Cổ Lôi cầm trường thương trong tay, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Mạc Lâm bị trọng thương mà nói.

Trong Trung Vực số lượng Thánh Giả có hạn, mỗi một vị đều là đương kim cường giả tuyệt thế, cũng có năng lực xưng bá một chốn.

Cổ Lôi đưa ra chủ ý này, vì số lượng Thánh Giả nhà bọn họ không nhiều lắm. Lão nghĩ đến có thể thu phục người này cho chính mình dùng hay không.

- Ha ha, muốn ta thần phục, ngươi còn chưa đủ tư cách!

Mạc Lâm cười thảm một tiếng, sau đó liếc liếc mắt tới phương hướng Hàn Khai, trong lòng âm thầm nói

- Hàn Thánh Sư xin lỗi!.

Tiếp theo, trong tay của lão xuất ra vài hạt châu như là Thiên Lôi Tử mà ném tới Cổ Lôi.

Cổ Lôi cho là đây thật sự là Thiên Lôi Tử, cũng không dám sơ suất, vội vàng thay đổi vị trí. Đồng thời trong tay phát ra một cỗ lực lượng đánh bay mấy viên hạt châu kia sang một bên.

Chính là, lão mới phát hiện những hạt châu này lại không nổ mạnh, nên muốn rút lui.

Đến khi Cổ Lôi nhìn về hướng Mạc Lâm lần nữa thì mới phát hiện nơi này nào còn có bóng dáng của lão.

- Lại dám đùa Lão Tử, ngươi cho là ngươi có thể thoát được sao?

Cổ Lôi tức tối nhảy lên lưng Lôi Giao, nhằm hướng Mạc Lâm chạy trốn mà đuổi theo.

...

Về phần ba đại thánh giả của tổ chức Sát Thiên chính là đối kháng với tứ đại Viên Vương, cuộc chiến đấu cũng khá là thảm thiết.

Tứ đại Viên Vương mặc dù chỉ là thực lực Bát Giai Đê Giai, nhưng mà sức lực lớn vô cùng vô tận. Mỗi một quyền đều đủ để phá núi lấp sông, còn lực phòng ngự của thân thể lại là cực kỳ biến thái.

Ba đại thánh giả kia tuy ít hơn một người, nhưng trong đó có một người chính là Trung Giai Thánh Giả, còn có ba con Bát Giai Linh Thú trợ giúp nên cũng không rơi vào hạ phong.

Bọn họ vốn sở trường đạo ám sát, thân hình phi thường quỷ dị khó dò, thường xuyên biến ảo vào những góc độ khác nhau để ám sát tứ đại Viên Vương.

Chính là coi như bọn họ đâm được Viên Vương ba kiếm, chỉ cần bị Viên Vương đánh trúng một quyền liền cũng khiến bọn họ lãnh đủ.

Trong vòng thời gian ngắn, bọn họ có muốn phân ra thắng bại thì đó là không có khả năng.

Mà hai vị Thánh Giả Linh Vũ Các chỉ là tùy tiện ứng phó một phen mà thôi, cũng không hề đích thực chém giết.Nhưng cũng không có người đích thực dám đối phó thật sự với bọn họ. Tất nhiên đại thế của Linh Vũ Các đủ để làm kinh động sợ hãi rất nhiều người.

Bọn họ tuy là đứng ở bên phía cung Tiếu Ngạo bên này, nhưng mà ai cũng đều có thể nhìn ra được bọn họ cũng không muốn thật sựhòa trộn xen vào. Đó cũng là nguyên nhân làm cho cung Tiếu Ngạo không chiếm được ưu thế.

...

Cuộc chiến giữa các Thánh Giả kịch liệt dị thường, nếu muốn trong khoảng thời gian ngắn phân ra ai thắng ai thua vốn là không có khả năng.

Mà ở dưới bọn họ thì cuộc hỗn chiến chính là đến hồi gay cấn.

Hơn hai vạn người Cung Tiếu Ngạo đã giảm mạnh đến còn mấy ngàn người mà thôi, Âu Dương gia thì còn lại khoảng một vạn người. Phía Hắc Ma Môn, quân số còn đầy đủ sức lực thì còn có bảy tám ngàn. Có không ít là bị đám người Đông Phương gia, Phong gia cùng với Viên Chiến Thiên tiêu diệt giết chết.

Nhân mã Đông Phương gia cùng Phong gia cũng đều mỗi nơi có hao tổn.

Trận này có thể nói là vô cùng thảm thiết, người chết cũng càng ngày càng nhiều, cả vùng đất này đều bị máu tươi nhuộm đỏ.

Thân là người đứng đầu cung Tiếu Ngạo, Phượng Tiêm Vận đã giết không biết bao nhiêu người. Hiện tại nàng đang bị hai tên Trung Giai Huyền Đế Hắc Ma Môn vây công, trên người cũng có nhiều chỗ bị thương, khí tức đã càng ngày càng không yên.

La Mỹ Anh cũng cực kỳ chật vật, kinh nghiệm chiến đấu của nàng so với người khác phải kém hơn không ít. Nếu không có được Thế Giới Chi Lực linh cấp, chỉ sợ nàng sớm đã phải bỏ mạng.

Về phần phía Cát Bối Hân thì có Tam lão Phong gia ở chung quanh thỉnh thoảng chiếu cố, nên còn không bị nguy hiểm tánh mạng.

Đông Phương Tinh cũng đồng dạng có cao thủ Đông Phương gia bảo vệ tại bốn phía, khiến cho nàng có thể an tâm canh giữ ở chung quanh Huyền Diệu cùng Diệp Vân Phong.

Ngược lại là phía Vi Đại Nhi đang càng ngày càng nguy hiểm.

Ở bên người nàng có đại ca Lãnh Xà của nàng cùng với tám viên tướng bảo vệ. Nhưng mà bọn hắn cũng chỉ có thực lực Thiên Tôn, nên khó có thể chống đỡ cao thủ bậc Huyền Đế.

Một người Đê Giai Huyền Đế của Âu Dương gia tên là Âu Dương Bân, tại Âu Dương gia là nổi danh háo sắc.

Hiện nay trên chiến trường hắn vẫn không quên lưu ý đến mấy nàng mỹ nhân cực phẩm Phượng Tiêm Vận, Cát Bối Hân, Đông Phương Tinh, La Mỹ Anh cùng với Vi Đại Nhi này.

Hắn thấy bên cạnh Vi Đại Nhi có ít cao thủ nhất, nên một vị Huyền Đế như hắn liền xông tới tựa thể vào chỗ không người. Hắn nện Lãnh Xà thành trọng thương, chạy tới gần Vi Đại Nhi cười dài mà nói

- Mỹ nhân, lần này ta xem ngươi chạy đi đâu. Cứ ngoan ngoãn đi theo Bân Gia, ta có khả năng giữ cho nàng bất tử!.

Cùng lúc đó, một tay hắn hướng tới bộ ngực căng tròn của Vi Đại Nhi định chộp.

Mắt thấy bàn tay này của hắn sẽ tiếp xúc đến bộ ngực của Vi Đại Nhi, một đạo kình phong lướt đến. Một cánh tay mạnh mẽ tràn trề sức lực đi trước một bước đã túm được tay của hắn.

Trên chiến trường vốn là nơi không phải ngươi chết chính là ta vong.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.