Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1874: Vương Bát quyền, cũng chỉ thường thôi! (2)



- Ngươi vừa rồi sở dĩ có thể đánh trúng ta, đó là bởi vì ta muốn ngươi ra tay, mà lúc ta ra tay với ngươi, ngươi lại có thể thông qua khí tràng ở bốn phía này cảm ứng được hướng ta ra tay, từ đó trước một bước phong bế chiêu thức của ta, sau đó tiến hành công kích có lợi cho mình. Nói cách khác ta dù ra chiêu thế nào, đều sớm một bước bị ngươi cảm ứng được, đây cũng là lý do vì sao ta không thể phát huy ra được lực lượng của mình, thực sự không phải phải ngươi trở nên mạnh mẽ, mà nhờ vào tinh yếu của Vương Bát quyền pháp-- liệu địch tiên cơ, lấy tịnh chế động! Chỉ cần ta không ra tay, hoặc ta ra tay không như thông thường, hơn nữa sau khi ta ra tay lại nhiều hơn chút ít biến hóa thì quyền pháp này của ngươi cũng chẳng ghê gớm gì nữa!

Lăng Tiếu một bên trốn tránh quyền pháp của Huyền Suất, một bên giải thích.

Huyền Suất triệt để ngây dại!

Hắn không nghĩ tới chỉ đọ sức với đối phương một hồi, sau khi lấy được một lần thượng phong thì trấn tông tuyệt học Thần Vũ Quyền của bọn hắn liền bị đối phương lĩnh ngộ được chỗ tinh yếu của quyền pháp, đây quả thật là việc cực kỳ châm chọc.

Phải biết rằng bao nhiêu vạn năm qua, vô số anh kiệt muốn tham phá ảo diệu của Thần Vũ Quyền đều không tìm được kỳ môn mà vào ah!

Huyền Suất không xuất chiêu nữa, nhưng Lăng Tiếu lại không để cho hắn đẹp mắt, hắn càng thích đả kích đám gia hỏa tự cho mình là thiên tài này hơn.

- Đẹp trai hơn ta, lợi hại hơn ta, ta nhổ vào!

Lăng Tiếu ở trong lòng thập phần khinh thường mắng.

Vì chứng minh những lời này, hắn mới khổ sở uổng phí công sức đánh với Huyền Suất một trận ah!

Bất quá hắn da dày thịt thô, nếu không có lực công kích cao giai Thần Vương thì căn bản không thể tổn thương hắn được.

Huyền Suất hít sâu một hơi, ánh mắt hắn nhìn về phía Lăng Tiếu trở nên cực kỳ chăm chú.

- Ta thừa nhận, ngươi là là đối thủ mạnh nhất trong cùng thế hệ mà ta từng gặp, cái này khiến ta càng kiên định quyết tâm muốn người thần phục, kế tiếp ta muốn động thật rồi, ngươi chuẩn bị sẵn sàng chưa?

Huyền Suất sâu kín nói một tiếng, trên hai tay hắn đã nhiều hơn thủy hỏa thần kiếm một dài một ngắn, khí thế cả người lại lần nữa tăng cao lên.

- Ha ha, xem ra ngươi thật khờ, đến đây đi, dùng ra tất cả bổn sự của mình để ta xem xem, ta sợ ngươi ngay cả tư cách làm người hầu của ta cũng không có ấy chứ!

Lăng Tiếu khiêu khích vẫy vẫy tay cười nói với Huyền Suất.

Huyền Suất không nói gì nữa, song kiếm bắt đầu xoay chuyển, lực lượng một âm một dương bắt đầu giao hòa trong cơ thể, thân thể hắn bị một lam một hồng bao vây thoạt nhìn cực kỳ thần kỳ, một Thái Cực thần đồ hiện ra trên đỉnh đầu hắn, một đầu Huyền Vũ thần thú ở chính giữa Thái Cực thần đồ híz-khà-zzz rống lên.

Huyền Suất động, thần kiếm một dài một ngắn trước sau đâm về phía Lăng Tiếu.

Lúc tĩnh thì như thỏ khôn, động lại mau lẹ như báo săn, kiếm thế áp tới mang theo xu thế như bôn lôi vô cùng uy mãnh, tất cả mọi thứ trở ngại trong không gian đều vô dụng, bị chém ra hai đạo thần mang.

- Hậu bối những thế lực lớn này quả nhiên không giống bình thường, nhưng muốn đánh bại ta thì sao có thể?

Lăng Tiếu ở trong lòng thầm khen một tiếng, thân hình như linh dương treo giác, dễ dàng dùng một góc khuất xảo trá tránh khỏi công kích của Huyền Suất.

Huyền Suất thức thứ nhất chẳng qua chỉ thăm dò, hắn thấy Lăng Tiếu rõ ràng còn không lấy ra thần khí, không khỏi có chút căm tức, song kiếm hắn lại một lần nữa giao thoa xuất kích.

Thái Âm Thái Dương kiếm pháp thức thứ nhất -- Âm Dương giao hòa!

Kiếm thế tạo thành Thái Cực thần đồ bao phủ về phía Lăng Tiếu, trên đó tản ra khí thế lạnh run, kiếm quang còn chưa động, kiếm thế phát ra đã khiến người cảm thấy hít thở không thông.

Lăng Tiếu thần sắc trở nên chăm chú, trong tay hắn nhiều ra một đôi kim thủ, đánh lên Thái Cực thần đồ kia.

Có vài Kim Long từ lòng bàn tay hắn lướt ra ngoài, đón lấy Thái Cực thần đồ kia.

Rầm rập!

Thần lực đáng sợ đối oanh tạo thành lực phá hư thật lớn, không gian cũng không biết đã sụp đổ bao nhiêu nữa.

Thái Âm Thái Dương kiếm pháp thức thứ hai -- Âm Dương luân chuyển!

Một cổ kiếm thế một lam một hỏa xoay tròn, mang theo rất nhiều kiếm thế quét ngang bốn phương tám hướng, hai loại lực lượng càng không ngừng giao thoa, xoắn cho phạm vi vạn dặm quanh đây thành một mảnh trạng thái chân không.

Tuyệt thế Chân Long lại như xé trời mà ra, long thủ gào thét, long thân bốc lên, long vỹ quét ngang, trực tiếp cùng những kiếm thế kia đối kháng với nhau.

Vô số thần lực bàng bạc càng không ngừng đụng nhau, từng đợt thần lực hào quang không ngừng vẩy ra, như vô số pháo hoa đồng thời tề phóng vậy!

Âm Dương Thần Thể, là thần thể hiếm thấy có thể sánh với Không Linh chi thể, nhưng năng lực chiến đấu của nó so với Không Linh chi thể càng mạnh hơn, mà Không Linh chi thể lại có diệu dụng chỗ khác.

Huyền Suất là Âm Dương Thần Thể, từ nhỏ tu luyện cực kỳ xuất sắc, lại có đủ loại tài nguyên của Huyền Vũ Tông cung cấp hắn tiêu xài, hắn muốn không cường đại cũng không được.

Nhất là sau khi hắn tu luyện Viễn Cổ thần kỹ Thái Âm Thái Dương kiếm pháp, ở Thiên Huyền Địa Vực trong cùng giai cơ hồ khó tìm ra được tồn tại chống lại hắn, cho dù là chống lại tồn tại cao giai hơn mình hắn cũng có thể chiến thắng.

Tự tin của Huyền Suất là nơi phát ra tất cả lực lượng.

Công kích điên cuồng của hắn đã hoàn toàn vượt qua tiêu chuẩn của trung giai Thần Vương bình thường rồi, ít nhất cũng không kém hơn trung giai Thần Vương đỉnh phong.

Đây tuyệt đối là một yêu nghiệt vì chiến đấu mà sinh!

Lăng Tiếu không lợi dụng thân pháp để đi ứng đối, hắn muốn thử xem kiếm kỹ này của đối phương lợi hại thế nào.

Quả nhiên, hắn được là công kích như mưa to gió lớn, một âm một dương hai loại công kích hủy diệt bí mật mang theo bổn nguyên lực lượng khiến hắn không thể không dốc hoàn toàn tinh thần để ứng đối, hiển nhiên kiếm khí cắt đến trên người hắn cũng khiến hắn cảm thấy thập phần đau đớn.

Hắn hoàn toàn có thể để xác định Huyền Suất cuồng ngạo như vậy quả thật có chút tiền vốn.

- Xem ra không xuất ra một ít bản lĩnh thật sự thì không coi bản cung ra gì rồi!

Lăng Tiếu thầm nói, song chưởng liên tục đánh ra công kích cường đại, đánh tan mất toàn bộ kiếm thế bao phủ đến, ngay sau đó hắn hóa thành một hồi hư ảnh dùng một loại phương thức t kỳ diệu hối lui ra khỏi phạm vi Huyền Suất công kích.

Trong tay Lăng Tiếu nhiều ra Băng Hỏa Kiếm, hắn chỉ vào Huyền Suất nói:

- Song thuộc tính cùng tu không có gì đặc biệt hơn người cả, ngươi biết ta cũng biết

Dứt lời, Lăng Tiếu liền động, dùng một loại tốc độ tuyệt nhanh lướt đến trước Huyền Suất, Băng Hỏa Kiếm chém tới Huyền Suất.

Vốn là một hồi mưa đá rơi đập cuồng bạo, tiếp theo lại thay đổi bất ngờ hóa thành một hồi lửa cháy hừng hực bừng bừng sáng chói

Một băng một hỏa, nóng lạnh luân chuyển, uy lực kinh người, khiến người khó lòng phòng bị!

Huyền Suất quả thật bị biến chiêu này của Lăng Tiếu dọa cho sợ hãi, cũng may lực phản ứng của hắn cũng cực kỳ kinh người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.