Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2260: Làm khách Viêm Tộc



Dừng chút hắn lại nói:

- Đi thôi, đến trong tiểu viện gia tộc ta nghỉ vài ngày, chúng ta cũng tiện luận bàn luyện đan chi thuật một chút!

- tốt, chỉ cần trong tộc các ngươi có hảo tửu thịt ngon, ta không đi cũng không sao!

Lăng Tiếu trêu ghẹo nói.

- Đương nhiên là có, chỉ sợ ngươi sẽ chán thôi!

Viêm Dương cười nói.

Viêm Tộc chi địa có cấm chế thiên la địa võng do Chí Tôn Thủy Thần bố trí xuống, Chí Tôn bình thường muốn trực tiếp phá hư tộc địa của bọn hắn đều sẽ phải lọt vào sự phản kích của những cấm chế này.

Trong tộc địa bọn hắn hoàn toàn khác với tộc địa Kim tộc, Man tộc, cái sau khi cực kỳ đơn sơ, mà chỗ Viêm Tộc lại là từng đám kiến trúc hùng vĩ, lộ ra vô cùng xa hoa khí phái, như một tòa thành trì khác vậy, người đến người đi, lộ ra vô cùng náo nhiệt, đồng thời bọn hắn còn quy hoạch không ít đất trống dùng để luận võ diễn luyện, lại có không ít chỉ dùng để gieo trồng bồi dưỡng linh thảo...

Lăng Tiếu theo Viêm Dương đi đến nghênh khách lâu của Viêm Tộc, đây là nơi Viêm Tộc tiếp đãi khác quý từ ngoài đến, hiển nhiên bọn hắn đã tạm thời buông xuống thành kiến đối với Lăng Tiếu, đã đáp ứng điều kiện của hắn, không hề có ích đối địch với Vạn Thú Minh nữa.

Bởi vì Lăng Tiếu là Chí Tôn Thủy Thần, lại có thân phận Dược Thần, bất kể thân phận là thật hay giả, chỉ bằng vào việc Lăng Tiếu hôm nay có thể cùng Thiên Nữ mang theo nhiều thập nhất giai thánh thú như vậy đến đây, đã đủ khiến Viêm Tộc bọn hắn cảm thấy Lăng Tiếu có thể ngồi ngang hàng với bất kỳ một Chí Tôn nào trong tộc rồi.

Huống chi Viêm Thiệu Khang rõ ràng tự mình ra mặt ở chỗ này chiêu đãi Lăng Tiếu, mấy thủy lão còn lại nguyên một đám đều không dám vô lễ.

Chỉ là Viêm Thiệu Khang chỉ để lại mấy người Viêm Diệp, Viêm Thiên Bá, Viêm Dương cùng với đương kim tộc trưởng Viêm Tộc Viêm Tùng Văn, còn có Mao Lợi Đông nữa.

Yến tiệc hảo tửu thịt ngon tự nhiên không thiếu được, mà Lăng Tiếu trước đây tuy đã đắc tội Viêm Tộc, nhưng hắn giỏi giao tiếp, đối với người ở chỗ này đều có thể không kiêu ngạo không siểm nịnh, trái phải trò chuyện với nhau thật vui.

Mà người Viêm Tộc cũng bắt đầu thăm dò thân phận Kim tộc của Lăng Tiếu, cho đến khi Lăng Tiếu nói ra tên mấy tộc lão trong tộc bọn hắn mới tin tưởng sự thật địa vị của Lăng Tiếu ởi trong Kim tộc không thấp.

Mấy người Viêm Tộc ở đây cũng bắt đầu tin tưởng, nếu như Lăng Tiếu thật sự có thận phận Chí Tôn Dược Thần, vậy hắn liền có tư cách đại biểu Kim tộc liên minh giao hảo với Viêm Tộc bọn họ, cũng có tư cách khiến quan hệ giữa Viêm Tộc bọn hắn và Dược Minh Công Hội lại tiến một bước.

Dù sao đa số Thủy Thần đã đến Ngoại Vực chiến trường, mọi người chung quy đều sẽ gặp gỡ, bên kia mới là chiến trường của Chí Tôn, có thể giao hảo với người của hai thế lực lớn này, đối với bọn họ mà nói tuyệt đối là trăm lợi mà không có một hại.

Mặt khác giữa loại siêu cấp thế lực này sẽ có các loại giao dịch, đối phương có thức mình muốn, mà bọn hắn lại có thức đố phương muốn, chỉ cần quan hệ không trở ngại, song phương giao dịch lẫn nhau, cùng có lợi cũng là một chuyện tốt.

Người Viêm Tộc nghĩ thông suốt điểm này, cũng không đi so đo chuyện Lăng Tiếu làm hôm nay nữa.

Hơn nữa, trước đây bọn hắn gây chiến muốn quyết chiến với Vạn Thú Minh mục đích cũng là vì Thủy Nguyên Thạch.

Nếu như Lăng Tiếu có thể lấy Thủy Nguyên Thạch ra giao dịch, vậy thì bọn họ cũng đã đạt được mục đích, lại không cần hao binh tổn tướng, ngẫm lại cũng là kết cục tốt nhất rồi.

Lúc trước, bọn hắn muốn toàn lực đối phó người Vạn Thú Minh, chẳng qua chỉ là muốn phô trương thanh thế, đồng thời cũng muốn nâng cao uy phong đệ nhất Cổ Tộc của mình.

Nhưng ở trước mặt lợi ích tuyệt đối, tất cả đều có thể bỏ qua.

Dù sao thẻ đánh bạc vừa rồi Lăng Tiếu lấy ra cơ hồ là độc nhất vô nhị, đủ để đả động tâm tư đám bọn hắn rồi.

Hiện giờ vấn đề duy nhất chính là làm sao mới có thể khiến Lăng Tiếu bằng lòng trao đổi Thủy Nguyên Thạch.

Rượu qua ba tuần, Viêm Thiệu Khang cũng trực tiếp cắt nhập chính đề nói:

- Lăng Tiếu tiểu hữu, Thủy Nguyên Thạch kia ngươi thật sự làm chủ được sao? Chỉ sợ Độc Cô lão đầu không sẽ đồng ý a?

Hắn cảm thấy vật trọng yếu như Thủy Nguyên Thạch có lẽ đang ở trên người Độc Cô Tấn, còn Lăng Tiếu chỉ là phô trương thanh thế thôi.

- Viêm Dược Thần đại nhân, ta dám nói như vậy tự nhiên là có nắm chắc rồi!

Lăng Tiếu đáp.

- Vậy ngươi muốn điều kiện gì mới có thể trao đổi?

Viêm Thiệu Khang nói, tiếp theo hắn lại bổ sung:

- Ta lấy ba khỏa Chí Tôn thần đan trao đổi với ngươi có được không?

Lăng Tiếu khẽ lắc đầu nói:

- Viêm Dược Thần đại nhân, Chí Tôn thần đan mặc dù không sai, nhưng chỉ cần có tài liệu thì tự ta có thể luyện chế, cái này không cần.

Dừng chút hắn còn nói:

- Ta chỉ có một yêu cầu, đó chính là nếu bên phía các ngươi có Thủy Nguyên Thạch thuộc tính nào khác ta sẽ mang ra để trao đổi.

Trên người Lăng Tiếu có Thủy Nguyên Thạch, hơn nữa không chỉ một khối, mà có đến hai khối, hắn có thể xuất ra khối nhỏ để giao dịch, đổi đến một loại Thủy Nguyên Thạch thuộc tính khác.

Cho dù hắn có chút không bỏ, nhưng vì tánh mạng lão tổ tông, vì tương lai Huyền Linh đại lục, cũng chỉ có thể nhịn đau bỏ những thứ yêu thích thôi!

Mấy người Viêm Tộc nghe được ngữ khí khẳng định của Lăng Tiếu đã biết rõ Lăng Tiếu cũng không nói dối.

Huống chi Lăng Tiếu cũng nói không sai, Thủy Nguyên Thạch giá trị rất cao, ngoại trừ trao đổi giữa Thủy Nguyên Thạch ra, cũng chỉ có vài loại chí bảo tuyệt tích thế gian mới có giá trị ngang bằng.

Cho nên, Viêm Tộc muốn đánh chủ ý vào Thủy Nguyên Thạch của hắn, nhất định phải xuất ra một loại Thủy Nguyên Thạch thuộc tính khác mới được.

Viêm Diệp ở một bên cười nhạt nói:

- Tiểu hữu không sợ chúng ta cường đoạt sao?

Viêm Diệp thân là cao giai Chí Tôn, tự nhiên có tư cách ở chỗ này nói ra loại lời này rồi.

Lăng Tiếu cười nhạt:

- Ta tin tưởng Viêm Tộc còn không đến mức làm ra loại chuyện này với khách nhân của mình.

Dừng chút hắn lại nói:

- Bất quá ta dám đến Viêm Tộc các ngươi làm khách tự nhiên cũng chuẩn bị kỹ càng, có một số việc vẫn không nên nói rõ ràng thì tốt hơn

- Ha ha, Lăng tiểu hữu quả nhiên không phải người thường, phần công phu trấn định này, phần n dũng khí này thực không phải ai cũng có thể so được, nào, ta mời ngươi ba chén!

Viêm Diệp nở nụ cười nói, tiếp theo hắn uống liền ba chén, để bày ý nhận lỗi với Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu cũng lập tức uống ba chén, cũng không để lời của Viêm Diệp ở trong lòng.

Hắn dám tới nơi này, tự nhiên có chuẩn bị vạn toàn, hơn nữa dùng thực lực của hắn muốn tự bảo vệ mình chắc hẳn không thành vấn đề.

Viêm Thiệu Khang do dự một hồi nói:

- Có phải là Thủy Nguyên Thạch thuộc tính gì cũng có thể đổi không?

Lăng Tiếu mừng rỡ nhìn Viêm Thiệu Khang nói:

- Đúng vậy, bất luận loại thuộc tính nào cũng được!

- Tốt, chỗ ta có một khối Thủy Nguyên Thạch thổ thuộc tính, ta trao đổi với ngươi! Ngươi đi theo ta!

Viêm Thiệu Khang trầm giọng nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.