Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2246: Thành tựu Chí tôn Dược Thần (1)



Chỉ nghe Ngô Đồng kia lãng thanh nói:

- Tiểu hữu ngươi không cần khổ sở, trái cây của ta chẳng lẽ còn là Lục mao quái này nói không được liền thôi sao? Đến đến, lão hủ cho ngươi mấy khỏa nếm một chút!

Nói xong, tay của lão vẫy một cái, mấy khỏa Ngô Đồng quả trong suốt như hỏa ngọc liền xuất hiện ở trong tay lão hướng về phía Lăng Tiếu ném qua.

Lăng Tiếu áp chế khỏa trái tim đang đập thình thịch, hắn xoa xao đôi bàn tay, mắt lộ ra tinh mang nói:

- Đây... Đây làm sao không biết xấu hổ như vậy được?

Kỳ thật ở lúc hắn đang nói lời này đã là không khách khí mà đem những Ngô Đồng quả này ở trong tay Ngô Đồng nhanh chóng bắt tới tay, phảng phất giống như sợ Ngô Đồng đổi ý!

Một chiêu vỗ mông ngựa thượng thừa này của Lăng Tiếu quả nhiên là có hiệu quả vô cùng, cuối cùng nhất là lấy lui làm tiến, lại càng là thần hồ kỳ kỹ!

Ngô Đồng thụ linh nhưng là không có loại lừa bịp như nhân loại, không nghĩ đến xa như vậy, sau khi lão được Lăng Tiếu dâng tặng cho mấy câu tốt liền ném cho Lăng Tiếu năm khỏa Ngô Đồng quả, phải nói tên choáng đầu Lăng Tiếu này quá biết cách nói chuyện rồi!

Lục Ông ở một bên nhìn nụ cười bị Lăng Tiếu áp chế kia tựa hồ là hiểu được tâm tư của hắn, lập tức chỉ lấy Lăng Tiếu cười nói:

- Tiểu hữu a, nhân loại các ngươi thật là giảo hoạt, thật là giảo hoạt a!

Trong công phu mấy câu nói của Lăng Tiếu liền kiếm được mấy khỏa Ngô Đồng quả, đồng thời cũng cùng Ngô Đồng thụ linh mở ra chủ đề, chiếm được tán thành của Ngô Đồng thụ linh.

Nếu như là nhân loại khác muốn mượn cơ hội nói chuyện cớ Ngô Đồng, lão còn không chịu lên tiếng đâu, cũng sẽ không bởi vì mấy câu vuốt mông ngựa này mà đối với Lăng Tiếu đặc biệt hậu đãi!

Chủ yếu là Lăng Tiếu có thể đi tới lục địa không gian này, bản thân hắn chính là chiếm được tán thành của Chu Tước thần thú, cũng gián tiếp để cho Ngô Đồng đối với hắn có vài phần hảo cảm.

Mặt khác, sự xuất hiện của Lục Ông để lão càng thêm tò mò về Lăng Tiếu, mà lão cùng Lục Ông nói chuyện vài năm qua cũng đã hiểu rõ nhiều chuyện mà Lục Ông cùng Lăng Tiếu trải qua.

Cho nên tất cả tâm phòng bị của Ngô Đồng đối với Lăng Tiếu đã tiêu trừ!

Chỉ là lão trời sinh tính tình đối với sự vật mới mẻ đều là đặc biệt lãnh đạm, cho nên lúc mới bắt đầu không cho Lăng Tiếu mặt mũi mà thôi.

Không ngờ mấy câu nói của Lăng Tiếu chẳng những để cho Ngô Đồng cao hứng, càng kéo gần khoảng cách với lão, đây đơn giản là hóa mục nát thành thần kỳ a!

Sau khi trải qua một phen nói chuyện, Lăng Tiếu từ chỗ của Ngô Đồng lấy được vài cái Ngô Đồng cành cùng với vài phiến Ngô Đồng diệp.

Đây nếu để cho những Chí tôn khác nhìn thấy đều muốn đỏ mắt vô cùng rồi!

Người khác không biết phải phí bao nhiêu sức lực, kinh qua cái loại hung hiểm gì mới sẽ thu được Chí tôn thần tài.

Mà Lăng Tiếu liền dựa vào ba tấc lưỡi không nát liền kiếm được mười mấy thứ Chí tôn thần tài, đây để cho bọn họ làm sao chịu nổi a!

Lăng Tiếu cũng không phải là loại người lòng tham không đáy, sau khi chiếm được những Ngô Đồng quả, Ngô Đồng cành với Ngô Đồng diệp này, thấy tốt liền thu lại, không hề có một muốn mười rồi.

Lăng Tiếu còn cảm kích mà nói với Ngô Đồng:

- Ngô Đồng lão gia tử liền là hào phóng, vừa ra tay thật không phải như Lục Ông lão gia tử có thể so sánh được, lão nhưng là tiểu khí vô cùng, mỗi lần hướng lão muốn một chút gì đó đều ra sức khước từ a!

Ngô Đồng nghe lời này càng thêm hài lòng rồi, lô ra lão càng thêm hào phóng so với Lục Ông rồi!

Khuôn mặt của Lục Ông bị tức đến càng thêm xanh rồi, bất quá lão cũng không tốt nói nhiều cái gì, miễn cho bị Lăng Tiếu biếm thành không đáng giá một đồng.

Hôm nay Lăng Tiếu đã trưởng thành rồi, lão nhưng không có ý ứ lại dám uy hiếp, dù sao Lăng Tiếu mạnh hơn lão nhiều lắm, địa vị của lão đã trở nên có thể có, có thể không rồi.

Bất quá lão vẫn quyết định chủ ý lại ở với Lăng Tiếu một đoạn thời gian, nói không chừng Lăng Tiếu có thể tìm tới Thủy Nguyên thạch Mộc thuộc tính, đến lúc đó lão có thể mượn nó làm thổ nhưỡng, giống như Ngô Đồng thụ, nhất định có thể lại phục hồi thịnh danh của Bất Tử thụ!

Lăng Tiếu ở bên trong lục địa không gian này di chuyển một vòng, lấy đi không ít Hỏa vẫn thạch, lại phát hiện có mấy gốc thần thảo có dính tinh huyết của Chu Tước thần thú.

Loại thần thảo này đối với Thần Vương mà nói nhưng là thần vật trân quý tuyệt đối, bên ngoài nhưng là có thần tinh cũng khó có thể mua được.

Mục đích chuyến đi này của Lăng Tiếu đã đạt tới rồi, hắn đã muốn rời khỏi chỗ này!

Bởi vì hắn ở lại chỗ này đã không còn chuyện gì để làm, cũng tạm thời không muốn luyện đan ở chỗ này, hắn muốn mau chóng chạy về Thiên Long địa vực, đem khối Thủy Nguyên thạch Hỏa thuộc tính này hiến cho trong tộc rồi lại nói, tránh cho bọn họ lo lắng!

Đồng thời hắn cũng muốn tiếp tục tìm hạ lạc của những Thủy Nguyên thạch khác, nhanh chóng hợp lại chín loại Thủy Nguyên thạch cứu ra lão tổ tông của hắn!

Lăng Tiếu hướng Hạ Huyên Huyên đưa ra quyết định trở về, nha đầu này như là cao hứng vô cùng!

- Thật tốt quá, ta cũng sắp ở chỗ này bị buồn bực chết rồi, chúng ta liền đi ra đi!

Hạ Huyên Huyên nhảy lên kinh hô, tiếp theo nàng hướng tiểu Chu Tước nói:

- Tước nhi tỷ tỷ chúng ta cùng đi ra ngoài chơi!

Chỗ này dù là địa bàn của Chu Tước thần thú nhưng mà không có nghĩa là chúng nó vĩnh viễn sống ở trong này, chúng nó cũng thỉnh thoảng ra ngoài Niết Bàn không gian đi dạo buông lỏng một chút, cảm thụ hết thảy thế giới bên ngoài.

Chỉ là lần này tiểu Chu Tước lại nói:

- Tiểu Huyên Huyên ngươi đi ra ngoài trước, ta còn phải đợi mẫu thân trở về lại quyết định!

Cũng là đại Chu Tước hiện tại đang ở thời kỳ đột phá mấu chốt, tiểu Chu Tước lại như thế nào an tâm đi ra bên ngoài chơi được.

Hạ Huyên Huyên lộ ra thần sắc không muốn nói:

- Tước nhi tỷ, ta... Ta không nỡ rời ngươi, sau khi đợi Tước a di trở về, ngươi nhất định phải cùng a di đến gặp ta!

- Ừ, ta nhất định sẽ đi gặp ngươi!

Tiểu Chu Tước đáp, chỉ là ngừng một chút nó lại nói:

- Ta trước hộ tống các ngươi đi ra ngoài, các ngươi đều không biết được đường ra, huống hồ các ngươi nếu là gặp phải những Hỏa diễm thú kia liền phiền toái rồi.

Đối với quyết định này, Lăng Tiếu cùng Hạ Huyên Huyên không có lý do cự tuyệt, bởi vì bọn họ xác thật không biết được đường đi ra bên ngoài.

Chỉ là lại nghĩ tới một vấn đề, đó chính là sau khi tiểu Chu Tước đưa bọn họ ra ngoài, lúc trở về gặp phải Hỏa diễm thú thì làm như thế nào?

Cần biết những Hỏa diễm thú kia nhưng là có tồn tại thập nhất giai, cho dù tiểu Chu Tước đã đạt tới thập giai cao cấp rồi vẫn cùng chúng nó chênh lệch quá nhiều a!

Lăng Tiếu do dự một hồi nói:

- Nếu như ngươi hộ tống chúng ta đi ra ngoài, sau đó trở về cũng là một cái phiền toái, bằng không chúng ta chờ một chút, có thể Chu Tước a di cũng sắp trở về rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.