Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2273: Chỉ sợ ngươi không có cái đảm lượng này! (1)



Trác Hưng Hồng đem khỏa Chí tôn thần đan kia giao trả lại trong tay của hắn trịnh trọng nói:

- Từ hôm nay danh hiệu Lăng Tiếu dược thân của ngươi bắt đầu thông báo thiên hạ, tên của Lăng Tiếu ngươi liền muốn động Thiên vực, thân là trưởng giả, ta hi vọng ngươi có thể lại tiếp tục cố gắng, đem luyện đan chi thuật làm đến tận mỹ tận thiện, cũng đem nó phát dương quang đại!

Lăng Tiếu nghiêm túc mà đáp:

- Vâng Tam điện chủ, Lăng Tiếu nhất định sẽ tiếp tục cố gắng!

Trác Hưng Hồng hài lòng mà vỗ vỗ bả vai của Lăng Tiếu nó:

- Ngươi dù là người của Thiên Long môn, nhưng mà ngươi cũng là trưởng lão của công hội chúng ta, ba ngày sau cử hành phong tứ đại điển long trọng cho ngươi, lúc đó lại ban tặng cho ngươi huy chương Dược Thần, cũng phong ngươi thành vinh dự Phó điện chủ của công hội ta, ngươi thấy như thế nào?

Lời này của Trác Hưng Hồng vừa ra, người ở tràng đều hoàn toàn ngây dại!

Liền ngay cả Lăng Tiếu cũng lộ ra có chút không biết làm sao rồi!

Có thể được phong làm danh hiệu Dược Thần là chắc chắn rồi, nhưng mà đột nhiên được phong làm chức vụ "Vinh dự Phó điện chủ" của Dược Minh công hội, đây thật sự là để người chấn kinh không hiểu!

Phải biết rằng bên trong Dược Minh công hội trừ ba tên điện chủ ra nhưng là không có nghe nói qua chức vụ Phó điện chủ, mà Trác hưng Hồng lại làm ra quyết định như vậy thật sự muốn không để người ta chấn kinh cũng không được!

Lăng Tiếu vội vàng lộ ra vẻ sợ hãi nói:

- Tam điện chủ đây... Đây làm sao được? Lăng Tiếu là một thành viên của công hội thì đúng rồi, nhưng mà lại không có tư cách ngồi ở vị trí này a!

Ý tứ của Lăng Tiếu rất rõ ràng rồi, hắn co như là một thành viên của Dược Minh công hội mà thôi, hắn nhưng là không có làm ra cống hiến gì với Dược Minh công hội, làm sao có thể làm chức vụ này được.

Trước không nói hắn có chịu làm hay không, những người khác ở bên trong công hội cũng sẽ đối với hắn lòng sinh bất mãn a!

- Ngươi phải nghe rõ ràng, là Vinh dự Phó điện chủ, mà không phải là Phó điện chủ danh phù kỳ thực!

Trác Hưng Hồng cười chân thành mà nói, ngừng một chút hắn lại giải thích:

- Đây cùng với ý khách khanh của ngươi không sai biệt lắm, chỉ là mượn danh đầu của Lăng Tiếu ngươi dương danh công hội ta, mà ngươi lại có thể hưởng thụ các loại đặc quyền của công hội ta, đương nhiên ngươi có lúc cũng phải thay công hội làm ra một chút cống hiến mới được, nếu như có một ngày tâm của ngươi không ở công hội, danh hiệu này tự nhiên cũng sẽ phế đi!

Cái gọi là vinh dự Phó điện chủ nguyên lai cũng chỉ là treo một cái danh hiệu giống như khách khanh trưởng lão ở Dược Minh công hội mà thôi, trên thực tế quyền lực lại không lớn.

Bất quá đây có thể hưởng thụ các loại bổng lộc đãi ngộ bên trong công hội, đương nhiên cũng sẽ có một chút quyền lợi có hạn.

Nói tóm lại vinh dự Phó điện chủ ở bên trong công hội được bất luận kẻ nào đi sùng bái, trừ thỉnh thoảng cần đề luyện Chí tôn tuyệt phẩm đan dược cho công hội ra, liền không cần làm quá nhiều chuyện rồi.

Trác Hưng Hồng sử dĩ làm ra quyết định như vậy đương nhiên là muốn đem Lăng Tiếu trói chặt ở trên công hội bọn họ rồi.

Huống chi Lăng Tiếu trẻ tuổi như thế liền xuất sắc như vậy, tương lai nói không chừng còn có thể vượt qua hắn, đạt tới loại thủ đoạn luyện đan quỷ thần khó đoán giống như đại sư huynh hắn.

Trác Hưng Hồng đã nói đến như thế rồi, Lăng Tiếu đã không có lý do cự tuyệt.

- Nếu Tam điện chủ quan tâm như thế, ta đây lại thoái thác liền lộ ra vẻ kiêu ngạo rồi, Lăng Tiếu tất nhiên sẽ vì công hội làm ra nhiều công hiến!

Lăng Tiếu đối với Trác Hưng Hồng đáp.

- Ha ha, tốt tốt, công hội ta cuối cùng đã xuất ra vị Chí tôn Dược Thần thứ tư, thực sự là đáng mừng đáng vui a!

Trác Hưng Hồng hết sức cao hứng mà cười to nói.

- Chúc mừng Lăng Tiếu dược thần đại nhân vinh dự lấy được chức vụ Phó điện chủ!

Người ở tràng đều là đối với Lăng Tiếu nhất tề phát ra tiếng cung hạ.

Trong thần sắc bọn họ tràn đầy vẻ hâm mộ kính ngưỡng, có thể để điện chủ phá lệ phong chức cũng không có nhiều người, mà thoáng cái đi tới địa vị cao như thế lại càng là có một không hai.

Nhưng mà Lăng Tiếu lại là làm được, có thể không để cho bọn họ nóng mắt sao?

Một ngày này danh hiệu vinh diệu của Lăng Tiếu đã trở thành Chí tôn Dược Thần bắt đầu hướng tới các nơi Thiên vực truyền đi.

Chí tôn Dược Thần hơn một trăm tuổi, Chí tôn Dược Thần nhận được Dược Minh công hội điện chủ tán thành, tin tức này lập tức ở bên trong Thiên vực khởi lên một trận toàn phong cuồng triều!

Người người đều muốn chiêm ngưỡng dung mạo của vị Chí tôn Dược Thần tân tấn này một chút, hắn rốt cuộc là tồn tại yêu nghiệt gì chứ?

Sau khi tin này khuếch tán ra ngoài, người chạy tới Thiên Nguyên chi thành càng thêm nhiều rồi, mà Thiên Long môn xa xa ở Thiên Long địa vực cũng đồng dạng gặp phải chuyện tình đồng dạng, người của siêu cấp thế lực đến cửa bái phỏng nhiều không đếm hết, không ít người đều mang theo trọng lễ đi đến, đều vì cầu kiến Lăng Tiếu một lần mà thôi.

Đây là phản ứng dây chuyền mà một Chí tôn Dược Thần dẫn đến, là những người khác không cách nào so sánh được.

Ba ngày sau, Lăng Tiếu thân mặc thịnh trang, ở trên Điện thành do Trác Hưng Hồng tự mình chủ trì nghi thức phong thưởng.

Lăng Tiếu từ đây trở đi đã trở thành vinh dự Phó điện chủ của công hôi, nhận được tôn kính của mọi người trong công hội.

Từ nay về sau, Lăng Tiếu còn được căn cứ quy củ ngồi ở trên hào xa do tám đầu cửu giai thánh thú kéo đi, ở trong Thiên Nguyên chi thành đi lại một vòng, để tất cả mọi người có thể chiêm ngưỡng dung nhan của hắn.

Sau khi tất cả mọi người nhìn thấy dung nhan trẻ tuổi anh tuấn của Lăng Tiếu, từng người đều là kinh hãi vô cùng, càng có không ít thiếu nữ vì đó điên cuồng thét lên.

Chúng nữ cảm thấy nếu có thể được Lăng Tiếu thu làm thiếp thân tỳ nữ cũng đều là cam tâm tình nguyện rồi!

Chỉ là chúng nữ đều biết đây chỉ là một cái mộng tưởng tốt đẹp, dựa vào chúng nữ làm sao có thể nhập vào được mắt của Dược Thần đại nhân chứ?

Chỉ sợ chỉ có thần nữ Yên Điệp Kiều Thần dược sư ở bên trong công hội mới xứng đôi với nhân vật tráng niên tuấn kiệt như vậy đi!

Lăng Tiếu không nghĩ tới chính mình sẽ có một ngày giống như là Đế hoàng cao cao tại thượng hưởng thụ kính ngưỡng của thế nhân, trong lòng không khỏi dâng lên vài phần hư vinh!

Cả người hắn đều cảm thấy có chút nhẹ nhàng, cảm giác thập phần hưởng thụ loại mỹ diệu này.

Chỉ bất quá hắn cũng biết cả đời này của hắn nhiều nhát chỉ có một lần này mà thôi, hắn cũng không muốn bị người khác một mực đều nhìn chằm chằm vào như vậy, những ánh mắt kia để hắn cảm thấy dựng tóc gáy.

Hắn thật sự sợ hãi bọn họ nhất loạt mà lên, đem hắn nuốt sống, vậy cũng không biết làm sao cho phải?

Sau một ngày, Lăng Tiếu liền tháo xuống trang phục, trở lên trên Điện thành.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.