Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2087: Hai biện pháp



Hơn nữa muốn đánh thông Vực Môn chí ít phải là chí tôn mới làm được, muốn di chuyển nhiều người như vậy, không biết phải cần tiêu hao bao nhiêu tài nguyên, cho dù là Kim tộc dốc hết toàn lực chưa chắc làm được đến.

Biện pháp thứ hai vẫn là tốt nhất, vừa có thể cứu người lại có thể bảo trụ Huyền Linh đại lục, có thể nói là biện pháp vẹn toàn đôi bên!

Nhưng biện pháp thứ hai muốn thực hiện càng thêm gian nan.

Đó là phải dùng chín loại Thủy Nguyên Thạch bất đồng, nhờ vào một thần trận sư cùng chín chí tôn tu luyện thuộc tính bất đồng liên thủ bày ra Thủy Nguyên đại trận, làm cho lực lượng thủy nguyên có thể hình thành tuần hoàn, tiếp tục hấp thu các loại thủy nguyên trong thương mang, khiến cho Huyền Linh đại lục dần dần khôi phục lại, như vậy cho dù Lăng Hồng Vũ muốn dùng thủy nguyên còn thừa nơi này khôi phục thực lực, giãy thoát khỏi đây cũng chỉ làm Huyền Linh đại lục bị thiếu hụt lực lượng trong thời gian ngắn mà thôi, có Thủy Nguyên đại trận có thể rất nhanh bổ khuyết trở lại.

Thủy Nguyên đại trận ngoại trừ có thể giúp Huyền Linh đại lục bảo trì nguyên dạng, còn có thể không ngừng làm lớn mạnh lực lượng thủy nguyên của đại lục, đợi đến thời gian dài về sau, đại lục muốn khôi phục lại thiên địa linh khí nồng đậm cùng bổn nguyên lực lượng tràn đầy như thời viễn cổ cũng không phải là không thể nào, đến lúc đó địa giới đại lục sẽ dần dần mở rộng, nói không chừng còn có cơ hội trở thành một Thiên Vực thứ hai!

Thủy Nguyên đại trận tương đương với Bổ Thiên cổ thần trận, chỉ tồn tại trong truyền thuyết, không biết có vị thần trận sư nào có được thủ đoạn kinh thiên địa, quỷ thần khiếp như vậy đây!

Huống chi muốn tìm được chín loại Thủy Nguyên Thạch thuộc tính khác nhau là chuyện cực kỳ khó khăn, bởi vì Thủy Nguyên Thạch chỉ tồn tại ở những đại lục không gian có được thọ nguyên ngoài trăm vạn năm, chỉ có chí tôn mới có khả năng xé mở hư không tiến vào loại địa phương kia tìm kiếm, mặt khác chỉ có thể tồn tại ở những nơi hiểm địa, nhưng những địa phương như vậy thậm chí cả chí tôn cũng tử vong thì người khác cũng đừng mong đi tới.

Thủy Nguyên Thạch đối với mỗi vị chí tôn mà nói chính là thần tài chí tôn đỉnh cấp, bao nhiêu năm cũng không nhìn thấy có bao nhiêu vị chí tôn có được Thủy Nguyên Thạch, huống chi còn là chín loại thuộc tính khác nhau, thật khó hơn lên trời!

Đương nhiên rất có thể tận sâu trong lòng đất của Thiên Vực sẽ có, nhưng ai dám đánh chủ ý với Thủy Nguyên Thạch của Thiên Vực?

Đây là chuyện làm nhiều người tức giận, bất kỳ chí tôn nào cũng sẽ không đứng yên trơ mắt mà nhìn.

Cho nên muốn tìm kiếm Thủy Nguyên Thạch tuyệt đối là chuyện không thực tế.

Lăng Tiếu nghe xong hai loại biện pháp mà Lăng Hồng Vũ đã nói, hắn đương nhiên càng hi vọng thực hiện biện pháp đầu tiên, nhưng hắn phải biết tìm tài nguyên ở đâu để đánh thông Vực Môn, còn phải cho nhiều người thông qua, vậy cần có bao nhiêu thần tinh mới đủ!

Quả thật là chuyện không thể nào làm được, cho dù có thể hắn cũng không vĩ đại tới mức độ như thế!

Về phần biện pháp thứ hai tuy càng khó, nhưng chưa chắc không thể thực hiện được.

Kim tộc cũng có không ít chí tôn, cho họ đi tìm Thủy Nguyên Thạch đồng thời thu mua với các chí tôn trong Thiên Vực, tin tưởng vẫn có thể tìm được đi?

Mấu chốt chính là Thủy Nguyên thần trận trong truyền thuyết, có thể nói trong Thiên Vực muốn tìm người có thể bày trận thật sự là quá khó khăn!

Thần trận sư còn khó tìm hơn cả thần dược sư cùng thần khí sư, mà người có thể bày ra Thủy Nguyên đại trận cần phải có được thực lực chí tôn, muốn mời được nhân vật như vậy điều kiện thật sự quá hà khắc!

- Hai biện pháp này thật không dễ dàng, cho nên có nói với ngươi cũng vô dụng, dù cho các tiểu tử trong tộc hay biết, cũng không thể giúp được cho ta.

Lăng Hồng Vũ cam chịu nói.

- Chẳng lẽ cứ bỏ qua như vậy sao?

Trong lòng Lăng Tiếu tự nhủ.

Lão tổ tông vì thật nhiều sinh mạng người khác mà tình nguyện lưu ở nơi đây chờ chết cũng không muốn phá hủy kết giới nơi này.

Chẳng lẽ hắn không thể học theo tổ tông một lần, phải nghĩ biện pháp đem chuyện không thể biến thành có thể được sao?

- Lão tổ tông, kỳ thật ta còn có một biện pháp!

Lăng Tiếu cắn chặt răng nói.

- A, nói thử xem!

Lăng Hồng Vũ lơ đễnh nói.

- Năm đó ngài cùng người của Ma Hổ tộc tranh đoạt Hắc Diệu thần đỉnh, hiện tại đang ở trong tay ta, nó có thể chứa đựng người của một thành trì, ta có thể di chuyển người trong Huyền Linh đại lục thành từng nhóm đến Thiên Điếm yếu tắc, ngài cho rằng biện pháp này thế nào?

Lăng Tiếu hỏi.

Người luôn ích kỷ!

Lăng Tiếu vốn không muốn để ý sự sống chết của những người khác, bởi vì hắn cũng là người có tư tâm.

Nhưng hiện tại hắn phải thay tổ tông ngẫm lại, chỉ đành đem toàn bộ mọi người rời đi thì lão tổ tông mới chịu rời khỏi nơi này.

Lăng Tiếu vừa nói ra lời kia, Lăng Hồng Vũ chợt trầm mặc xuống.

Lăng Tiếu tưởng hắn xảy ra chuyện gì, vội mở miệng hỏi:

- Lão tổ tông, ngài không sao chứ?

- Ha ha, ta không sao, không nghĩ tới ah…không nghĩ tới lúc trước ta không thể mở ra thần đỉnh lại để ngươi thu hoạch được, ta còn tưởng rằng chỉ có luyện dược sư mới được nó thừa nhận đâu.

Lăng Hồng Vũ cười nói.

Hắn vừa dứt lời Lăng Tiếu đã nói:

- Lão tổ tông, kỳ thật hiện tại ta đã là thần dược sư!

- Cái gì, ngươi còn là thần dược sư? Đây là sao vậy?

Lăng Hồng Vũ khó hiểu hỏi.

Trực hệ Kim tộc đều là kim thuộc tính, huyết mạch Lăng Tiếu gần gũi với hắn lẽ ra cũng như thế, vì sao lại trở thành thần dược sư, thật sự làm cho hắn khó hiểu.

Lăng Tiếu phải đem tình huống của mình kể lại cho vị lão nhân kia nghe qua một lần.

Ngay sau đó Lăng Hồng Vũ cười nói:

- Ha ha, tốt tốt, không nghĩ tới con cháu hậu bối của ta lại xuất hiện quái thai như ngươi, thật sự là phúc phận của tộc ta!

- Lão tổ tông quá lời.

Lăng Tiếu khiêm tốn nói, tiếp đó lại hỏi:

- Lão tổ tông cảm thấy lời của ta vừa nói thế nào?

- Không tốt!

Lăng Hồng Vũ lập tức đáp.

Lăng Tiếu khó hiểu, hắn cảm thấy biện pháp này là tốt nhất, không cần lãng phí tài nguyên, cũng không cần đi tìm Thủy Nguyên Thạch, chỉ cần hắn chạy thêm nhiều lần nói không chừng chỉ cần vài năm thời gian là có thể đem toàn bộ mọi người trên đại lục di chuyển.

- Uống nước nhớ nguồn, thật sự không phải người nào cũng muốn rời khỏi cố hương, hơn nữa ngươi muốn thu toàn bộ bọn họ vào trong thần đỉnh, còn phải đi làm công tác tư tưởng, tốn bao nhiêu công phu! Huống chi sau khi ngươi dẫn bọn hắn rời khỏi, làm sao ổn định cuộc sống của bọn họ đây? Chưa chắc họ có thể thích ứng hoàn cảnh mới, chỉ sợ lúc đó họ chẳng những không xem ngươi là ân nhân mà còn là cừu nhân đâu!

Lăng Hồng Vũ nói.

Lăng Tiếu buột miệng nói ra:

- Nếu bọn hắn không nhìn được lòng tốt của người khác, thì khiến cho bọn họ toàn bộ chết ở chỗ này đi!

Bất kể như thế nào Lăng Tiếu cảm thấy biện pháp của hắn đã hoàn thiện nhất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.