Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2034: Dong Binh Chi Vương Yến Việt (2)



Lăng Tiếu kinh hãi phát hiện thì ra điện cổ này vốn cũng không phải bình thường, về phương diện này cũng ẩn chứa ý định giết người lớn lao.

- Rầm rầm!

Lăng Tiếu thất thố không kịp phòng lập tức lọt vào trong công kích của những lực lượng này, chúng nện cho hắn đến choáng váng đầu hoa mắt.

Còn may trên người hắn có mặc thần giáp, hơn nữa thân thể hắn thuộc loại biến thái. Cả hai thứ đồng thời phòng ngự mới để cho hắn không có cảm giác rằng đó là chuyện lớn tới đâu, nhưng mà hắn cũng vội vàng lui ra.

- Sơ ý!

Lăng Tiếu giật mình la lên!

Mỗi một đạo cấm chế ở nơi này có lực lượng rõ ràng đều không thua gì Thần Vương đỉnh cao tung ra một kích toàn lực.

Nếu đổi làm những người không có thần giáp phòng ngự mà bị lực lượng cấm chế đánh trúng thì nhất định phải khó chịu. Còn nếu mà chỉ là thần giáp bình thường, vậy coi như không chết thì cũng phải bị trọng thương.

Những lực lượng cấm chế này bố trí rất bí mật, làm cho người ta vốn khó lòng phát hiện ra được.

- Sao, lại không có việc gì?

Một âm thanh kinh ngạc vang lên từ một phương hướng khác.

Lăng Tiếu liếc mắt nhìn lại, phát hiện đúng là người vừa rồi bị Thánh Thú đuổi giết. Nhưng mà nhìn dáng vẻ thì người ta căn bản chưa bước vào trong điện cổ, chỉ là rơi tại bên ngoài điện cổ mà thôi.

Người này tướng mạo cục mịch phóng khoáng, ánh mắt oai phong lẫm liệt, vóc người cường tráng, trên đôi tay để trần của hắn nổi lên từng đường gân xanh trông có vẻ đặc biệt bá đạo dị thường. Trên người hắn lộ ra một cỗ khí tức hoang dã đầy sự giết chóc, làm cho người ta có một loại cảm giác bị đè nén vô hình.

Trong tay của hắn đang cầm một cây lang nha bổng, thân mặc một bộ thần giáp có hơi cũ kĩ bẩn thỉu, trên người rất nhiều chỗ bị dính máu. Nhưng mà thần lực của hắn lại là phi thường hùng hậu, nhìn ra được người này không phải hạng người dễ dàng kết giao.

Nếu mà Lăng Tiếu có thể ở đến sớm hơn vài vài ngày trước khi Thần Đàn mở ra thì tất nhiên sẽ biết người này là ai.

Hắn đúng là Yến Việt được bên ngoài bầu chọn thuộc hạng rất có khả cạnh tranh danh tiếng Thiên Thần Vương, là Dong Binh Chi Vương nổi tiếng xứ sở Thiên Long!

Yến Việt từ lúc còn rất nhỏ đã đi theo đạo dong binh, đến nay đã có hơn ba vạn năm. Mà hắn có thể dựa vào tình huống chính mình không hề bối cảnh, dựa vào săn bắn giữa rừng cây rậm rạp, tìm kiếm linh vật để tự học thành tài, cuối cùng trở thành một người Dong Binh Chi Vương thống lĩnh hơn mười vạn quân, chứng thật là làm cho người ta phải nhìn với cặp mắt khác xưa.

Yến Việt thấy Lăng Tiếu quay sang phía hắn, lúc này mới chắp tay với Lăng Tiếu mà nói

- Tiểu huynh đệ thật có thực lực, lại dám xông vào điện cổ này!.

Âm thanh của Yến Việt giống như chuông lớn vang dội, vừa nghe liền cảm giác được hắn là cái loại người thẳng thắn.

Lăng Tiếu lập tức giảm bớt vài phần đề phòng đối với võ giả này. Hắn chắp tay với Yến Việt mà đáp

- Đây không phải không biết phương diện này còn có điều kì dị cổ quái sao. Thiếu chút nữa mất mạng nơi này, đó đâu phải đáng giá!.

Yến Việt phát hiện Lăng Tiếu tựa hồ không nhận ra hắn, cũng không sợ hắn, lúc này lại nổi lên hứng thú

- Tại hạ Yến Việt, tiểu huynh đệ xưng hô như thế nào?

Hắn chính là phát hiện Lăng Tiếu chỉ có thực lực Cao Giai Thần Vương, lại có thể một mạch xông đến nơi này. Hơn nữa thần lực cũng không hề bị hao tổn một chút nào, hắn suy đoán Lăng Tiếu có lẽ nội tình mười phần a! Chỉ là hắn không biết Lăng Tiếu là bậc thiên kiêu của thế lực phương nào mà thôi.

- Thì ra là Yến huynh, tiểu đệ Lăng Tiếu!

Lăng Tiếu đáp.

- Ha hả, lão đệ tên với người rất phù hợp. Khẳng định thật là được nữ nhân thích a!

Yến Việt cười cười nói, tiếp theo còn nói thêm

- Có hứng thú cùng lão huynh xông vào điện cổ này không, vốn nghe nói chính là có không ít thứ tốt.

Lăng Tiếu nhìn qua một chút ngôi điện cổ mà nói

- Cấm chế nơi này cũng không bị xóa đi, thiết nghĩ đến các tiền bối trước kia đều không thể xông qua cấm chế phòng ngự nơi này. Yến huynh ngươi xác định muốn xông vào sao?.

Nơi này lực lượng mặc dù cường đại, nhưng nếu thật sự muốn xông vào thì hắn có lẽ cũng có thể xông vào.

Chính là hắn suy nghĩ đến tiền nhân đều không thể phá được cấm chế phòng ngự nơi này, vậy khẳng định nơi này không ít nguy hiểm, nhất định phải cẩn thận mới được.

Yến Việt phá lên cười ha ha mà nói

- Lão đệ, không nói gạt ngươi, lão ca chính là một dong binh, có quang cảnh gì mà chưa từng thấy, có hiểm địa nào mà chưa từng xông qua. Trừ phi chúng ta không phá được cấm chế nơi này, bằng không coi như là Diêm vương điện thì lão ca đều phải xông vào một lượt.

Dừng một phen hắn lại giảm bớt âm thanh một chút mà nói

- Lão đệ ngươi hẳn là rõ ràng, càng là địa phương như vậy, càng sẽ có bảo vật a!.

Yến Việt tựa hồ rất muốn lôi Lăng Tiếu cùng xuống nước, lại không chê Lăng Tiếu chỉ là tu vi Cao Giai Thần Vương, hắn có thể có ánh mắt thế này thì thật cũng không tầm thường.

- Nếu Yến huynh có khí phách này, tiểu đệ lại há có thể lùi bước!

Lăng Tiếu nhẹ nhàng đáp.

Mặc dù hắn đã có được kho báu mà người khác không thể tưởng tượng nổi, nhưng mà từ đầu đến cuối Lăng Tiếu cảm giác những thứ này đều là thần tài mà Hồn Tộc trong tương lai sẽ cần đến, hắn cũng không thể hoàn toàn coi chúng là của riêng.

Huống chi ở trong điện cổ trước mắt này có lẽ thực sự có không ít thần vật kinh người, loại chí bảo thì làm sao Lăng Tiếu lại ngại có nhiều hơn được.

- Hảo, có can đảm, ta xưa nay thích nhất kết giao nhân vật giống như lão đệ vậy. Nếu như thật có thể xông vào đến bên trong, chúng ta chia đều năm phần. Lão ca cũng không chiếm lợi lộc của ngươi!

Yến Việt vỗ ngực nói thập phần hào phóng.

- Cứ theo Yến huynh ngươi định đoạt, trước mắt chúng ta hợp lực phá cấm chế nơi này rồi hãy nói sau!

Lăng Tiếu đáp.

- Cũng nên như thế!

Yến Việt hưng phấn đáp, nhìn ra được đối với việc tìm kiếm những thần vật này thì hắn khác có hứng thú.

Hai người đứng đối diện đại môn của điện cổ, đồng thời toàn lực công kích về hướng tới đại môn kia.

Một con Kim Long cùng một con Lang Vương đồng thời gầm lên lao về hướng tới đại môn kia, từng đạo âm thanh nổ vang dội đang không ngừng vang lên. Chúng nện cho chốn thiên địa này đều bắt đầu rung động, chính là điện cổ kia vẫn đang vững như bàn thạch.

Hai người liên tục xuất ra hơn mười chiêu vẫn đang vô phương phá được cấm chế của đại môn này.

Yến Việt không khỏi có hơi tức tối nói

- Khó trách trước kia mọi người đều không thể phá được cấm chế, ít nhất cũng cần lực lượng Bán Thủy Thần mới có thể mở ra a!.

Lăng Tiếu ngược lại cho là không phải như vậy. Hắn cảm giác được này cái ít nhất là cấm chế do Chí Tôn hạ, chỉ là bởi vì lâu năm nên lực lượng có hơi suy yếu mà thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.