Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1904: Quỳ xuống! (1)



Khi hắn cho là hết thảy đều tính đến hết sức hoàn mỹ, lại không ngờ tới Lăng Tiếu cũng có huyết nhục thần hồn, hơn nữa đem chân thân của hắn trực tiếp chấn thành trọng thương.

Trong lòng hắn nhấc lên kinh đào hải lãng, thực lực thần hồn của Lăng Tiếu cư nhiên lại vượt qua hắn rất nhiều.

Huyết nhục thần hồn của hắn chỉ là trung cấp Thần Vương, mà thực lưc thần hồn của Lăng Tiếu đã là cao cấp Thần Vương rồi.

Một trận chiến này còn có cái lo lắng gì sao?

Niếp Đao không cam lòng, một trận chiến này hắn làm sao có thể thua được!

Một khi thua, một đời trẻ tuổi của Thần thể phái kia chẳng khác nào bị Lăng Tiếu triệt để áp chế, cơ hội bọn họ cần chờ đợi trong tương lai càng thêm dài, có lẽ liền không có cơ hội rồi.

Chân thân cùng thần hồn của Niếp Đao thi triển ra hết thảy lá bài tẩy, muốn cùng Lăng Tiếu liều mạng.

Chỉ là hết thảy chỉ là vô ích!

Một chiêu! Hai chiêu! Ba chiêu!...

Lăng Tiếu nhường cho hắn không dưới trăm chiêu rồi, như cũ không cách nào đánh trúng thần hồn phân thân của Lăng Tiếu một chút nào.

Mà Lăng Tiếu chỉ là đột nhiên xuất ra một chiêu liền đem Niếp Đao cùng thần hồn của hắn đánh thành trọng thương.

- Đây... Đây làm sao có thể, Lăng Tiếu làm sao lại cường đại như vậy, hắn... Huyết nhục thần hồn của hắn đã đạt tới thực lực cao cấp Thần Vương rồi!

Tuân Quân một mực trấn định đều là mặt tràn đầy vẻ kinh hãi.

Hắn hiện tại là trung cấp Thần Vương đỉnh phong, lại không giống như Niếp Đao là đã ngưng tụ huyết nhục thần hồn, nếu như Niếp Đao liều mạng với hắn thì hắn có thắng cũng sẽ không quá dễ dàng.

Chỉ là Lăng Tiếu lại một chiêu liền đem Niếp Đao cùng thần hồn của hắn đánh bay, đây không phải chứng minh là thần hồn phân thân của Lăng Tiếu có thực lực kinh khủng sao.

Thần sắc của hắn tái nhợt đến cực điểm, hắn biết hết thảy đã có định luận, Niếp Đao bại định rồi! Một đời Thần Vương trẻ tuổi bọn họ đều bại rồi!

Người của Thần thể phái mỗi một cái thần sắc đều là khó coi đến cực điểm.

Bọn họ biết chỉ cần Niếp Đao thất bại, ngày sau một đời trẻ tuổi bọn họ còn có người nào có thể cùng Kim tộc tranh phong đây?

Mà người của Kim tộc từng người đều mừng như điên, bọn họ càng không ngừng thay Lăng Tiếu xả khí, trong lòng đều vì Lăng Tiếu mà cảm thấy tự hào.

Về phần người của phái trung gian, phương hướng chỗ đứng của bọn họ đã lặng lẽ hướng về bên phía Kim tộc mà di động một chút.

- Phế vật, ngươi liền chỉ có một chút thực lực này sao? Lúc đó ngươi khinh thường không đếm xỉa đến ta, ta còn cho là ngươi rất cường đại chứ, ta nhổ vào!

Huyết nhục thần hồn của Lăng Tiếu trở về thức hải quát.

Hai mắt Niếp Đao đỏ bừng trừng lên nhìn Lăng Tiếu giận dữ hét:

- Không thể nào, bại chỉ có thể là ngươi!

Hắn cùng thần hồn phân thân đồng thời bạo khởi lên tất cả lực lượng, hai cái thần đao mang theo cảnh giới đao pháp hoàn mỹ nhất hướng về phái Lăng Tiếu oanh trảm tới.

Lực lượng đáng sợ mang theo lửa giận cuồn cuộn tràn ngập khắp tỷ võ trường, lực lượng bàng bạc kia hoàn toàn đủ để hủy diệt bất kỳ một gã đê cấp Thần Vương đỉnh phong thậm chí là trung cấp Thần Vương nào!

Tất cả mọi người cảm giác được sát ý lạnh lẽo này, Niếp Đao đã là bị tức đến choáng đầu rồi, hắn cư nhiên muốn giết Lăng Tiếu!

Lăng Tiếu cười lạnh:

- Muốn giết ta sao, vậy ngươi liền phải gioa ra chút ít đại giới cả đời khó quên!

Tất cả lực lượng của Lăng Tiếu toàn bộ bộc phát ra, tất cả chiêu thức của Phách Long thương quyết đều đẩy hướng Niếp Đao cùng thần hồn phân thân của hắn, đồng thời từng đạo Tỏa Hồn Liên đi cùng ở trong những lực lượng này, hướng về phía thần hồn phân thân của Niếp Đao mà đi.

Oanh long oanh long!

A a!

Từng đạo lực lượng đáng sợ công kích đang đan vào nhau, vô số hỏa diễm bay múa, từng đạo Kim Long đang gầm thét phiên đằng.

Trận trận thanh âm kinh bạo kia đem từng đạo tiếng kêu thảm bao trùm lại, để người khác căn bản không nghe được.

Người nào cũng đều không biết trong quá trình giao thủ đến tột cùng là người nào chiếm tiện nghi.

Nhưng mà bọn họ đều đã suy đoán được, còn đứng ở cuối cùng nhất định sẽ là Lăng Tiếu không thể nghi ngờ!

Quả nhiên hết thảy đều như bọn họ suy nghĩ ở trong lòng, người còn đứng chính là Lăng Tiếu không nghi ngờ, mà người nằm trên mặt đất chính là Niếp Đao.

Bất quá ngoài ý muốn chính là trên người Niếp Đao tương đối chật vật, nhưng mà lại không có bao nhiêu thương tích trí mạng.

Bọn họ không khỏi hoài nghi Lăng Tiếu hạ thủ lưu tình?

- Thua... Niếp Đao hắn vẫn thua, kia... Lăng Tiếu kia thật là quá cường đại!

- Đúng vậy a, tuy nói ta một mực nhận thấy Lăng Tiếu rất cường đại, cũng cảm thấy hắn hẳn là ở trên Niếp Đao, nhưng mà tận mắt nhìn thấy hết thảy mới cảm giác được chân thật như vậy, thật không biết là đợi sau khi hắn trưởng thành lên sẽ là tồn tại cường đại dạng gì, thật là... Thật là đáng sợ!

- Ừ, ngoại hiệu Vô địch Tiếu lang quân kia quả nhiên không phải là hư danh, xem ra bên trong cùng giai ở Thiên Long địa vực hắn đã là không có địch thủ rồi, dõi mắt khắp Thiên vực chỉ sợ có thể đối chiến với hắn sẽ không vượt qua đầu ngón tay đi!

- Không... Không chỉ là đồng giai, coi như là hơn một giai so với hắn cũng sẽ không có quá nhiều người là đối thủ của hắn, chẳng lẽ ngươi không phát hiện chỗ kinh khủng của huyết nhục thần hồn kia sao?

- Đúng vậy a, xem ra ở bên trong giai đoạn Thần Vương hắn sẽ không có bất kỳ chướng ngại nào rồi, trong vòng ngàn năm chỉ sợ thực lực cao cấp Thần Vương là nằm trong tầm tay a! Thật là để người hâm mộ!

Niếp Đao từ tỷ võ tràng đứng lên, trong ánh mắt của hắn chỉ quét qua vẻ ngốc trệ trong nháy mắt, liền khôi phục lại bình thường.

- Ngươi thua đúng không?

Lăng Tiếu nhìn Niếp Đao hỏi.

Niếp Đao bước lên trước mấy bước làm ra một cái động tác khiến cho tất cả mọi người kinh ngạc.

- Vâng, lão đại, ta thua!

Niếp Đao quỳ một gối xuống trước mặt Lăng Tiếu chân thành mà nói.

Một màn này ở trong mắt mọi người đều là kinh ngạc đến ngây ngốc rồi!

Bọn họ không cách nào tưởng tượng ra Niếp Đao một mực vô cùng cao ngạo lại làm ra quỳ lễ không để ý đến tôn nghiêm như vậy.

Đây thật sự là để cho mọi người không cách nào tiếp nhận, cho dù là người của Kim tộc cũng là nhận thấy như thế.

Nhưng mà sự thật liền ở trước mắt, bọn họ cũng không thể không tin.

- Niếp sư đệ ngươi đang làm gì, còn không nhanh đứng lên cho ta!

Tuân Quân thực sự là không nhìn được nữa rồi, đối với Niếp Đao đang ở trên đài kinh quát.

Niếp Đao quay đầu nhìn Tuân Quân một cái nói:

- Nguyện cược phải thua, Niếp Đao ta nếu dám đi lên ứng chiến thì đã làm xong chuẩn bị bị thua rồi, Lăng thần sư cường địa hơn so với ta, ta thua đến tâm phục khẩu phục!

- Ngươi... Ngươi như vậy liền đem sư phụ tức chết, cho dù chịu thua cũng không cần quỳ lễ với hắn a!

Tuân Quân bị tức đến thiếu chút nữa không nói ra lời.

Hắn thật không thể tin được người ở trước mắt này là sư đệ cao ngạo của hắn, là người nối nghiệp được sư phụ hắn coi trọng nhất!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.