Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1884: Cút cho ta! (1)



Nhưng lúc bọn hắn chuẩn bị rời khỏi Tà Nhai Cốc, Thập Tam thái tử dùng cảm giác nhạy cảm đã nhận ra ở trong thủy đám không xa có một nhân loại đang ẩn thân.

- Xuất hiện đi, chúng ta đã biết rõ sự hiện hữu của ngươi rồi!

Lăng Tiếu sâu kín nói.

Chỉ là người nọ vẫn bất động, không hề trả lời.

Lăng Tiếu chỉ có thể khẽ nhíu mày, đánh một quyền về phía Thập Tam thái tử nói.

Thủy đàm dơ dáy bẩn thỉu kia bị đánh vẩy lên, một đạo thân ảnh cũng bị tạc bay ra.

Lăng Tiếu thình lình phát hiện thân ảnh kia rõ ràng bị băng phong, chỉ còn chút khí tức yếu ớt truyền ra.

Mà người này Lăng Tiếu từng thấy qua, tựa hồ là một trong những người trước đây cùng đám Băng Đao Minh vây giết Hỗn Độn thần thú.

Hắn chính là Mạc Âm Ngưu, hắn sở dĩ biến thành bộ dạng như vậy, cũng vì người Băng Đao Minh đuổi giết, càng thiếu chút nữa đã bị băng Vô Cực giết chết.

Trạng thái hắn hiện giờ cực kỳ không ổn, toàn thân hắn không có một chỗ huyết nhục nguyên vẹn, một tay đã bị chém xuống, toàn thân đều là bị băng phong, căn bản không có sức mạnh đi phá phong khôi phục thương thế.

- Khó trách vừa rồi hô không đi ra, thì ra là sắp tiêu đời rồi!

Lăng Tiếu nhìn Mạc Âm Ngưu đang hấp hối lẩm bẩm nói.

Tiếp theo, hắn nhìn về phía Vân Mộng Kỳ ở một bên hỏi:

- Người này có cứu hay không?

- Cứu người một mạng hơn xây bảy tháp phù đồ, cứ cứu hắn đi!

Vân Mộng Kỳ hảo tâm nói.

- Ha ha, được rồi, ta cũng biết nên cứu hắn một mạng!

Lăng Tiếu xẹt qua vài phần phức tạp cười nói.

Hắn không cho rằng mình là người tốt lành gì, cũng sẽ không không công cứu Mạc Âm Ngưu này.

Giang hồ hiểm ác, ai biết người được cứu sống có thể sẽ trả thù mình hay không, cái này ai cũng không rõ ràng lắm.

Cho nên, Lăng Tiếu dứt khoát dùng hắn làm vật thí nghiệm "Tỏa hồn", xem thử có thể khống chế được không.

Đến lúc đó, lại cứu sống hắn cũng không muộn!

Lăng Tiếu tìm một chỗ động phủ, để Vân Mộng Kỳ, Bại Gia Tử cùng với Thập Tam thái tử ở ngoài động.

Hắn cũng không sốt ruột hóa giải đóng băng cho Mạc Âm Ngưu, bằng không bằng bổn sự của đối phương có lẽ có thể khôi phục thương thế, vậy thì hắn không dễ thí nghiệm rồi.

Lăng Tiếu điều chỉnh trạng thái đến mức tốt nhất, lợi dụng thần hồn lực lượng bắt đầu hạ tỏa hồn chú.

Tỏa hồn chú như một sợi xích vô hình xuyên qua tầng băng xông vào thức hải Mạc Âm Ngưu.

Mạc Âm Ngưu vốn đang bị băng phong, ngay cả thần hồn cũng bị đông lạnh đến chết lặng.

Đây chính do Băng Phong Thần Đao của Băng Vô Cực gây ra, hắn tuy may mắn mượn bí thuật trốn chạy, đáng tiếc lại vô lực khu vực hàn lực, bị chúng xâm nhập vào trong cơ thể trắng trợn phá hư, mới tạo thành cục diện như vậy, cũng đúng lúc tiện nghi cho Lăng Tiếu.

Vốn Lăng Tiếu cho rằng sẽ phí chút tay chân mới có thể tập trung thần hồn Mạc Âm Ngưu.

Thế nhưng hiện giờ lại rất nhẹ nhõm, căn bản không uổng phí sức lực đã tập trung được thần hồn, ngày sau Mạc Âm Ngưu sẽ bị hắn sai khiến rồi.

Làm xong tất cả, Lăng Tiếu bắt đầu lợi dụng hỏa diễm hòa tan khối băng kia.

Sau khi có nhiệt lượng, Mạc Âm Ngưu cũng đã có được một chút năng lực khôi phục.

Hiển nhiên sau khi đạt đến cảnh giới Thần Vương thân thể đã thoát khỏi phàm thai, thành tựu thần thể, đã có được thần hiệu tự lành.

Huống chi Mạc Âm Ngưu đã là một gã đỉnh phong Thần Vương, có thể dưới tình huống trọng thương tự lành thương thế cũng là điều bình thường.

Nhưng dùng tốc độ của hắn, chỉ sợ không có một tháng thì không cách nào khôi phục lại được

Lăng Tiếu lấy ra một khỏa chữa thương thần đan cho hắn cho ăn... Sau đó, lại cho hắn dùng một ít liệu thương thần tuyền.

Tin tưởng Mạc Âm Ngưu rất nhanh liền có thể khôi phục lại được.

Thừa dịp thời gian nhàm chán này, Lăng Tiếu dứt khoát ở chỗ này bế quan ngày này, triệt để dung hợp đệ cửu đầu dương mạch kia đã nói sau.

Về phần đệ cửu chủng dương hỏa Lăng Tiếu đã tìm được rồi.

Đó chính là hỏi Bại Gia Tử là được.

Kỳ Lân thánh hỏa vốn chính là một loại bổn nguyên hỏa diễm không hề kém hơn Thiên Hỏa, giờ Bại Gia Tử lại cắn nuốt một viên Bổn Nguyên Thiên Hỏa khác, khiến thực lực đại tiến, đồng thời thánh hỏa của nó tự nhiên cũng cao giai hơn, khẳng định đã vượt qua cấp bậc của Thiên Hỏa trong thức hải Lăng Tiếu rồi.

Cho nên, hắn chỉ cần mượn nhờ bổn nguyên hỏa chủng mà Bại Gia Tử cung cấp để luyện hóa, tự nhiên có thể nhồi vào đệ cửu đầu dương mạch, khiến hắn luyện thành Cửu Dương Phần Thiên đến cảnh giới viên mãn

Đến lúc đó, hắn có thể đánh ra Cửu Dương chi lực, sức chiến đấu khẳng định sẽ tăng thêm một bậc.

Bại Gia Tử đối với Lăng Tiếu dù là bất luận yêu cầu gì cũng sẽ không cự tuyệt, huống chi chỉ cần một chút bổn nguyên hỏa diễm của nó.

Lăng Tiếu sau khi luyện hoa bổn nguyên hỏa diễm, đệ cửu trọng thương viêm thánh dương rốt cục cũng luyện thành, Cửu Dương Phần Thiên Công cũng đạt tới tình trạng hoàn thiện nhất.

Hắn vận hành Cửu Dương chi lực, chỉ cảm thấy các đại huyệt khiếu quanh thân mình đều tràn đầy dương lực vô cùng vô tận, mỗi một quyền đều có cảm giác bành trướng có thể đánh tan Nhật Nguyệt Tinh Thần.

Nếu Cửu Dương đều hiện, trung giai Thần Vương cũng lập tức bị hắn miểu sát

Theo Lăng Tiếu thần công đại thành, Mạc Âm Ngưu cũng đã khôi phục thần lực, cánh tay bị đứt cũng đã dài ra, bộ dáng không chút nào giống bị trọng thương cả.

Hắn sau khi trông thấy Lăng Tiếu lập tức cung kính quỳ xuống nói:

- Bái kiến chủ nhân!

Tỏa hồn chú, đã triệt để khống chế hắn, khiến hắn tôn Lăng Tiếu làm chủ, trọn đời cũng sẽ không phản bội.

Lăng Tiếu thoả mãn cười cười nói:

- Đứng lên đi, nói đơn giản mọi chuyện của ngươi cho ta biết!

Mạc Âm Ngưu không dám trái lời Lăng Tiếu, nói đại khái tình huống của mình, Lăng Tiếu đối với hắn cũng đã hiểu rõ.

Lăng Tiếu làm như vậy cũng là vì ngày sau chú ý một chút, miễn cho trêu chọc phải phiền toái gì.

- Lấy thần cung của ngươi ra ta xem một chút!

Lăng Tiếu ra lệnh.

Hắn từ trong miệng Mạc Âm Ngưu biết được, hắn sở dĩ bị người Băng Đao Minh đuổi giết, chính là vì hắn thân mang Cổ Thần khí Bồ Đề Thần Cung.

Mạc Âm Ngưu lấy Bồ Đề Thần Cung ra giao cho Lăng Tiếu:

- Bồ Đề Thần Cung tuy là Cổ Thần khí, nhưng không có Bồ Đề thần tiễn vũ, căn bản không cách nào phát huy ra được uy lực chính thức của nó!

- Thì ra là thế, vậy đưa nó cho ta đi, ngươi có cầm cũng không làm gì!

Lăng Tiếu nói thẳng.

Mạc Âm Ngưu đương nhiên sẽ không vi phạm ý của Lăng Tiếu, lúc này liền lau đi máu huyết, khiến nó trở thành vật vô chủ, hiến cho Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu rất không khách khí mà thu nhận, đây chính là một kiện Cổ Thần khí, thời điểm mấu chốt có thể cứu mạng nhỏ đó a!

Hắn tự nhiên sẽ không lưu cho Mạc Âm Ngưu tiếp tục sử dụng rồi.

- Cũng không biết dùng chạc cây của lục lão đầu làm thành thần tiễn vũ có thể dùng không nữa!

Lăng Tiếu nhẹ lôi kéo cung trong lòng thầm nói.

Bồ Đề thần thụ chính là loại đứng đầu trong cửu đại thần thụ, đó cũng không phải là thứ ai cũng có thể có cơ hội gặp phải, muốn tìm được nó, dùng nhánh cây nó làm tiễn vu không thể nghi ngờ là nằm mộng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.