Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2002: Trưởng Lão Hội giao chiến (2)



- Ta xem việc này cũng không phải rất lớn. Hạ Công trưởng lão và Công Tôn Thần Sư tới cửa gây chuyện, mà Lăng Thần Sư trưởng lão ra tay đánh người. Ta cảm giác bọn họ cũng đều không đúng, dứt khoát mỗi bên phạt phụng lộc mười năm là xong.

Một ông lão mở miệng nói.

Người này nói như thế nhìn thì có vẻ công bằng chính trực, kì thực chính là nghiêng về phái Thần Thể.

- Ta cũng nghĩ xử phạt như vậy là tốt, dù sao đôi bên cũng không có tổn thất gì. Hà tất huyên náo gây ra chuyện không vui như vậy, chúng ta hẳn là dĩ hòa vi quý đi.

Phương Bất Nhị hiện ra vài phần vẻ đắc ý vẻ mà nói.

Những người khác của phái Thần Thể cũng là vội vàng hùa theo, người Kim Tộc cũng vô lực để phản bác.

Tất nhiên không có bao nhiêu người tận mắt nhìn thấy Hạ Công xuất thủ đả thương người, ngược lại là rất nhiều người thấy Lăng Tiếu đánh bay đám người Hạ Công và Công Tôn Dương lăn xuống núi.

Lăng Thần nghe xong lời này, tức tối không thể đánh một cái a!

Nếu thật sự là như ý của bọn họ, vậy khai hội hôm nay chính là thành ra làm trò cười.

Hiện tại ông ta cũng không tiện thiên vị Lăng Tiếu, tất nhiên lời của ông ta không có quá nhiều sức thuyết phục a!

Lăng Tiếu cười khẩy nhìn những trưởng lão phái Thần Thể, cuối cùng ánh mắt nhìn chằm chằm đóng đinh vào trên người Hạ Công cùng Công Tôn Dương, xem ra bọn hắn vẫn còn rất đắc ý a!

- Hạ Công trưởng lão ngươi đã muốn chống chế thì ta cũng không có biện pháp!

Lăng Tiếu lộ ra một vẻ rất bất đắc dĩ mà nói.

Hạ Công cho là Lăng Tiếu chịu thua, lúc này lại nói

- Ta nói rất đúng sự thật, làm sao lại là nói để chống chế!

Công Tôn Dương ở một bên nhân cơ hội đế thêm vào

- Không sai, lúc ấy ta còn bị ngươi đánh. Môn Chủ nhất định phải làm chủ cho ta a!.

Người này là điển hình cho kẻ đắc ý lại hay khoe mẽ!

- Yên tâm, Môn Chủ nhất định sẽ làm chủ cho ngươi. Tất cả trừng phạt vừa rồi tin tưởng Môn Chủ cũng sẽ không lại thay đổi, đương nhiên Hạ Công trưởng lão ngươi động thủ đánh người của ta, việc này ta cũng phải nhường Môn Chủ thay ta làm chủ thật tốt mới đúng a!

Lăng Tiếu vừa nói đồng thời trong tay xuất hiện ra một viên thạch anh châu ghi chép.

Hạ Công thấy Lăng Tiếu lại xuất ra vật này, thần sắc trong nháy mắt trở nên kinh hoảng.

Lăng Tiếu đưa thạch anh châu ghi chép kia cho Lăng Thần mà nói

- Môn Chủ, trong này có ghi lại việc Hạ Công trưởng lão xuất thủ trước. Sự thật liền bày ở trước mắt, Hạ Công trưởng lão là kẻ làm xấu môn quy, xin Môn Chủ dựa theo môn quy xử trí Hạ Công trưởng lão. Bằng không... Ta tuyệt đối không phục!.

Lăng Tiếu nói những lời này rất xem trọng, cũng tỏ vẻ chính mình quyết tâm muốn xử trí Hạ Công!

Nếu không, Lăng Thần rốt cuộc là lại chịu thua. Vậy hắn đưa ra thạch anh châu ghi chép này liền uổng phí.

Thạch anh châu ghi chép này chính là do Sát Thiên một mực ẩn núp ở trong bóng tối ghi chép lại.

Lăng Thần không nghĩ tới Lăng Tiếu lại còn có hậu chiêu đến mức này, trong lòng đúng là mừng vui bất ngờ. Nhưng ông ta lại âm thầm nghĩ

- Tiểu tử này xem ra là đúng có ý kiến với ta, lại có thạch anh châu ghi chép mà trước hội nghị cũng không giao cho ta!.

Lăng Thần nhìn thoáng qua hình ảnh trong thạch anh châu ghi chép liền lập tức nổi cơn thịnh nộ quát lớn

- Mọi người đến xem, đây là Hạ Công trưởng lão nói đích thị Lăng Thần Sư ra tay trước sao? Quả thực là trợn mắt nói dối, hoàn toàn nói bậy!

Tiếp theo ông ta đưa thạch anh ghi chép tới trước mặt các trưởng lão khác mà nói

- Tất cả mọi người nhìn một chút đi, ai động thủ đả thương người trước vừa xem là hiểu ngay, nhìn một chút xem nên xử trí Hạ Công trưởng lão như thế nào đi!.

Hạ Công thần sắc khó nhìn tới cực điểm. Lão rất muốn phá thạch anh châu kia, chính là lại không có can đảm đó a!

Lão hoàn toàn không nghĩ tới chính mình nhất thời sơ hở, lại bị người khác ghi chép lại. Hiện tại có muốn phản bác cũng nói không ra lời.

Mà Công Tôn Dương chính là hơi hơi an tâm một chút. Tất nhiên lão không hề ra tay đả thương người a, trái ngược là lão bị đánh cơ mà.

- Ta cảm giác chuyện này cũng không phải lớn tới đâu! Có lẽ là bọn hắn nói năng lỗ mãng mới chọc giận Hạ Công trưởng lão!

Phương Bất Nhị nói, lão tự nhiên là giúp Hạ Công, nhưng chỉ là có thể giúp tới trình độ nào thôi vì lão cũng khó lòng mà nói. Trong lòng lão thầm mắng "Ngu xuẩn, lại thò cái đuôi lớn như vậy!.

- Hừ, đen được các ngươi nói thành trắng, trắng bị nói thành đen? Chẳng lẽ Hạ Công cùng Công Tôn Dương đầu óc bị mê muội sao? Chạy đến địa bàn người ta đi tìm người mắng mình à? Ta cảm thấy rằng phải khẳng định là hai người bọn hắn muốn cưỡng chiếm địa bàn của Lăng Thần Sư, vì vậy lấy lực đè người, có tội bực này nên chém!

Một người Kim Tộc Thiên Thần Vương lạnh nhạt hầm hừ.

- Không sai, không nhào nặn không ra hình tròn. Ai phá hủy môn quy, kẻ đó sẽ bị trừng phạt!

Một người Kim Tộc khác nói tiếp lời.

- Ta tán thành!

Sư phụ của Thường Hạo Hữu nhẹ nhàng lên tiếng.

Đồ đệ của mình bị bắt nạt, ông ta làm sư phụ thì mặt mũi cũng khó coi. Hiện tại cũng là lúc nên bỏ đá xuống giếng.

Người của phe phái Kim Tộc bắt đầu nhao nhao nói đến trừng phạt hai người Hạ Công cùng Công Tôn Dương, đều là một chút cũng không lưu tình nể mặt.

Bởi vì lần này là cơ hội tốt nhất để chính diện đả kích ngạo khí của phái Thần Thể, làm sao mà bọn họ có thể bỏ qua.

Người của phái Thần Thể muốn nói cái gì, nhưng không biết nên phản bác như thế nào.

- Hạ Công trưởng lão là trưởng lão cao cấp của tông môn ta, không thể bởi vì hắn giáo huấn hậu bối một lần liền chịu trừng phạt nặng như vậy? Vậy sau này chúng ta sẽ làm thế nào chỉ bảo hậu bối?

Phương Bất Nhị mở miệng nói.

Lão biết khó có thể giữ được cho Hạ Công, chỉ có thể tranh thủ để giảm bớt hình phạt cho Hạ Công!

Nếu mà lúc đó Lăng Tiếu không thể trở về, coi như là Hạ Công bắt hết toàn bộ người trên núi của Lăng Tiếu thì cũng không có ai sẽ đứng ra nói cái gì a!

- Vậy Phương Thống lĩnh cho rằng những thủ hạ của ta tựa như tùy tiện để lần lượt ức hiếp thì cũng thôi sao?

Lăng Tiếu chất vấn.

Trước mắt là thời cơ tốt nhất để loại trừ cái đinh trong mắt, Lăng Tiếu quả quyết không muốn bỏ qua.

Chỉ tiếc, Lăng Thần lại để cho hắn thất vọng rồi.

Ông ta lại là giơ cao dao mổ, rồi lại là nhẹ nhàng thả xuống.

Nói cái gì đến Hạ Công trưởng lão đóng góp nhiều công cao, không thể bởi vì việc nhỏ trước mắt này mà đưa ra phạt nặng.

Cho nên, Hạ Công trưởng lão chỉ là bị phạt mười năm phụng lộc, lại bị phái ra bên ngoài làm việc mười năm. Trong vòng mười năm này không được quay lại tông môn nửa bước.

Đến mức này chỉ là khiến cho Hạ Công có cơ hội đi ra ngoài du ngoạn một phen mà thôi, căn bản không hề tạo thành thiệt hại thực chất gì đối với lão ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.