Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1673: Không bằng ngươi đi đoạt!



- Lão đại nói cũng đúng, vậy ngươi nói ta nên làm như thế nào?

Tiên Vu Dã suy nghĩ một chút nói.

- Địa phương ta ở trước kia đã thành lập một phương thế lực là Tiếu Ngạo cung, ta muốn ở bên trong Thiên vực để cho nó dương danh!

Trong long mục của Lăng Tiếu phát tán ra đấu chí nồng đậm nói.

- Lão đại, ngươi muốn tổ kiến một phương thế lực?

Tiên Vu Dã dù không phải là rất thông minh, nhưng mà Lăng Tiếu nói đến minh bạch như thế, hắn đương nhiên là lĩnh ngộ được ý đồ của Lăng Tiếu rồi.

Lăng Tiếu nặng nề gật đầu nói:

- Địa phương có người liền sẽ có tranh đấu, thực lực của người nào mạnh thì người đó chính là bá chủ, chỉ có chúng ta trở thành một phương bá chủ, để cho người khác tôn kính hoặc là sợ hãi, người ở bên cạnh chúng ta mới sẽ nhận được địa phương sinh tồn cùng phát triển tốt hơn, bằng không cho dù ngươi mang theo tộc nhân của ngươi trở về bên trong Thiên vực chỉ sợ cũng sẽ bị người khi dễ, chẳng bằng ở lại chỗ cũ càng thêm vui vẻ hơn.

Tiên Vu Dã cân nhắc một lát rồi mới nghiêm túc nói:

- Lời của lão đại nói cũng không tệ, hôm nay ta đi theo bên cạnh lão đại, nguyện dựa vào phân phó của lão đại, chỉ cần ngày sau có thể cho người của tộc ta một chỗ nghỉ ngơi sinh tồn là được.

Lăng Tiếu vỗ vỗ bả vai của Tiên Vu Dã nói:

- Ngươi là huynh đệ của ta, tộc nhân của ngươi chính là tộc nhân của ta, không có cái gì có thể nói.

Ngừng lại một chút hắn lại nói:

- Theo ta được biết, Man tộc các ngươi ở bên trong Thiên vực cũng là một đại cổ tộc, ngươi không nghĩ tới trở về sao?

Lúc Lăng Tiếu ở Trương gia nhưng là đã bổ sung rất nhiều hiểu biết ở bên trong Thiên vực.

Hắn biết bên trong Thiên vực có rất nhiều chủng tộc cổ xưa, những chủng tộc như bọn họ đều từng là một thời uy danh hiển hách, thậm chí đến nay vẫn còn có thanh danh.

Mà Man tộc chính là một trong những chủng tộc thượng cổ, bọn họ có huyết thống Cổ Man vương, mới sinh ra đã có lực lượng "Lực bạt sơn hà khí khái thế".

Tiên Vu Dã chính là một trong những hậu duệ của Man tộc, hôm nay hắn trở về Thiên vực, theo lý mà nói trước trở về gia tộc là thích hợp nhất, vì vậy Lăng Tiếu mới có câu hỏi này.

Tiên Vu Dã lộ ra vẻ khổ sở nói:

- Nếu là ta có thể trở về bổn tộc, ta đã sớm đi rồi, chỉ là tổ tiên của ta cũng đã bị phân phối đi, là bởi vì huyết thống của bọn họ trở nên mỏng manh, không cách nào đánh ra man kình mới phải ở chỗ như thế, sau đó lục tục có hậu nhân kích phát nồng độ huyết mạch mới được bồi dưỡng lên, hi vọng chúng ta trở về bổn tộc ở Thiên vực, giống như ta bây giờ tuy nói một thân lực lượng kinh người, nhưng mà cùng với người ở Thiên vực bổn tộc mà nói vẫn còn kém xa, trừ phi ta thật có thể trở thành Thần Vương, có lẽ ta sẽ đi đến đó một lần, nhưng mà ta cùng bọn họ không có cái thân tình gì có thể nói, ta cũng không muốn trở về nơi đó.

Sau khi Lăng Tiếu nghe xong gật gật đầu nói:

- Cũng đúng, tuy nói tộc nhân của ngươi không cách nào kích hoạt huyết mạch lực, nhưng mà cũng không đắc tội qua bọn họ, đem các ngươi phân phối đi chỗ khác thật là không đúng, ngày sau lão Dã ngươi trở thành một phương Thần Vương, chính mình phong làm Man Vương đem những thứ không thoải mái này quên đi!

- Ừ, lão đại nói cũng đúng, bất quá Thiên vực bổn tộc ngày sau ta vẫn là muốn đi đến một lần, ta nhất định phải thay tộc nhân thu hồi vinh dự thuộc về chúng ta!

Tiên Vu Dã hiện lên một cỗ tự tin cường đại nói.

- Dũng khí có thừa, dũng khí có thừa a!

Lăng Tiếu khen nói.

Tiếu gia ở trong chớp mắt liền diệt rồi!

Ai cũng không nghĩ ra, gia tộc như mặt trời ban trưa lại bị diệt sát đến sạch sẽ như vậy.

Vốn là Điền gia sa sút cư nhiên cường thế phản lại, đem Tiếu gia đánh hạ xuống thần đàn, tiếp quản tất cả sản nghiệp của Tiếu gia, trọng đăng lên vị trí đệ nhất gia tộc của Giang Thủy trấn.

Mấy cái gia tộc còn lại kia căn bản không dám vọng động, bọn họ không được cường đại như Tiếu gia, cũng không dám cùng Điền gia đoạt thức ăn.

Những gia tộc từng đắc tội qua Điền gia kia ngược lại là từng nhà đảm hàn tâm kinh lên, sợ bị Điền gia tìm bọn họ phiền toái.

Rất nhiều gia tộc đồng thời đem lên hậu lễ đưa đến Điền gia, tính toán trọng tu lại quan hệ tốt.

Điền gia nhất thời trở nên giống như cái chợ, nhiệt náo phi phàm!

Lăng Tiếu thân là khách nhân tôn kính nhất của Điền gia, tự nhiên không cần đi ngó ngàng tới những chuyện này.

Hắn xuất thủ giúp Điền gia cũng chỉ là nhìn ở trên phần của Điền lão đầu, bởi vì đây coi như là người nhà của mình, giúp một chút cũng là nên.

Chỉ bất quá Điền gia dù tiếp quản sản nghiệp của Tiếu gia rồi, nhưng mà lấy thực lực của bọn họ sợ rằng rất khó bảo vệ được lâu dài.

Lăng Tiếu suy nghĩ một phen vẫn là quyết định thay bọn họ luyện chế chút ít đan dược giúp Điền gia bọn họ một lần.

Khi Tiên Vu Dã, Điền lão đầu cùng với Điền Giai Di nghe Lăng Tiếu muốn luyện đan, từng người đều lộ ra vẻ khó có thể tin?

Tiên Vu Dã truy vấn hỏi:

- Lão đại ngươi thật biết luyện đan?

- Ta dựa vào, bổn cung không phải là sớm đã nói với các ngươi ta là Thánh dược sư sao? Trong tương lai không xa muốn trở thành Thần dược sư cũng là chuyện dễ dàng!

Lăng Tiếu cực độ khó chịu đối với Tiên Vu Dã nói.

- Ha hả, người đúng là không thể xem bề ngoài, lão đại ngươi ngay cả sáu mươi tuổi cũng không đến, là người trẻ tuổi như vậy nhưng lại là Thánh dược sư, chuyện này ta tuyệt đối sẽ không tin tưởng.

Tiên Vu Dã cười ngây ngô nói.

Điền lão đầu ở một bên cũng là lộ ra thần sắc giống nhau, hiển nhiên cũng cảm thấy Lăng Tiếu là đang khoác lác.

Lăng Tiếu bị chịu đả kích, lập tức quát lên:

- Hôm nay liền để các ngươi hảo hảo nhìn bất thế chi tài như bổn cung một chút!

Tiếp theo Lăng Tiếu để Điền lão đầu đi đến Điền gia cầm linh thảo cùng thú đan tới.

Điền gia vừa mới rồi lấy được tất cả của Tiếu gia, mà bản thân bọn họ cũng là gia tộc truyền thừa vạn năm, nội tình còn là có một chút.

Lăng Tiếu cũng không dám luyện đan ở bên trong Điền gia, liền bay tới nơi hoang dã ở bên ngoài Giang Thủy trấn khai phá động phủ đề luyện đan dược.

Tiên Vu Dã, Điền lão đầu cùng Điền Giai Di rốt cuộc là lần đầu tiên thấy Lăng Tiếu luyện đan.

Nhìn động tác giống như nước chảy mây trôi kia, nhìn vẻ mặt luyện đan chăm chú kia, bọn họ biết Lăng Tiếu là Luyện dược sư hàng thật giá thật rồi.

- Thiên hạ kỳ nhân vô số, nhưng mà lão Dã ta vẫn là lần đầu tiên thấy kỳ nhân biến thái giống như lão đại a!

Tiên Vu Dã cũng không nhịn được nhẹ thở dài nói.

- Tiên Vu đại nhân, cung chủ hắn kỳ lạ ở chỗ nào?

Điền Giai Di có chút không hiểu hỏi.

Trên đời này không ít Luyện dược sư tất cả đều sẽ có thực lực không tầm thường, Điền Giai Di là đang tôn sùng Lăng Tiếu, nhưng lại muốn hiểu rõ hắn nhiều hơn, cho nên mới hỏi như vậy.

- Lão đại hắn không chỉ kiêm tu đa trọng thuộc tính đã đạt tới siêu phàm, hơn nữa còn là Thánh dược sư, đây còn không đủ kỳ lạ sao? Huống chi hắn đến này còn chưa tới trăm tuổi, chỉ sợ ở Thiên vực cũng khó tìm ra nhân vật yêu nghiệt biến thái giống như hắn, lần này chúng ta là đi theo đúng người rồi, ta tin tưởng ngày sau lão đại nhất định có thể trở thành tồn tại Thần Vương vô địch!

Tiên Vu Dã lộ ra vài phần mơ ước nói.

Điền lão đầu cùng Điền Giai Di ở một bên nghe xong, miệng đều há ra thật to, trong ánh mắt lại càng hiện lên ý sùng bái nồng đậm.

Trong mỹ mâu của Điền Giai Di lại càng hiện lên vài tơ tình ý.

Nàng dù là đệ nhất mỹ nhân của Giang Thủy trấn, nhưng mà cũng là một người có tình cảm, nàng từ nhỏ thân là thiên chi kiều nữ ở trong đệ nhất gia tộc nên nhãn giới cực cao, đối với thanh niên tài tuấn ở bên trong trấn đều là nhìn không thuận mắt.

Nhưng mà tuổi tác của Lăng Tiếu so sánh với nàng còn trẻ hơn không ít liền đã xuất sắc như vậy, trong nội tâm càng nhiều là tôn sùng, lại càng thêm vài phần yêu mến.

Ai bảo Lăng Tiếu không chỉ là ân nhân của cha nàng, cũng là đại ân nhân của Điền gia nàng, bộ dáng tuấn tú lại có bản lĩnh, đổi thành bất kỳ một nữ nhân nào đều muốn bị hắn mê đảo rồi.

- Tuyệt thế anh tài như thế, Điền Giai Di ta làm thị nữ cũng đáng.

Điền Giai Di lộ ra cười mỉm mà thầm nghĩ ở trong lòng.

Liên tục mấy ngày, ở trong phương thiên địa này cũng chợt hiện lên thiên địa dị tượng.

Thiên uy đáng sợ để cho người ta cảm thấy dị thường nhỏ bé.

Lăng Tiếu đem mấy khỏa Thánh Hoàng đan cùng với mấy chúc khỏa Thánh đan để vào trong tay của Điền lão đầu nói:

- Sau này cũng liền đi theo bổn cung rồi, chút đan dược này liền cấp cho tộc nhân của ngươi đi, hẳn có thể để cho bọn họ an tâm phát triển ở trong Giang Thủy trấn rồi.

- Đa tạ cung chủ!

Điền lão đầu kích động muốn quỳ xuống trước Lăng Tiếu, lại là bị hắn cứng rắn ngăn trở.

- Lời gì cũng không cần nói, Lăng Tiếu ta sẽ không đối đãi không công bằng với bất kỳ một bằng hữu huynh đệ đi theo ta!

Lăng Tiếu nói.

Lúc này Tiên Vu Dã cũng hiện lên một cái "Cười gian" nói:

- Lão... Lão đại ngươi có thể thay ta luyện chế một chút đan dược hay không?

- Lão Dã ngươi muốn cái đan dược gì thì cứ nói? Chỉ cần ngươi nói được ra, lão đại đều có thể luyện chế cho ngươi!

Lăng Tiếu vỗ ngực hào khí nói.

Tiên Vu Dã lập tức cao hứng ứng nói:

- Đa tạ lão đại, vậy ngươi cũng luyện chế cho ta một chút Thánh Hoàng cùng Thánh đan đi.

- Cái này không thành vấn đề, ta còn có mấy khỏa, chỉ là lấy thực lực của ngươi căn bản không cần đến những đan dược này a?

Lăng Tiếu ứng nói.

- Không phải là cho ta, ta là tính toán để lại cho tộc nhân của ta, vài khỏa này sợ rằng không đủ, ngươi thay ta luyện chế một ngàn hoặc là mấy trăm khỏa liền đủ rồi, ta là cầu không cao đấy!

Tiên Vu Dã xoa xoa hai bàn tay cười nói.

Lăng Tiếu nghe lời này, sắc mặt xanh mét, một chân đạp lên trên người Tiên Vu Dã mắng nói:

- Không bằng ngươi đi cướp đoạt!

Trở lại Điền gia, đám người Điền Hữu Vi nhận được đan dược của Lăng Tiếu, từng cái đều vui quá mà khóc.

Có nhóm đan dược này, Điền gia bọn họ muốn mạnh lên còn có gì khó khăn.

Từng người của Điền gia đem Lăng Tiếu nhìn thành giống như thần minh đối với hắn cảm kích ân đức.

Lăng Tiếu nhưng không có thói quen bị bọn họ dây dưa như thế, để cho Điền lão đầu thay hắn đi đem người của Điền gia đều ngăn cản lại.

Lăng Tiếu đang muốn trở về phòng nghỉ ngơi, lại là bị Điền Giai Di gọi lại.

Lăng Tiếu xoay người nhìn lại Điền Giai Di động lòng người, phảng phất thấy được bóng dáng của Cát Bối Hân, đều là một bộ bạch thường trên thân, tóc đen như thác nước chảy xuống, mắt sáng răng khểnh, kiều mỹ động nhân, hắn không khỏi có chút si ngốc rồi.

Điền Giai Di thấy Lăng Tiếu thất thần, không khỏi ở trong lòng đắc ý thầm nghĩ:

- Không uổng công ta trang điểm một phen!

Lăng Tiếu bình tĩnh trở lại hỏi:

- Điền tiểu thư có chuyện gì?

- Cung chủ làm tổn thọ nô tỳ rồi, cung chủ vẫn là gọi tên của ta đi.

Điền Giai Di lộ ra vài phần sợ hãi mà nói, tiếp theo nàng lại lộ ra vài phần xấu hổ hồng nhuận nói:

- Nô tỳ đến... Đến hầu hạ cung chủ tắm rửa thay quần áo!

- Ách, cái này vẫn là quên đi, ta có thói quen tắm rửa một mình, lại nói ngươi cũng không cần tự xưng là nô tỳ, Lăng Tiếu ta nhưng không phải là chủ nhân tàn bạo gì, ta cùng cha ngươi coi như là anh em kết nghĩa, nếu như ngươi chỉ là vì báo ân mà đi theo ta thì không cần như vậy, nếu không ngươi vẫn lưu lại gia tộc đi, theo bổn cung nhưng không có cuộc sống tốt đâu.

Lăng Tiếu chần chờ một chút mà nói.

Hắn đã trải qua thời điểm náo nhiệt với mỹ nữ rồi, hắn bây giờ chính là muốn nhanh chóng tìm được người hắn muốn, lại tìm được một chỗ an thân để đem thân nhân bên trong Trung vực mang đến đây cùng nhau chung sống là hắn liền thỏa mãn.

- Không, cung chủ, ngươi đã cứu phụ thân cùng Điền gia chúng ta, nô tỳ phát thệ của đời này vĩnh viễn phụng dưỡng ở bên cạnh cung chủ, chẳng lẽ... Chẳng lẽ cung chủ chán ghét ta sao?

Điền Giai Di lô ra vẻ vô cùng kiên định nói, đồng thời trong mỹ mâu lại hiện ra lệ hoa ủy khuất.

- Điền... Giai Di ngươi hiểu lầm rồi, các ngươi đi theo bổn cung cũng không có gì, nhưng mà bổn cung nhưng không nghĩ tới đem các ngươi xem là hạ nhân a, ngày sau nếu là các ngươi cảm thấy bổn cung đối đãi không công bằng với các ngươi, các ngươi đại khái có thể rời khỏi.

Lăng Tiếu giải thích nói.

- Ta biết cung chủ rất tốt, cho nên Giai Di càng muốn đi theo hầu hạ bên cạnh cung chủ, thỉnh cung chủ không nên cự tuyệt có được không?

Điền Giai Di động lòng người người nói ra.

Điền Giai Di là một mỹ nhân khiến người ta khó có thể cự tuyệt.

Nhưng mà tối nay Lăng Tiếu vẫn là đem nàng cự tuyệt ở ngoài cửa rồi.

Không vì cái khác, liền vì hắn cùng Điền lão đầu từng hoạn nạn có nhau, hắn cũng không muốn liền như thế nào liền làm hủy hoại khuê nữ của nhân gia.

Chính cái gọi là quân tử thích cái đẹp, người xưa có câu, tuyệt đối không thể nã pháo lung tung, đây không phải là hành vi đạo đức.

Lúc Lăng Tiếu ở bên trong phòng tắm rửa, phía ngoài truyền tới một trận tỳ bà chi âm ai oán.

Một khúc này uyển chuyển động lòng người, người nghe được âm thầm khen không dứt.

- Cô nàng này ở trên đạo âm nhạc chỉ sợ không kém so với Hân nhi a!

Lăng Tiếu ở trong lòng thầm tán thưởng nói.

Một đêm không nói, chỉ có vô số tỳ bà chi âm ưu mỹ xao động không ngừng.

Lăng Tiếu rời đi Trương gia rất nhiều ngày cũng đã đến lúc trở về rồi.

Bất quá Lăng Tiếu đã có kế hoạch tốt rồi, nhiều nhất ở Trương gia ngốc lại vài tháng, đến lúc đó cực phẩm huyền tinh ở trên người cũng đủ rồi, liền bắt đầu trước đi tìm sư phụ của hắn, sau đó lại nghĩ biện pháp đi đến Liên Hoa giáo, xem một chút có nhìn thấy Vân Mộng Kỳ hay không.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.