Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2050: Trăm năm nhất khải thiên thần vương (2)



Thân hình Lăng Tiếu chợt lóe, oanh họ thành bột mịn, đem toàn bộ đồ vật của họ tiếp thu.

Khi hắn muốn quay đầu tìm người đang đối chiến với nhạc phụ, phát hiện người nọ đã bỏ chạy thoát.

- Vẫn còn một con cá lọt lưới!

Lăng Tiếu lộ vẻ sầu lo lẩm bẩm.

Từ trong lời nói của người U Ảnh tộc, Lăng Tiếu ý thức thân phận của mình bại lộ, nếu người U Ảnh tộc hương toàn bộ cổ tộc trong Thiên Vực tuyên bố tin tức này, chỉ sợ hắn phải biến thành chuột chạy qua đường.

Hồn tộc ở trong Thiên Vực là một cấm kỵ, không có ai dễ dàng đem chủng tộc này nói ra ngoài miệng.

Lăng Tiếu thật không biết mình bị bại lộ thân phận từ khi nào.

Nhưng hắn cũng có thể đoán được nhất định là do những gì hắn làm ra trong Ma Hồn thành đã bị người hay biết.

Hiện tại hắn chỉ hi vọng chờ sau khi thiên thần vương đăng đàn chấm dứt, có thể nhanh chóng tìm được người nọ, đánh chết hắn, miễn cho sau này bị chí tôn U Ảnh tộc tìm đến, thật sẽ phiền toái lớn!

- Tiếu nhi, làm sao vậy?

Tà Đế ý thức được Lăng Tiếu tựa hồ có tâm sư, hỏi thăm.

- Không có việc gì, chỉ có chút tiêu hao hồn lực mà thôi!

Lăng Tiếu lắc đầu cười nói.

Hắn không muốn đem chuyện này nói với Tà Đế, chuyện của hắn tự hắn giải quyết là tốt hơn.

Lúc này Cuồng Tăng bay tới nói:

- Bí thuật ẩn giấu của tên kia thật cao, hơn nữa tốc độ rất nhanh, ta không giết được hắn!

- Ngươi nhìn trên người ngươi đều bị thương thành như vậy, còn muốn bắt giữ tên kia? Người ta không đem ngươi xử lý là tốt rồi!

Tà Đế vạch rõ chỗ yếu nói.

Quả thật vừa rồi trong cuộc đối chiến, Cuồng Tăng không chiếm được chút tiện nghi, ngược lại còn bị đánh bị thương.

Cuồng Tăng xanh mặt nói:

- Giỏi cho lão dâm côn ngươi, bổn tăng xuất đầu vì ngươi, không ngờ còn bỏ đá xuống giếng, lần sau bổn tăng thèm để ý tới ngươi mới là lạ!

- Ha ha, lão ngốc lư đừng nóng giận, chỉ nói giỡn mà thôi!

Tà Đế cười nhẹ nói.

Cuồng Tăng không quản Tà Đế, nhìn Lăng Tiếu nói:

- Bọn hắn lợi hại hơn người của U Ảnh Ám Sát đoàn, nếu không phải từng giao thủ với bọn hắn, thật dễ dàng bị trúng bẫy!

- Phải, sau này gặp người như thế tốt nhất lấy tịnh chế động, cẩn thận một chút!

Lăng Tiếu đáp.

Lúc này đám người Lăng Phi Vũ cũng đi tới hỏi thăm một chút tình huống.

Lăng Tiếu chỉ giải thích vài câu qua loa cho qua.

Mà những người chung quanh vẫn luôn quan sát cuộc chiến của bọn họ đã bắt đầu lộ vẻ mặt kiêng kỵ khi nhìn qua.

Nhưng chỉ là có chút kiêng kỵ mà thôi, có lẽ bọn họ nghĩ rằng những người vừa bị giết thực lực chỉ bình thường, vài người vây giết một người còn bị người giết chết, mặc dù đối phương là thần vương lôi hệ, nhưng cũng không cường đại đến mức độ như thế đi.

Những thần vương đỉnh có thể đi tới nơi này đều có được bản lĩnh kiêu ngạo, lòng tự tin đương nhiên là không yếu.



Vạn trượng thần quang từ trên cổ bia tán phát, một mảnh ngũ thải tân phân đem cả phiến không gian nơi này chiếu sáng rực rỡ vô cùng.

Từng luồng bổn nguyên lực lượng tụ tập quanh cổ bia, làm cho toàn bộ thần vương đều cảm thấy cực kỳ sảng khoái.

Từng vầng lực lượng huyền ảo không ngừng nhộn nhạo trên cổ bia, thần quang cấm chế trên bốn mươi ba thần đàn bắt đầu tiêu tán, dần dần hiện ra trước mặt mọi người.

Mỗi một thần đàn như liên hoa thần bảo, tản ra ánh sáng thần bí, nhộn nhạo rung động lòng người, một cỗ vương khí tôn quý tự nhiên tựa hồ đã hấp dẫn các thần vương, làm cho bọn họ nhanh chóng tiến vào.

Mỗi thần đàn như dung hợp vạn dặm, thần đàn càng lên cao càng bài danh cao nhất.

Bốn mươi ba thần vị rốt cục rơi vào tay ai, trong ba ngày cuối cùng rốt cục có thể thấy được rõ ràng.

- Ha ha, hôm nay cuối cùng đã tới, thiên thần vương vị là của ta!

- Trăm năm khai khải thiên thần vương, hôm nay lão phu muốn danh chấn Thiên Long địa vực!

- Ta chờ vạn năm chính là vì hôm nay, ai cùng ta giành vị trí ta tuyệt đối sẽ cho hắn chết không nơi chôn thây!

- Cường giả là vua, người thua làm giặc, ai muốn đoạt được bài vị phải nhờ vào thủ đoạn bản thân, giết cho ta!



Thật nhiều thần vương đã khôi phục trạng thái đỉnh phong lập tức cầm theo thần khí, cưỡi thánh thú hướng vị trí thần đàn xông tới.

Hiện tại bọn hắn đều đem toàn bộ lá bài tẩy đưa ra, thề phải lấy được thần vị.

Đây là cơ hội họ chờ đợi đã lâu.

Oanh long!

A a a!

Từng thanh âm nổ tung kinh thiên động địa, lực lượng hủy diệt tinh thần dựng lên, thật nhiều lực lượng giết chóc nồng đậm phát ra, không ít thần vương thực lực hơi yếu bị người đánh kêu to thảm thiết không thôi.

Thật nhiều thánh thú ngửa mặt lên trời gào thét, từng thân thể khổng lồ chiếm lĩnh không trung, giống như bao phủ trời cao, như bão táp cuồng tập mà đến.

Không ít nhân vật yêu nghiệt cũng không tiếp tục điệu thấp, cần ra tay liền xuất thủ!

Tà Đế cùng Cuồng Tăng đều lộ vẻ mặt cuồng nhiệt.

Tà Đế cười nói:

- Lão ngốc lư, lần này chúng ta hãy xem là ai giành được bài danh cao hơn thì kẻ đó thắng, ngươi nghĩ như thế nào?

- Hắc hắc, lão dâm côn, ngươi đề nghị không tệ, ngươi không có thánh thú tương trợ, lần này ngươi nhất định phải thua!

Cuồng Tăng cười cười, cưỡi trên tay Đằng Xà Vương, tay cầm Quang Minh Trượng hướng một vị trí thần đàn vọt tới.

- Bổn đế mặc dù không có thánh thú, nhưng không có nghĩa bổn đế không có cơ hội thắng được ngươi!

Tà Đế nói một câu, sau đó nhìn Lăng Tiếu nói:

- Tiếu nhi, vi sư đi đây!

Ngay sau đó hắn chỉ lưu lại đạo tử điện, thân ảnh đã đi lên chỗ thần đàn.

- Lão ca, ngươi mau đi đi, chúc ngươi thắng trận đầu, danh lưu thiên cổ!

Lăng Tiếu nhìn Yến Việt cười nhẹ nói.

Yến Việt cười cười, sau đó chắp tay:

- Có thể nhận thức lão đệ là may mắn của lão ca, hôm nay không chết, sẽ cùng lão đệ kết nghĩa kim lan, hi vọng lão đệ đừng ghét bỏ lão ca xuất thân hèn mọn mới tốt!

Yến Việt nói chuyện thật nhận chân, nhìn ra được hắn rất muốn kết giao huynh đệ với Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu đương nhiên sẽ không cự tuyệt, hắn nắm tay Yến Việt nói:

- Không cần qua hôm nay, hiện tại ngươi chính là hảo huynh đệ của ta!

- Ha ha, tốt tốt…có thể cùng thiên tài khó gặp thiên cổ như lão đệ kết giao huynh đệ, trên mặt lão ca cũng vinh quang! Ta nghĩ người đứng đầu thiên thần vương nhất định là vật trong bàn tay của lão đệ!

Yến Việt cười sang sảng, tuyển một thần vị bay qua.

Thiên thần vương, mỗi trăm năm một lần bổ sung huyết địch mới!

Lần này thần đàn tiếp tục mở ra, mưa gió tái hiện, thần huyết tung bay, thần vương chôn xương!

Bên trong phạm vi bia cổ thần đàn, mấy trăm thần vương dốc hết sức lực chém giết đối thủ, tranh đoạt thần vị.

Tình hình chiến đấu kịch liệt, hỗn loạn, máu tươi tung tóe không thôi.

Nhất là ở vị trí cao nhất có chín trăm năm mươi bảy thần vị, tình hình chiến đấu là kịch liệt nhất.

Thần Phủ bang Ba Đặc Nhĩ muốn đem thần đàn kéo xuống, nhưng Nhật Nguyệt tông thiếu nhật đế Húc Mạc sẽ không cho phép hắn được như ý nguyện.

Thù hận giữa Thần Phủ bang cùng Nhật Nguyệt tông đã sớm không phải là bí văn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.