Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1817: Nhân phẩm tốt cũng không phải biện pháp (1)



Lăng Tiếu nói với Lăng Bác sự thật, lúc đó hắn ở đông hải Long tộc thấy thủy Thủy Long nhiều hơn Kim Long nhất tộc nhiều lắm, lúc này mới khiến hắn chấn kinh.

Lăng Bác dẫn Lăng Tiếu đi vào trong, những Kim Long này cũng nhận ra Lăng Bác, lại thiện ý vờn quanh hắn, long mục thỉnh thoảng vượt qua người Lăng Tiếu, thầm chí có tiểu Kim Long lớn mật còn bay tới dùng lưỡi liếm má của Lăng Tiếu.

Hắn cảm thấy ướt ướt, không chỉ không khiến Lăng Tiếu cảm thấy ác tâm, ngược lại cảm thấy vô cùng vui vẻ thoải mái.

Lăng Tiếu hiểu được chúng có thiện ý, lại tùy ý vuốt long giác của chúng.

Long giác là nơi tôn quý nhất của chúng, cũng không phải là ai cũng có thể đụng vào, chỉ có đồng loại mới có tư cách chạm vào, truyền lại tin tức hữu hảo.

Bọn chúng không ngừng kêu lên vui vẻ, hiển nhiên là không có cự tuyệt Lăng Tiếu vuốt ve.

Nhìn thấy một màn này Lăng Bác kinh ngạc không cách nào hình dung được.

Hắn làm tộc trưởng tới nay, đã từng mang không ít hậu bối đi vào nơi này, thử cho hậu bối có được Kim Long nhìn trúng không, khiến chúng trở thành hộ thần linh thú.

Thế nhưng mà nhiều năm qua có thể khiến Kim Long thích thú chỉ có Lăng Tiếu mà thôi.

- Xem ra huyết mạch của tiểu tử này đã được kích hoạt, bằng không sao có thể thân cận với long tộc, xem ra hắn sẽ tìm được chân long hộ thân không phải chuyện khó khăn!

Lăng Bác nói thầm trong lòng, hắn vô cùng hâm mộ.

Trong Long cốc non xanh nước biếc, long minh nô đùa, người ta nhìn qua giống như thiên cảnh.

Lăng Tiếu thuận theo Lăng Bác đi vào bên trong, đếm số chân long vượt qua bên người của bọn họ.

Một người xuất hiện với năm món bảo bối, trên trán đội kim phát, kim tu, kim nhãn, một đạo bá khí vô hình, có thể được vạn thú thần phục, mà phía sau hắn có tuấn nam mỹ nữ, đều có vũ khí màu vàng, ánh mắt của bọn họ đầy cao ngạo.

- Bái kiến Long Vương, vài vị thái tử công chúa!

Lăng Bác chắp tay nói ra, thần sắc cung kính.

Lăng Tiếu cũng học theo Lăng Bác thi lễ.

- Đây chính là hậu bối mà ngươi nói lúc trước sao?

Long Vương nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu hỏi.

Lăng Bác cười nói:

- Không sai, đúng là hắn, Long Vương cảm thấy thế nào?

Long Vương cao thấp dò xét Lăng Tiếu, lộ ra vài phần lạ lùng, lỗ mũi của hắn ngửi ngửi, tiếp theo thần sắc cũng có chút âm trầm.

- Ngươi tàn sát qua Long tộc ta?

Long Vương nhìn qua Lăng Tiếu âm trầm hỏi một câu.

Giọng nói của hắn khiến lỗ tai người ta rung lên.

Lăng Bác có chút khẩn trương, nói:

- Long Vương cớ gì nói ra lời này?

Long Vương không trả lời, chỉ nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu, thái tử cùng công chúa phía sau hắn cảnh giác nhìn vào Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu cười nhạt nói:

- Không... Long Vương, ta không có giết Long tộc, nhưng ta là bằng hữu Long tộc.

- Long tộc ta không có bằng hữu như ngươi, nếu ngươi không tàn sát qua Long tộc vì sao lại có khí huyết và khí tức Long tộc nồng như vậy? Chỉ dựa vào huyết mạch Long tộc của các ngươi không thể nồng như vậy.

Long Vương không tin nói.

Tồn tại như nó tư duy đã không khác gì nhân loại, cũng không phải dễ dàng tin tưởng người khác.

- Ta nghĩ Long Vương ngươi hiểu lầm, sở dĩ ta có được khí huyết và long khí nồng như vậy, đó là bởi vì ta đã đi vào hóa long trì!

Lăng Tiếu nói một câu này và tỏa khí thế ra.

Khí thế của hắn bàng bạc to lớn, một hư ảnh Kim Long không ngừng gào thét hiện ra, long lân cũng bao phủ toàn thân của hắn, trên đầu của hắn có long giác, long tu... Long khí quanh người của hắn tăng lên gấp mười lần lúc trước.

Những thái tử, công chúa sau lưng Long Vương nhìn thấy Lăng Tiếu biến hóa, con mắt cũng hiện ra vẻ kinh ngạc, cũng thân cận với hắn hơn vài lần.

Long Vương hỏi:

- Ngươi đã tiến vào hóa long trì của tộc ta? Làm sao có khả năng!

Vì vậy Lăng Tiếu cũng không có giấu giếm, hắn nói chuyện mình ở Hải Long Cung lúc tại Huyền Linh đại lục nói ra một lần.

Long Vương cười lên, nói:

- Ha ha, thì ra Thủy Long nhất tộc vẫn còn, hảo hảo... Ta tưởng bọn họ sớm đã diệt vong rồi đấy, khó trách ngươi có được long khí và khí huyết nồng như vậy.

Lăng Bác thở ra một hơi, nếu Lăng Tiếu thật sự giết qua Long tộc, vậy hắn mang theo Lăng Tiếu vào trong này là lựa chọn sai lầm.

- Đúng rồi, ngươi có muốn trở thành long thái tử hay không? Dùng điều kiện của ngươi đã đủ rồi, ta có thể ban cho ngươi long châu, cho ngươi lập tức trở thành long thái tử!

Long Vương lại nói.

Lăng Tiếu cười khổ nói:

- Đa tạ Long Vương hậu ái, Lăng Tiếu tạm thời chưa có suy nghĩ này!

Nếu như là lúc trước nói không chừng hắn sẽ đáp ứng ngay, thế nhưng mà bây giờ hắn không cần biến thành bán long nữa, hắn vẫn muốn làm nhân loại.

Long Vương cũng không có miễn cưỡng, nói:

- Ân, nếu ý ngươi như vậy ta cũng không miễn cưỡng, nhưng mà ngươi là khách khanh tướng quân của Thủy Long, mà Thủy Long và Kim Long chúng ta là đồng nguyên, ta cũng ban cho ngươi thân phận khách khanh, ngày sau ngươi có thể tùy ý ra vào tộc ta, xem như nửa thành viên của Long tộc.

Lăng Tiếu còn không đáp ứng, Lăng Bác đã đáp ứng thay hắn rồi.

- Vậy đa tạ Long Vương, Lăng Tiếu còn không mau đáp ứng.

Long tộc khách khanh, xưng hào này không phải dễ thu được.

Kim tộc truyền thừa vô số đời, cũng chỉ có lão tổ tông đời thứ nhất mới có được vinh hạnh này, không nghĩ tới hắn dẫn Lăng Tiếu đến tới đây còn có được, cho dù hắn là tộc trưởng cũng phải đỏ mắt.

Ý nghĩa Lăng Tiếu đã là thành viên Long tộc, vậy thì thần vật kim thuộc tính trên địa bàn Long tộc, chỉ cần Lăng Tiếu muốn lấy cũng không có khó khăn gì, còn tiện lợi hơn tộc trưởng như hắn nhiều lắm.

- Đa tạ Long Vương hậu ái!

Lăng Tiếu nói.

Long Vương cười nói:

- Không râu khách khí, nếu Thủy Long Vương vừa ý ngươi, tự nhiên cũng nhìn trúng ngươi, nhưng mà ta hy vọng ngươi một ngày kia có thể khuyên bảo Thủy Long nhất tộc đi tới nơi này, Kim Long nhất tộc sẽ an bài thay bọn họ, cũng miễn tránh bọn họ héo rút ở đông hải.

- Ân, Lăng Tiếu biết rõ nên làm như thế!

Lăng Tiếu nói.

- Tốt rồi, ngươi là khách khanh của tộc ta, trừ cấm địa ra, ngươi có thể đi dạo bốn phía, nhìn xem có thái tử công chúa nào nguyện ý đi theo ngươi ra bên ngoài không, ta sẽ không ngăn cản!

Long Vương vẫy tay nói ra.

- Tạ Long Vương!

Lăng Tiếu lại khách khí một tiếng, sau đó hắn lại dạo chơi chung quanh.

Nhưng mà Lăng Tiếu còn không rời khỏi, một Long tộc công chúa lớn mật đi tới trước Lăng Tiếu nói:

- Khách khanh, nếu không ta mang ngươi đi dạo đi!

- Thất muội, vẫn do tứ ca ta mang hắn đi dạo!

ột danh khác long tộc thái tử nói.

- Các ngươi không cần tranh, mọi người cùng đi, nên thân cận nhiều, hắn đã vào hóa long trì, long huyết không thấp hơn chúng ta bao nhiêu, nếu hắn là long nhân thì thật tốt.

Một thái tử nói.

Ngay lúc này thái tử, công chúa bên cạnh Long Vương cả đám dẫn theo Lăng Tiếu đi dạo quanh Long cốc.

Lăng Bác há to miệng nhìn qua, hắn rất muốn xoa xoa mắt của mình có nhìn sai không.

Những thái tử, công chúa Long tộc cao ngạo này... Vì sao nhiệt tình với Lăng Tiếu như thế.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.