Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2116: Huyền Phù Chi Thành



Huyền Phù Chi Thành, là một tòa thành trì duy nhất có thể lăng không phiêu phù ở Thiên Vực.

Nó ở trên không trung ương Thiên Nguyên chi thành, có không gian cấm chế do Chí Tôn chỗ bố trí xuống ngăn cách, những người khác căn bản không thể nhìn ra sự hiện hữu của nó. Chỉ có mỗi lần cử hành luyện đan thịnh hội mới có thể triệt hồi cấm chế kia, khiến nó hiển lộ trong tầm mắt mọi người.

Hiện giờ muốn đi vào Huyền Phù Chi Thành này, đương nhiên cần không gian trận phương chỉ định mới có thể đến được.

Bọn người Lăng Tiếu, Lăng Phi sau khi theo Yên Điệp Kiều thông qua không gian trận đến Huyền Phù Chi Thành, lập tức liền bị tràng cảnh ở đây dọa cho chấn kinh!

Quỳnh Lâu Ngọc Vũ ở đây rõ ràng tất cả đều dùng thánh tài thần liệu hiếm thấy xây thành, từng tòa giống như Tiên Cung Thần Điện giống như đột ngột mọc lên từ mặt đất, trên quan đạo đều các khối đá sạch sẽ như ngọc, đi trên đó cảm thấy cực kỳ dễ chịu.

Ở chỗ này như đặt mình trong thần địa xa xỉ vậy, lộ ra vô cùng cao quý dị thường.

Ở chánh diện có một tòa cự điện như từ thái cổ đứng sừng sững, phát ra đại thế nguy nga đồ sộ, khiến người cảm thấy vô cùng mênh mông nhỏ bé.

Tứ phương truyền đến mùi thuốc đầm đặc, mang đến cho người một loại cảm giác mỹ diệu khoan khoái.

Chỗ này khắp nơi đều có Thiên Địa linh khí, bổn nguyên lực lượng càng nồng đậm hơn ngoại giới cả mấy chục lần.

Phát triển trong hoàn cảnh như vậy, muốn không thành tài cũng khó khăn ah!

Hành tẩu trong thành ngoại trừ những đội tuần tra ra, những người còn lại đại bộ phận phần đều mặc áo choàng Luyện Dược Sư, tùy ý xem qua, những Luyện Dược Sư này số lượng không có một vạn cũng có tám ngàn!

Đây vẫn chỉ là một góc băng sơn của Dược Minh Công Hội mà thôi, không khó tưởng tượng Dược Minh Công Hội đến cùng nuôi dưỡng bao nhiêu Luyện Dược Sư, cũng khó trách thế lực người ta lớn như vậy, lực hiệu triệu mạnh mẽ như vậy!

Bọn người Lăng Tiếu, Lăng Phi đã sớm biết Huyền Phù Chi Thành bất phàm, nhưng nghe danh không bằng gặp mặt, vẫn cảm thấy Dược Minh Công Hội này thật sự giàu đến nứt vách a!

Bằng không sao có thể xây nên Tiên điện Thần cung chi thành như vậy chứ.

Trải qua nhiều năm lịch lãm rèn luyện, tâm tình Lăng Tiếu cũng không dễ gì có thể chấn động

Sau khi kinh ngạc một thoáng hắn lại khôi phục thanh minh, ánh mắt khôi phục bình thản.

Yên Điệp Kiều ở chỗ này uy vọng tựa hồ rất cao, tất cả mọi người đều biết nàng, cùng nhau đi tới, tất cả mọi người thấy nàng đều phải cung kính ân cần thăm hỏi một tiếng.

Yên Điệp Kiều cũng rất bình dị gần gũi, đều cười đáp lại tất cả mọi người.

- Nửa tháng sau ở chỗ này cử hành luyện đan đại hội, mặt khác Thần Dược Sư tân tấn mới có thể được tiếp tới đây, điện thành mới có thể cởi mở...

Yên Điệp Kiều ở một bên nhẹ giọng giải thích nói.

Lăng Tiếu thỉnh thoảng lại nhẹ gật đầu, thần sắc lộ ra rất bình tĩnh, kỳ thật trong lòng lại không bình tĩnh chút nào.

Trong lòng của hắn cảm khái vô hạn, Chí Tôn muốn thành lập thế lực như vậy quả nhiên có hùng tâm tráng chí lớn lao, mới có thể khiến Dược Minh Công Hội phát triển thành bộ dáng như hôm nay a

Hắn coi như đã được kiến thức sự cường đại của Dược Minh Công Hội, mặc kệ là thế lực nào dám khiếu chiến với nó, tuyệt đối đều là tự chịu diệt vong!

Chỉ bằng vào tài phú biểu hiện ra này thôi, cũng đủ để khiến cho cả đám Thần Vương bán mạng vì bọn hắn rồi.

Đi lại ở chỗ này, bọn người Lăng Tiếu, Lăng Phi cảm ứng được những đội tuần tra kia mỗi người đều có thực lực Thần Vương, hơn nữa khí tức Bán Thủy Thần cũng có rất nhiều.

Những thực lực mặt ngoài này th ôi đã mạnh hơn Thiên Long Môn rất nhiều rồi, chớ đừng nói chi đến những nhân vật Chí Tôn ẩn dấu.

Dù Lăng Tiếu là loại không sợ trời không sợ đất, nhưng giờ cũng cảm thấy nếu không vạn bất đắc dĩ thì tuyệt đối không muốn đắc tội với thế lực cấp bá chủ cường đại này a! Bằng không hắn cũng khó mà chịu nổi.

Đương nhiên, hắn cũng bị tất cả tràng cảnh ở đây khơi dậy hùng tâm tráng chí của mình!

Một ngày nào đó sau khi hắn đạt đến đỉnh phong, cũng muốn xây nên hành cung cho mình, kiến tạo một nơi còn xa xỉ hơn cả thế này!

Yên Điệp Kiều thấy Lăng Tiếu nói chuyện với nàng rõ ràng bình thản như nước, tựa hồ như không chút để mỹ nhân tuyệt sắc như nàng vào lòng vậy, không khỏi hơi phiền não!

Nói như thế nào nàng cũng là đệ nhất mỹ nhân được mọi người Thiên Nguyên Địa Vực công nhận, cũng là nữ nhân có thế lực nhất được công nhân, bất cứ nam nhân nào cũng muốn lấy lòng nàng, nào có nam nhân nào không muốn tiếp cận nàng, nào có nam nhân nào không nhún nhường dễ bảo quỳ gối nịnh nọt nàng đâu chứ.

Thế nhưng Lăng Tiếu lại như không có bất kỳ phản ứng nào, khiến cho nàng hoài nghi tên này có phải là muốn đi một con đường riêng, cố ý làm vậy để khiến nàng chú ý hay không?

Bất kể như thế nào, nàng cũng đều muốn xem Luyện Dược Sư trẻ tuổi nhất trong lịch sử này có thật có bản lĩnh thật sự hay không.

- Hà thúc, ngươi an bài chỗ nghỉ ngơi cho mấy vị khách quý Thiên Long Môn này đi, ta trở về bẩm báo một chút!

Yên Điệp Kiều nói với lão giả áo đen một tiếng, tiếp theo nàng lại nhìn Lăng Tiếu hỏi:

- Ngươi không phải muốn bái phỏng ba vị Chí Tôn Dược Thần sao? Ta hiện giờ đi hỏi ý, xem bọn hắn có nguyện ý hay tiếp kiến ngươi hay không, bất quá... Nếu như ngươi không có nửa điểm thực học, vậy tốt nhất là đợi đến lúc luyện đan đại hội bắt đầu đi!

Yên Điệp Kiều lời này không thể nghi ngờ là nhắc nhở Lăng Tiếu đừng tự đòi mất mặt, bằng không bêu xấu cũng không phải là chuyện nhỏ gì.

Lăng Tiếu tự nhiên không để ý đến lời nhắc nhở của Yên Điệp Kiều, dùng năng lực của hắn nói chuyện với Chí Tôn sao có vấn đề gì được, có lẽ còn có thể khiến hắn không cần đi tham gia luyện đan đại hội lần này cũng có thể khiến Thiên Long Môn đậu vào chút quan hệ với Dược Minh Công Hội nữa ấy chứ.

- Đa tạ nhân tiểu thư nhắc nhở, bất quá ta vẫn hy vọng có thể gặp mặt tam lão một lần, cho dù là một vị trong đó cũng được, Lăng Tiếu thật sự không muốn tỷ thí với đám Thần Dược Sư tự cho mình là đúng kia, như vậy sẽ giảm thân phận của ta, nếu như ba vị Chí Tôn Dược Thần sư cảm thấy ta không có tư cách gặp bọn hắn, vậy thì xem như ta chưa nói gì đi!

Lăng Tiếu mang theo vài phần kiêu căng nói.

Hắn đã bộc lộ ra hai thân phận của mình, vậy hắn sẽ dùng hành động để chứng minh, hắn chỉ nhắm vào Chí Tôn Dược Thần làm chuẩn, đối với Thần Dược Sư đại bỉ này cũng không có hứng thú gì cả

Yên Điệp Kiều trong mắ nhộn nhào vài phần cảm xúc phức tạp, hảo cảm trong lòng với Lăng Tiếu giảm xuống không ít.

Lời này của Lăng Tiếu quá vọng uổng rồi, rõ ràng không để các Thần Dược Sư khác vào mắt.

Nàng cảm thấy người như vậy không đủ ổn trọng, không đủ bình tĩnh, khó thành đại sự ah!

Yên Điệp Kiều lại dặn dò một ít công việc sau đó liền rời đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.