Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2274: Chỉ sợ ngươi không có cái đảm lượng này! (2)



Dung nhan của hắn cũng đã bị không ít người dùng ký lục thủy tinh châu ghi lại, sau này bất kể hắn đi tới đâu, chỉ cần là ngươi hơi có chút kiến thức sẽ nhận ra hắn là Chí tôn Dược Thần Lăng Tiếu rồi!

Lấy thân phận của Lăng Tiếu, hắn vốn hẳn có thể thay đổi chỗ ở tốt hơn.

Nhưng mà Lăng Tiếu cân nhắc đến ngày sau mình ở Dược Minh công cũng có thời gian không nhiều, cho nên giảm bớt đi chỗ phong thưởng, như cũ sống ở bên trong viện tử tinh tế ở chỗ xa.

Hôm nay người ở trong viện tử này đều dựa vào Lăng Tiếu thành tựu Chí tôn Dược Thần đã là địa vị trở nên cao lên.

Ánh mắt bọn họ nhìn Lăng Tiếu trở nên vô cùng kính sợ.

Bọn họ là nhóm người đầu tiên ở chỗ này đi theo Lăng Tiếu, cũng sẽ là nhóm người được ân trạch đầu tiên, trong lòng bọn họ là vô cùng cao hứng.

Sau khi Lăng Tiếu trở lại trong cung, Yên Điệp Kiều đã đợi hắn ở đó.

Nàng giống như là tiểu tức phụ ở nhà chờ trượng phu trở về, thấy Lăng Tiếu lập tức mang theo nụ cười thỏa mãn đi ra ngoài nghênh đón, nàng đem một kiện phi phong hoa lệ ở trên người Lăng Tiếu lấy xuống nói:

- Như thế nào, cảm giác được vạn chúng chú mục rất tốt?

Lăng Tiếu cũng không cự tuyệt hầu hạ của Yên Điệp Kiều, cười đáp:

- Còn được đi, chủ yếu vẫn là người ở trong thành đều quá nhiệt tình rồi, để ta có chút được sủng ái mà lo sợ!

- Ngươi biết là tốt rồi, ngươi bây giờ là vinh dự Phó điện chủ rồi, sau này mỗi lời nói, cử động của ngươi đều đại biểu cho tôn vinh của công hội chúng ta, nên chú ý nhiều một chút!

Yên Điệp Kiều lên tiếng căn dặn nói.

Lăng Tiếu nhìn Yên Điệp Kiều gần trong gang tấc, ngửi thấy mùi thơm làm say lòng người trên người của nàng nói:

- Chỉ là vinh dự Phó điện chủ sao?

Yên Điệp Kiều không rõ Lăng Tiếu muốn nói cái gì:

- Vậy ngươi còn muốn như thế nào?

- Chẳng lẽ ta không được tính là phò mã gia của công hội sao?

Lăng Tiếu sờ sờ mũi xấu xa cười nói.

Yên Điệp Kiều đang mở nút áo cho Lăng Tiếu đột nhiên nghe được lời này của hắn, trên khuôn mặt lập tức hiện lên vẻ say hồng, nàng nghênh đón ánh mắt của Lăng Tiếu ẩn tình đăm đắm nói:

- Chỉ cần ngươi muốn làm tùy thời đều có thể, chỉ sợ ngươi không có cái đảm lượng này!

Sau khi Lăng Tiếu cùng Yên Điệp Kiều nhìn nhau một hồi, lập tức bại lui mà di chuyển ánh mắt nói:

- Nói đến ta cũng không thấy qua Đại điện chủ!

Yên Điệp Kiều đối với Lăng Tiếu tránh mà không đáp cảm thấy rất bất mãn, nhưng mà nàng cũng biết quan hệ của hai người dù là tiến một bước lớn nhưng vẫn có một đạo trở ngại chưa bài trừ, muốn Lăng Tiếu vì nàng mà lưu lại còn là không thể nào.

Trừ phi ba vị sư phụ kia của nàng nguyện ý để nàng đi theo Lăng Tiếu, bằng không bọn họ cũng chỉ có thể thủ lễ đối đãi như thế này.

- Đại sư phụ đã rời công hội nhiều năm, nghe nói là hình như đi vào cõi thần tiên vực ngoại, cũng không biết khi nào hắn mới sẽ trở về.

Yên Điệp Kiều đáp.

Trong lòng Lăng Tiếu trừ có chút đáng tiếc ra cũng không biết nên nói cái gì rồi.

Hắn xác thật muốn nhìn khuôn mặt của thủ tịch Dược Thần ở bên trong Thiên vực này một chút, nghe nói thủ đoạn luyện đan của lão có thể xưng là đệ nhất nhất bên trong Thiên vực, không có bất kỳ Dược Thần nào có thể so sánh được với hắn.

Cũng chính là bởi vì có sự hiện hữu của hắn, Dược Minh công hội mới phát triển đến quy mô như bây giờ, mới một mực đứng vững vàng chưa từng ngã xuống, ngược lại càng lúc càng phồn vinh thịnh vượng.

- Đúng rồi, Điệp Kiều, ta muốn tìm Thủy Nguyên thạch, có thể hay không hướng điện chủ hỏi một chút, bên trong công hội có trân tàng hay không?

Lăng Tiếu hỏi.

Thuận theo quan hệ của hắn cùng Yên Điệp Kiều tăng tiến, Lăng Tiếu cũng thay đổi cách xưng hô với Yên Điệp Kiều.

Dược Minh công hội thân là đệ nhất đại thế lực bên trong Thiên vực, tin tưởng chắc chắn sẽ có Thủy Nguyên thạch.

Bởi vì hắn đứng ở trong Điện thành này liền cảm ứng được các loại Thủy Nguyên lực nồng đậm, đây cũng không phải là chỉ dựa vào Ngũ Thải thần thiên thạch của Nguyên Tháp kia là có thể tụ đến được, tin tưởng chắc chắn sẽ có Thủy Nguyên thạch áp trận mới có cái hiệu quả này.

Nếu như hắn có thể lại từ bên tỏng Dược Minh công hội thu được một hai khối Thủy Nguyên thạch bất đồng thuộc tính, đây đối với hắn mà nói tuyệt đối là một đại thu hoạch, cho dù hắn thay Dược Minh công hội luyện nhiều Chí tôn tuyệt phẩm đan dược một chút cũng đáng rồi!

Yên Điệp Kiều nhẹ nhẹ cái mũi một chút mà đáp:

- Hẳn là có, nhưng mà cái này ta cũng không làm chủ được, phải hướng sư huynh thỉnh mới được.

Ngừng một chút nàng lại nói:

- Ngươi bây giờ là Phó điện chủ rồi, có thể trực tiếp vào điện tìm sư phụ trực tiếp hỏi một cái minh bạch liền xong nha, bất quá Thủy Nguyên thạch nhưng là thần vật hiếm có, tin tưởng dù có cũng không nhiều, ngươi trước đừng ôm hi vọng quá lớn!

Lăng Tiếu gật gật đầu, hắn cũng biết Yên Điệp Kiều nói cũng chính xác, hắn quyết định chủ ý vội vàng tìm điện chủ hỏi cho rõ ràng.

Chỉ là trước lúc đi, Yên Điệp Kiều lại trái phải muốn Lăng Tiếu giải quyết quan hệ giữa hắn với nàng.

Nàng tựa sát vào trong lòng Lăng Tiếu thâm tình nói:

- Tâm của ta ngươi đã biết rồi, cả đời này ta sợ rằng sẽ chỉ yêu một mình ngươi, ngươi nói nên làm như thế nào cho phải?

Kể từ lúc Lăng Tiếu trở về, một khắc kia khi Lăng Tiếu bị Yên Điệp Kiều ôm lấy, hắn liền bắt đầu nhìn thẳng vào tình cảm đối với Yên Điệp Kiều, cũng có biện pháp rồi.

Lăng Tiếu nhẹ nắm lấy bờ vai của nàng nói:

- Điệp Kiều, ngươi là thần nữ của công hội, nhất định cả đời này đều phải là người của công hội, là không thể nào rời khỏi công hội được, bằng không ngươi khẳng định phải xin lỗi với bồi dưỡng của ba vị điện chủ rồi có đúng hay không?

Yên Điệp Kiều liên tục gật đầu nói:

- Ừ, ba vị sư phụ đối với ta ân trọng như núi, ta tự nhiên là không thể rời khỏi bọn họ, bằng không ta liền trở thành một người bất trung bất nghĩa, bất nhân bất hiếu rồi!

Tiếp theo nàng than thở nói:

- Nếu như ta là một nữ tử nahf bình thường thì thật tốt, như vậy ta có thể liều lĩnh đi theo ngươi rồi!

- Ha hả, nếu như ngươi là một nữ tử nhà bình thường, chỉ sợ ngươi cũng không gặp được ta!

Lăng Tiếu cười nhạt nói, tiếp theo hắn lại nói:

- Kỳ thật chúng ta bây giờ không còn lựa chọn, chỉ có một con đường có thể đi!

- Con đường nào?

Yên Điệp Kiều mang theo vài phần chờ mong nói.

Lăng Tiếu rất là nghiêm túc nói:

- Bây giờ ngươi liền ngoan ngoãn một chút mà sống ở chỗ này, chờ ta sau này có thời gian sẽ đến gặp ngươi, chúng ta giữa vững như vậy rất tốt, bằng không chính là chờ ngươi sớm ngày trở thành Chí tôn Dược Thần, tin tưởng đến lúc đó ba vị sư phụ cũng gò bó không được ngươi, cũng sẽ không lại xen vào chuyện của ngươi, mà đạt đến cảnh giới đó, khoảng cách giữa hai cái địa vực căn bản không còn là quá xa xôi, chỉ cần thời gian hai tháng cũng đủ để chúng ta gặp mặt rồi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.