Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2232: Lạc nhập Hỏa vực (1)



Chỉ là ở một khắc này, một đầu Hỏa diễm thú trong đó lại dùng thân thể nặng nề hoành quét trên lưng của Chu Tước thần thú, mục tiêu nhắm thẳng vào Hạ Huyên Huyên!

Lực lượng một kích này của Hỏa diễm thú cực kỳ kinh khủng, Chu Tước thần thú đã bị một đầu Hỏa diễm thú khác chế trụ lại, muốn lập tức tránh qua một kích này cũng không dễ dàng.

Đương nhiên là chiêu này có lẽ không thương tổn được Chu Tước thần thú, nhưng mà Hạ Huyên Huyên nhất định sẽ phải bị đánh rơi xuống hỏa hải vô biên này, tình huống hết sức nguy cấp!

- Cẩn thận!

Lăng Tiếu còn chưa kịp bắn tên, hét lên một tiếng, liều lĩnh nhảy về một bên khác của Hạ Huyên Huyên, ngăn ở trước mặt nàng không để nàng bị bất kỳ trùng kích nào!

Cả người Hỏa diễm thú kia hoành quét mà đến mang theo lực lượng rất lớn nặng nề nện ở trên hộ thể thần quang của Chu Tước, chấn đến hộ thể thần quang kia để rách ra rồi.

Một kích này cư nhiên đã có thể so với lực lượng của thập nhất giai trung cấp.

Thực lực của Hỏa diễm thú này cư nhiên kinh khủng, khó trách có thể cùng Chu Tước thần thú gọi nhịp.

Lực lượng phản chấn kia để thân thể của Chu Tước thần thú lắc lư không ngừng, mà vị trí Hạ Huyên Huyên đang đứng kia có một cỗ lực lượng cường đại đột nhiên truyền tới.

Lăng Tiếu hét lên một tiếng, giơ lên song chưởng trực tiếp phách về phía cỗ lực lượng kia, hắn tuyệt không cho phép thương tổn đến Hạ Huyên Huyên.

Oanh long oanh long!

Thanh âm kinh bạo cường đại vang lên không dứt, hỏa thế hừng hực kia hướng về bốn phía lan tràn mà ra.

Chu Tước thần thú đã là mượn cơ hội bay lướt tới bên cạnh một đầu thần thú khác, thương trảo trực tiếp trảo ở trên thân thể của đầu Hỏa diễm thú kia, đem những lân giáp kia trên thân thể của nó trảo đến rách ra không chịu nổi, đồng thời đầu tước hướng về chỗ trán của nó mổ tới.

Chỉ có đem thú đan của đầu Hỏa diễm thú này mổ bạo mới có thể đem nó diệt sát chân chính!

Mà một đầu Hỏa diễm thú khác thì là thừa cơ từ phía sau tiếp tục đánh lén Chu Tước thần thú.

Tử tế nhìn lại, trên lưng Chu Tước thần thú lại thiếu đi một người!

- Đại ca ca... Đại ca ca ngươi ở đâu rồi, ngươi đừng dọa ta a!

Hạ Huyên Huyên bình tĩnh trở lại hướng về bốn phía nhìn qua, làm sao còn có thân ảnh của Lăng Tiếu, không khỏi khóc lóc la lên.

Nguyên lai mới vừa rồi Lăng Tiếu thay Hạ Huyên Huyên ngăn chặn một kích kia, cả người bị chấn bay ra khỏi lưng của Chu Tước thần thú rồi.

Hỏa diễm ở chỗ này có thể đem bất luận kẻ nào ở dưới Chí tôn đốt thành cặn bã, cho dù là Bán Thủy Thần cũng khó chịu được.

Hạ Huyên Huyên dù biết thực lực của Lăng Tiếu hơn người, nhưng mà nàng lại không tin Lăng Tiếu có thể chịu được được hỏa diễm đáng sợ ở chỗ này thiêu đốt!

- Đại ca ca, là ta hại ngươi, ta đi chết theo ngươi!

Hạ Huyên Huyên khóc đến thương tâm chí cực, cư nhiên muốn từ trên lưng Chu Tước thần thú nhảy xuống.

Nhưng mà đầu tiểu Chu Tước kia lại hóa thành hình người gắt gao kéo Hạ Huyên Huyên lại nói:

- Tiểu Huyên Huyên đừng gấp, hắn hẳn còn sống, có thể đnag âm thâm trợ giúp mẫu thân một phen!

Lời này của tiểu Chu Tước quả nhiên hữu dụng, Hạ Huyên Huyên lập tức dừng lại động tác, nàng nhìn về phía tiểu Chu Tước hỏi:

- Tước nhi tỷ, ngươi nói là sự thật sao?

- Ừ, đương nhiên là thật, ta còn cảm nhận được khí tức của hắn ở phụ cận!

Tiểu Chu Tước đáp.

Lúc này Hạ Huyên Huyên cuối cùng là yên tâm rồi.

Xác thật sau khi Lăng Tiếu bị chấn bay ra ngoài cũng không chết đi, chỉ là rơi vào trong phiến hỏa hải này, những hỏa hải này đốt đến hắn đau nhức không thôi.

Cho dù hắn có Thiên hỏa châu trợ giúp nhưng là vẫn cảm giác được hết sức đau đớn nếu như ở chỗ này bị thiêu mười ngày nửa tháng chỉ sợ thân thể của hắn cũng phải bị tan rã!

Tốt ở thân thể của hắn vốn liền cường hãn, lại có trợ giúp của Thiên hảo châu, vẫn miễn cưỡng có thể ngăn dược, chỉ cần cho hắn thời gian đi hấp thu những hỏa diễm này, hơn nữa đem chúng nó luyện hóa chắc hẳn có thể ở chỗ này thích ứng được cũng nói không chừng.

Đáng tiếc chính là Lăng Tiếu còn không có cơ hội này liề bị không ít thập giai Hỏa diễm thú theo dõi.

Chúng nó bay thẳng đến Lăng Tiếu xông tới, muốn đem Lăng Tiếu cắn nuốt.

Lăng Tiếu cũng không dám chủ quan, hắn phải mau chóng giải quyết những Hỏa diễm thú này, trở lại bên cạnh Chu Tước thần thú, nếu như phân tán với nó, hắn còn thật không biết bước kế tiếp nên chạy đi đâu.

Lăng Tiếu từng ở trong khu vực cuồng bạo của Loạn Táng không gian sống qua, đã sớm trải qua thói quen ở cái không gian bị lực lượng cuồng bạo kia tràn ngập, những lực lượng hỏa diễm này đối với hắn mà nói tạm thời có thể trụ được.

Hắn bước ra bộ pháp, thân như quỷ mị hóa chỉ làm tiễn bay thẳng đến trán của những đầu Hỏa diễm thú kia mà điểm tới.

Hưu hưu!

Từng đạo hỏa sắc chỉ mang trưc tiếp xông hướng dưới trán của những Hỏa diễm thú kia.

Lực lượng phòng ngự của những Hỏa diễm thú này cũng không phải là rất cường đại, đối với Lăng Tiếu mà nói cơ hồ là dưới một kích lập tức liền bạo.

Những Hỏa diễm thú này chỉ bất quá là thập giai đê cấp hoặc là trung cấp đối với Lăng Tiếu đương nhiên uy hiếp không lớn, mà những Hỏa diễm thú thập giai đỉnh phong kia liền để Lăng Tiếu cảm thấy đau đầu.

Chúng nó ở trong khu vực hỏa hải này như cá gặp nước, uy lực cường đại chí cực, cho dù là Bán Thủy Thần bình thường đều tuyệt không phải là đối thủ, công kích sóng lửa phun tập mfa đến kia một đợt tiếp nối một đợt, lực lượng cực kỳ kinh khủng.

Còn có mấy đầu hoặc cắn hoặc đụng đều là muốn đem Lăng Tiếu vây khốn mà đụng chết mới bằng lòng cam tâm.

Sát cơ của Lăng Tiếu đại thịnh, bước ra bộ pháp vô song hướng về phương hướng Chu Tước thần thú mà đi.

Nhưng mà Chu Tước thần thú tựa hồ gặp phải phiền toái, lại có hai đầu thập nhất giai Hỏa diễm thú xuất hiện bức đến nó không ngừng viễn độn, tựa hồ nó giống như đã đem hắn quên mất rồi!

- Nguy rồi, nếu như Chu Tước thần thú chạy đi rồi, nhưng làm thế nào cho phải!

Lăng Tiếu thầm hô nói.

Ngay lập tức hắn không chút do dự tụ khởi lên thần nhãn nhìn về phương xa, thẳng đuổi theo Chu Tước thần thú.

Nhưng mà Chu Tước thần thú là thập nhất giai trung cấp đỉnh phong, tốc độ phi hành của nó là vô cùng nhanh chóng, Lăng Tiếu lại há có thể đuổi được nó sao?

Lăng Tiếu không chỉ đuổi không kịp, còn bị không ít Hỏa diễm thú vây đánh, để hắn phải cuống quít đột phá mà đi.

Chỉ là những Hỏa diễm thú này ở địa bàn của chính mình nên tốc độ rất nhanh, hơn nữa đều là quần vây mà đánh, muốn giết ra một cái đường máu không phải dễ dàng như vậy.

Càng huống chi những Hỏa diễm thú này cơ hồ là bất tử chi thân, nếu như không phá được thú đan của nó lập tức liền có thể khôi phục như cũ.

Lăng Tiếu chỉ có thể hi vọng không có thập nhất giai Hỏa diễm thú xuất hiện, bằng không hắn thật không biết nên làm thế nào mới tốt nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.