Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2072: Bổn đế khi nào có danh hiệu này!



Lúc trước Lăng Tiếu từ Thông Thiên trận của Thiên Điếm yếu tắc đi tới Thạch Lâm này.

Lúc ấy hắn cũng không biết nơi này còn ẩn giấu một trận pháp truyền tống khác.

Hơn nữa đây là trận pháp ẩn hình chuyên truyền tống đến nơi sung quân, người bình thường không vận dụng đến, là một trận pháp có thể tự chủ mở ra.

Mỗi năm sẽ tự động mở ra một lần, làm cho người thông qua truyền trận trở về nơi sung quân.

Đây xem như Thiên Vực cung cấp người trở về một lần cơ hội, chỉ là sau khi trở về đều sẽ được truyền tống đến những địa phương hẻo lánh, xem bọn hắn có thể thích ứng được với Thiên Vực hay không, có thể sinh tồn được hay không phải xem ở bản lĩnh của chính bọn họ.

Người bình thường không thể trực tiếp vận dụng trận pháp, nhưng những thần vương như nhóm người Lăng Tiếu có thể dùng thần lực vận chuyển được nó.

Nếu không phải vì không muốn tạo thành động tĩnh quá lớn đối với phiến địa giới nơi này, bọn họ đã trực tiếp phá vỡ không gian bình chướng xuyên qua đến nơi sung quân.

Nhưng nếu họ làm như vậy sẽ phá hủy quy củ của Thiên Vực.

Nơi sung quân vốn bị tách rời khỏi Thiên Vực, nếu họ mạo muội làm vậy sẽ khiến nhiều người tức giận.

Đương nhiên, nếu Lăng Tiếu đạt tới cảnh giới chí tôn, hắn có thể xem thường không gian bình chướng này.

Hơn nữa tốc độ xuyên qua của họ cũng không chậm hơn truyền tống trận bao nhiêu, cơ hồ mỗi bước của chí tôn đều có thể vượt qua một thành trì.

Cho nên rất nhiều chí tôn nếu muốn đi tới một địa phương, ngoại trừ là bước xuyên địa vực bọn họ cũng không dùng không gian trận.

- Có nhiều địa phương xa xôi đều tồn tại trận pháp không gian ẩn hình thế này, cần phải có một ít thủ đoạn đặc thù mới có thể khởi động, các ngươi tránh xa một chút, để cho ta mở nó!

Lăng Phi nói một câu, hai tay huy động, từng đạo hào quang hướng phiến không gian vọt tới.

Hưu hưu!

Từng đạo lực lượng không ngừng thay đổi chớp lóe, trên không gian hiện ra diệu quang, như có một cánh cửa đang không ngừng chớp động trên không trung.

Lăng Tiếu âm thầm ghi nhớ thủ pháp của Lăng Phi, chuẩn bị ngày sau dùng đến.

Hắn phát hiện thủ pháp của Lăng Phi thật đơn giản, chẳng qua đem thần lực truyền vào trận nhãn, làm trận pháp vận chuyển mà thôi.

- Đi thôi, trận pháp chỉ có thể duy trì trong một thời gian ngắn!

Lăng Phi nói với Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu gật gật đầu, gọi mọi người cùng nhau đi vào giữa trận pháp.

- Rốt cục có thể trở về rồi!

Trong lòng Lăng Tiếu kích động nhủ thầm.

Thiên Điếm yếu tắc, gần bên Thông Thiên trận bỗng nhiên hiện ra thiên địa dị tượng.

Bên trong Thông Thiên thành, toàn bộ thánh hoàng cùng thánh giả cảm nhận được lực lượng bàng bạc đang không ngừng lan tràn.

Trên mặt bọn họ đều hiện lên vẻ phi thường kinh ngạc.

- Không phải còn ba tháng mới đến ngày Thông Thiên trận mở ra sao? Vì sao lại đột nhiên mở ra trước tiên, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì?

- Chẳng lẽ năm nay cần mở sớm hơn, nhanh chóng đi qua xem, nói không chừng có thể trước tiên chạy tới Thiên Vực!

- Đúng rồi, bây giờ còn chưa có nhiều người đến đây, chúng ta có thể sớm đến Thiên Vực, ha ha!

- Thật sự trời cũng giúp ta, trên một trăm chỗ ngồi nhất định có chỗ cho ta!

Người trong Thông Thiên thành sôi trào vội vàng lao ra khỏi tửu lâu.

Những người này đến đây là vì chờ Thông Thiên trận mở ra, không dự đoán được năm nay đột nhiên có biến, làm cho bọn họ cảm thấy mình sắp nhặt được tiện nghi, cả đám người vô cùng hưng phấn xông tới trước.

Nhưng lần này không nhìn thấy thang trời truyền xuống, chỉ thấy thần quang không ngừng khởi động, những người vọt tới vừa sắp chạm vào thần quang liền bị chấn ngược trở về.

Cả đám người bị thần quang chấn đến không ngừng hộc máu, cũng may thần quang không có lực sát thương, bằng không chỉ sợ bọn họ không chỉ đơn giản bị hộc máu.

- Tại sao lại như vậy, vì sao không thể xông vào đây?

Một gã thánh hoàng bị đánh bay phi thường không cam lòng hét to.

Những người còn lại đều lộ vẻ buồn bực khó chịu.

Ngay sau đó trong thần quang xuất hiện không ít thân ảnh, một đám người như thiên thần hạ phàm, từng đợt thần quang không ngừng xoay chuyển quanh thân bọn họ, nhìn qua càng thêm thần thánh vô cùng.

- Có…có người từ trong Thông Thiên trận đi ra!

- Hắn…bọn họ là thần minh từ Thiên Vực đến sao? Vì sao không cảm giác được khí tức của bọn họ đây?

- Hay là bọn họ bị đày đến nơi đây, mà không phải tới thời gian Thông Thiên trận mở ra?

- Người mang theo đầu cô nhìn thật quen mắt, thật không nhớ rõ từng gặp qua hắn lúc nào nữa.

Những người bên dưới nhìn thấy đoàn người từ trên trời giáng xuống liền kinh hô.

Nhóm người Lăng Tiếu cảm nhận được lực lượng trong Thiên Điếm yếu tắc thật thiếu hụt, lập tức cảm thấy không thoải mái.

Bất quá chỉ có chút khó chịu mà thôi, chỉ một thoáng mọi người đều đã điều chỉnh lại.

- Vùng sung quân quả nhiên là bần cùng, ngay cả bổn nguyên lực lượng cũng không được bao nhiêu làm sao bồi dưỡng ra nhân tài, làm sao có thể ngưng tụ được càng nhiều tài nguyên thần vật đâu!

Lăng Phi lập tức thở dài nói.

Lăng Tiếu cười đáp:

- Ha ha, chờ ngũ ca về tới tổ địa sẽ hiểu rõ càng thêm bần cùng như thế nào, nơi này so sánh mà nói đã là không tệ lắm rồi!

Huyền Linh đại lục đã đi vào khốn cảnh thời kỳ cuối cùng, toàn bộ bổn nguyên lực lượng so với nơi này càng thêm thiếu hụt không sao chịu nổi.

Dù sao yếu tắc thỉnh thoảng có được lực lượng bổn nguyên trên Thiên Vực truyền xuống, mà linh lực trong Huyền Linh đại lục bị tiêu hao cạn kiệt, nói không chừng đến một ngày nào đó Huyền Linh đại lục sẽ không còn xuất hiện một thánh giả hoặc một huyền đế cũng nói không chừng.

Nói tới đây, Lăng Tiếu chợt lóe linh quang, hắn suy nghĩ nếu để cho Huyền Linh đại lục cũng giống như Thiên Vực tràn ngập lực lượng bổn nguyên, vậy Huyền Linh đại lục có thể khôi phục lại thời thịnh như thời kỳ viễn cổ hay không?

Lăng Tiếu từng đọc qua không ít ghi chép trong Kim tộc, ở thời viễn cổ thiên địa linh khí cùng lực lượng bổn nguyên trong Huyền Linh đại lục không thua kém Thiên Vực, khi đó cũng từng có thủy thần tồn tại, thần vương thật sự không ít.

Lúc ấy trên đại lục có không ít chủng tộc cổ xưa, hơn nữa diện tích địa vực rộng lớn hơn hiện tại vô số lần.

Nhưng lực lượng không ngừng bị hấp thu tu luyện, không có lực lượng bổ sung, điều này đã làm đại lục chậm rãi biến thành cục diện khô cằn như bây giờ.

Cho nên về sau Kim tộc phải chuyển dời lên Thiên Vực, trong đó có một ít tiền bối của Nhật Nguyệt tông cũng từ Huyền Linh đại lục đi qua.

Lời của Lăng Phi kéo Lăng Tiếu về sự thật, chỉ nghe hắn nói:

- Thiên địa lật ngược, lực lượng khô kiệt, nói không chừng sớm muộn có một ngày Thiên Vực cũng gặp phải trạng huống như vậy!

- Chúng ta đi thôi, đừng hù sợ những người khác!

Tà Đế lên tiếng nhắc nhở.

Lăng Tiếu cười gật đầu, mang theo đoàn người nhanh chóng rời khỏi Thông Thiên thành.

Những người bên dưới còn đang ngẩn người chỉ cảm thấy ánh mắt hoa lên, đoàn người nháy mắt biến mất không thấy bóng dáng.

Thông Thiên trận nháy mắt khép kín, trên bầu trời đã khôi phục lại bình tĩnh.

Lúc này bọn họ mới ý thức được quả thật đã nhìn thấy thần minh hàng lâm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.