Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1687: Liệt Viêm thành (2)



Lăng Tiếu do dự một chút nói:

- Trung thực mà nói, ta là người mới từ đất phát phối mà lên đây, cũng chính là tiện dân mà mọi người nói, dù là thoát khỏi thân phận nhưng mà đây vẫn là sự thật, ta cũng ở gần đây mới biết được thế lực của thương minh rất lớn, là đối tượng mà càng nhiều võ giả muốn dựa vào, nhưng mà những thứ này chỉ là một điểm da lông của thương minh mà ta hiểu rõ, nhưng mà Liệt Tán đại nhân ngươi có nói ra một chút chế độ kia xác thật là hấp dẫn ta, chỉ cần không có quá nhiều gò bó, lại có đãi ngộ tốt, ta đương nhiên là thành tâm gia nhập thương minh.

Liệt Tán nhẹ gật gật đầu nói:

- Không tệ, ngươi nói cũng rất thành thật, nếu như ở trước mặt Thần Vương trưởng lão ngươi vẫn có thể nói như vậy, đó tuyệt đối không có vấn đề, bởi vì thương minh chúng ta đúng là một chữ "lợi", không lợi thì không ai làm!

Ngừng một chút lại nói:

- Ngươi giống giống với những thanh niên nhân khác, bọn họ những người này biết có thể gia nhập vào thương minh chúng ta, ngời nào cũng sẽ cao hứng vô cùng, hơn nữa đều sẽ hết sức dùng lời nói nịnh hót nói một chút thần phục, những thứ này đều là chó má, người nào tuyển chọn gia nhập một cái thế lực không phải là vì muốn tăng lên thực lực, để ngươi khác tôn kính ngươi, nếu như những thế lực này không cường đại, không cho ngươi được những chỗ tốt này, ai sẽ tuyển chọn gia nhập.

- Ha hả, không nghĩ tới Liệt Tán đại nhân lại rõ rang fnhuw thế, nếu là trưởng lão ở bên trong thương minh cũng như thế, Lăng Tiếu cũng liền an tâm!

Lăng Tiếu cười nhạt nói.

- Ừ, ta khó có thể trông cậy vào có thành tựu quá lớn, có thể ở Thạch Thiên thành làm một quản sự chung lão cũng đã an tâm rồi, chỉ hi vọng Lăng Tiếu ngươi có thể tranh thủ, sớm ngày trở thành Thần Vương, ta cũng có thể dính một chút vận đạo.

Liệt Tán than thở nói.

Hai người nói xong đã đi đến không gian trận ở ngoài thành.

Không gian trận này ngay cả hào xe do Liệt Viêm Hổ kéo cũng đều truyền tống qua, lực lượng truyền tống hết sức bất phàm.

Cự ly không gian trận truyền tống cố nhiên cực kỳ xa xôi, nhưng mà cũng không phải một lần liền có thể trực tiếp từ Thạch Thiên thành tới Liệt Viêm thành được.

Phải biết rằng cự ly giữa Thạch Thiên thành cùng Liệt Viêm là cực kỳ xa xôi, cũng không phải là người bình thường có thể tưởng tượng được.

Lăng Tiếu cùng Liệt Tán cũng là sau khi đi qua mười mấy cái không gian trận, mới đi tới Liệt Viêm thành.

Lăng Tiếu xuyên qua cửa sổ của hào xa nhìn thành trì sắp đi vào, trên khuôn mặt đều là vẻ chấn kinh vô cùng.

Xa xa nhìn lại, thành trì này nguy nga hùng vĩ, đại khí lâm thiên, càng giống như hồng hoang mãnh thú, cho người ta một loại cảm giác áp bức cực lớn.

Tường thành kia giống như là tường đồng vách sắt, trầm hậu kiên thực khó có thể công phá, từng trận trận văn rõ ràng phóng ra kia chỉ sợ là Thần Vương cũng khó có thể công phá.

Từng cái hộ vệ uy vũ oai nghiêm thân mặc hộ giáp, cầm binh khí trong tay đi lại tuần tra, lộ ra vẻ dị thường nghiêm túc.

Lui tới ở trước của thành đều là một ít đạt quan quý tộc, bọn họ cũng dùng các loại cao giai linh thú đem làm ngựa kéo xe, đem theo từng cỗ xe hoa lệ đi ra đi vào.

Trên khuôn mặt của những người này đều tràn đầy nụ cười vui vẻ thỏa mãn, phảng phất bọn họ đều có cuộc sống vô cùng thư thái.

Xe của Lăng Tiếu cùng Liệt Tán đi đến trước cửa thành, Liệt Tán lộ đầu ra hướng tới những hộ vệ kia đánh tiếng chào hỏi, không cần giao nộp bất kỳ phí dụng nào cũng được vào bên trong.

Vào cửa thành, bên trong là một mảnh phồn hoa lại càng để người thở dài mà xem.

Quỳnh lâu ngọc vũ, mái hiên cao ngất, hồng tường hoàng ngõa, quan đạo giao nhau, võ giả không dứt...

Đây là ấn tượng đầu tiên của Lăng Tiếu đối với Liệt Viêm thành, hắn cảm giác được giống như tiến vào bên trong hoàng cung nội viện, lại là một chỗ lâm viện xa hoa, nhưng lại là một chỗ thành trì náo nhiệt phi phàm.

Các chỗ thương phô tất cả đều mang theo tiêu chí của Liệt Viêm thương minh, phục sức thống nhất, cho người ta có một loại cảm giác mới mẻ.

- Bây giờ trước tiên tới trụ sở của ta, mỗi một người trong thương minh chúng ta đều sẽ an bài chỗ ở, ta chỉ là một cái quản sự ngoại môn, cho nên trụ sở của ta cũng chỉ có thể ở trong thành, mà không thể ở bên trong nội môn tu luyện.

Liệt Tán nói.

Lăng Tiếu tự nhiên là vô điều nghiện nghe theo lời nói của Liệt Tán.

Xe đi đến trước một chỗ hào trạch ở trong thành liền dừng lại, Lăng Tiếu thuận theo Liệt Tán cùng nhau xuống xe.

- An bài ở chỗ này đều là trụ sở của quản sự ngoại môn, nhưng mà đại đa số người chấp hành nhiệm vụ ở bên ngoài, bình thường sẽ không có người nào ở chỗ này, trừ phi là bên trong thương minh có đại sự triệu tập hoặc là lúc tụ hội hàng năm mọi người mới sẽ dừng chân ở đây.

Liệt Tán giới thiệu nói.

Liệt Tán dẫn theo Lăng Tiếu vào trong trạch viện, lập tức có mấy tên Thánh Hoàng nghênh đón đối với Liệt Tán cung kính nói:

- Ra mắt Liệt Tán quản sự!

Liệt Tán nhìn tên Thánh Hoàng đỉnh phong lãnh tụ kia hỏi:

- Bố thống lĩnh, gần đây có vị quản sự nào trở lại chỗ này không?

Tên Thánh Hoàng đỉnh phong kia trả lời:

- Bẩm Liệt Tán quản sự, trở về gần đây nhất có Liệt Y, Liệt Lam, Liệt Hải ba vị quản sự, chỉ là Liệt Y quản sự ngày hôm qua đã trở về Cao Tân thành rồi.

- Ừ, trong thành gần đây nhưng có đại sự gì phát sinh không?

Liệt Tán lại hỏi.

- Ách, gần đây cũng không có đại sự gì, bất quá nghe nói một nhóm đồ vật mang đến Hà Thanh thành bị cướp rồi, Đổng Thanh Thần Vương còn bị đánh thành trọng thương, không biết là thật hay giả!

Thánh Hoàng đỉnh phong kia nói.

- Cái gì, Đổng Thanh Thần Vương cũng thụ thương? Rốt cuộc người nào gan lớn dám cướp hàng hóa của chúng ta? Chẳng lẽ vẫn là những lưu khấu kia?

Liệt Tán lộ ra vẻ kinh hãi kinh hô.

- Có nói là như vậy, tại hạ chỉ biết được như vậy thôi, Liệt Tán đại nhân ngươi trước tiên đi về nghỉ ngơi đi!

Bố thống lĩnh nói.

- Đừng gấp, ta giới thiệu vị tiểu huynh đệ này cho các ngươi nhận thức, Lăng Tiếu của Thạch Thiên thành, đây là thiên tài mà ta chuẩn bị tiến cử hắn gia nhập thương minh chúng ta!

Liệt Tán chỉ lấy Lăng Tiếu giới thiệu nói.

Lăng Tiếu lập tức đối với người nọ hành lẽ vấn an nói:

- Lăng Tiếu ra mắt Bố thống lĩnh!

Bố thống lĩnh lạ lùng nhìn Lăng Tiếu một cái, lập tức nhiệt tình hoàn lễ nói:

- Lăng huynh đệ khách khí rồi, gọi ta A Bố là được, ngày sau có chuyện gì cần cứ phân phó là được.

Bố thống lĩnh biết rõ thanh niên nhân loại này có thể được tiến cử vào bên trong thương minh, nhất định là một người có tiềm lực, bây giờ trước lôi kéo quan hệ tốt, đối với ngày sau cũng sẽ có tác dụng không nhỏ.

- Ngày sau còn muốn Bố thống lĩnh quan tâm nhiều hơn mới được.

Lăng Tiếu nói một tiếng, liền theo Liệt Tán đi vào bên trong trạch viện.

Dọc theo đường đi trừ thỉnh thoảng nhìn thấy một chút thị giả cùng tỳ nữ ra, cũng là rất ít thấy những người khác.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.