Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2289: Ngày sau thành tựu chỉ sợ rất cao!



Nếu Lăng Tiếu biết Vân Mộng Kỳ có quyết định này, nói thế nào cũng sẽ không cho nàng rời đi.

Tử địa kia còn khủng bố hơn cả Loạn Táng không gian, chỉ bài danh sau Niết Bàn không gian, xếp hạng thứ tư trong tám đại cấm địa khủng bố.

Lăng Tiếu đã có hai lần đi vào cấm địa, hiểu rõ được sự kinh khủng của loại tuyệt địa này, nếu không cẩn thận sẽ hồn phi phách tán.

Lăng Tiếu bồi người nhà hơn một tháng, rốt cục nhận được tin tức của Lăng Phi, trong tộc đã chuẩn bị xong hai mươi mấy phần tài liệu luyện Chí Tôn thần đan, cần hắn đến luyện chế.

Ở bên ngoài lại có các loại thế lực lớn nhỏ đưa tới quà mừng, muốn nịnh bợ lấy lòng Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu đi ra ngoài gặp mặt bọn họ, cùng họ kết giao cũng là việc cần làm.

Nhưng hắn cũng quy định quy củ, muốn hắn luyện chế Chí Tôn thần đan không sao, nhưng nhất định phải dựa theo quy củ của hắn mà làm, bằng không mời họ đi thỉnh cao minh khác.

Những thế lực đi tới tặng quà có Tẩy Kiếm trang, Thần Phủ bang, Nhật Nguyệt tông, Liệt Viêm thương minh…hơn nữa đều do chí tôn thủy thần dẫn đội.

Những thế lực lớn này chỉ muốn kết giao tình nghĩa với Lăng Tiếu, hi vọng hắn giúp họ luyện chế Chí Tôn thần đan, hoặc ngày sau có thần đan đầu giá có thể ưu tiên giao dịch với bọn họ.

Mà quà tặng của họ đều là kỳ trân hiếm thế, đạt tới chí tôn phẩm cấp, bằng không thật sự xấu hổ ra tay.

Cho tới nay Thiên Long môn được công nhận là đệ nhất thế lực của Thiên Long địa vực, hiện giờ xuất hiện thêm một chí tôn dược thần, uy thế của Thiên Long môn tận trời, toàn bộ thế lực trong địa vực đều không ai còn dám nói nửa câu bất phục.

Sau khi đưa tiễn một nhóm khách nhân, Lăng Tiếu tiếp kiến một mình sứ giả Liệt Viêm thương minh.

Người dẫn đội không phải xa lạ, chính là Liệt Như Ngọc vẫn luôn có ý tứ với hắn, đồng hành còn có cô cô của nàng Liệt Hồng Oanh, về phần Chu Chỉ Tĩnh không thấy đến.

Đương nhiên ngoại từ hai người còn có một nam tử trung niên, khuôn mặt có ba phần tương tự với Liệt Vô Địch, nhưng bộ dáng còn bá đạo hơn vài phần.

Hắn chính là phụ thân của Liệt Vô Địch, gia gia của Liệt Như Ngọc tên Liệt Phần, một thủy thần chí tôn trung giai.

Ngoại trừ ba người này, còn có một người vượt ngoài ý liệu của Lăng Tiếu.

Chính là thiên thần vương Yến Việt!

Ban đầu ở Phong Thần Đàn, Yến Việt đối với Liệt Hồng Oanh nhất kiến chung tình, nhưng Liệt Hồng Oanh lại không có hứng thú với hắn.

Nhưng vào lúc tranh đoạt vị trí thiên thần vương, Liệt Hồng Oanh bị Yến Việt đánh bại, trong lòng lại rơi xuống tơ tình.

Về sau như thế nào lại ở chung một chỗ, đây là chuyện xưa của hai người bọn họ.

Liệt Như Ngọc vốn là một tiên nữ xinh đẹp vui tươi, hiện tại nhìn qua như một oán nữ si tình, làm cho người ta có cảm giác yếu đuối động lòng người.

Ánh mắt nàng nhìn Lăng Tiếu thật phức tạp khó hiểu.

Nàng từng muốn truy đuổi hắn, nhưng hắn vẫn luôn tránh né nàng.

Đợi mãi đến lúc hắn như muốn tiếp nhận, thế nhưng hắn lại không chút nào để ý, biến mất nhiều năm chưa từng thăm nàng lần nào, trong nội tâm nàng tràn đầy oán khí.

Lăng Tiếu cũng không phải thiếu niên ngây thơ, chỉ có thể đợi có thời gian hãy tâm sự sau với nàng.

- Vị đại nhân này, mời ngồi, Như Ngọc, Oanh cô, Yến đại ca, đã lâu không gặp, không nghĩ tới mọi người đều đến, vậy lưu lại chỗ ta chơi vài ngày rồi nói sau.

Lăng Tiếu chắp tay chào Liệt Phần, sau đó lại chào hỏi ba người khác.

Nhiều năm không gặp họ, trong lòng hắn cũng thập phần cao hứng vui vẻ.

- Nghe nói tân tấn chí tôn dược thần là nhân vật trẻ tuổi nhất trong lịch sử, hôm nay vừa gặp quả nhiên danh bất hư truyền.

Thanh âm Liệt Phần thật hào sảng nói.

Ánh mắt hắn nhìn Lăng Tiếu lộ ra vẻ tán thưởng, trên đường đến đây hắn đã nghe ba người đi theo không ngừng đánh giá Lăng Tiếu là “tuyệt thế yêu nghiệt”.

Lăng Tiếu khiêm tốn nói:

- Đại nhân quá khen, ta chỉ có chút vận khí hơn so với người khác mà thôi!

- Lăng Tiếu, cha ta thật ít thổi phồng người khác, ngươi đừng phật ý tốt của cha ta!

Liệt Hồng Oanh tùy tiện nói.

Yến Việt ở bên cạnh lên tiếng:

- Hồng Oanh, không được vô lễ, phải gọi là dược thần đại nhân!

Tính tình Yến Việt hào sảng, nhưng đối mặt với Lăng Tiếu hôm nay hắn cũng không dám có chút hành vi vượt rào, ngược lại có vẻ câu nệ hơn rất nhiều.

- Oanh cô nói đúng, đại nhân tán thưởng ta nên đón nhận.

Lăng Tiếu khẽ cười, tiếp theo nói:

- Yến đại ca, chúng ta là huynh đệ, sao lại biến thành khách khí như vậy đây, có phải nhiều năm không gặp lại quên mất tiểu đệ hay không?

- Lăng…dược thần đại nhân, làm sao có thể!

Yến Việt có chút kích động đáp.

Để cho một chí tôn dược thần tự xưng lão đệ, hắn phải cười suốt ba ngày ba đêm!

Lăng Tiếu đi tới vỗ vai Yến Việt, nói:

- Nếu ngươi tiếp tục gọi ta một tiếng đại nhân, từ nay về sau ta cùng ngươi không còn là huynh đệ!

Lăng Tiếu nói thật nhận chân, làm cho Yến Việt cảm động vô cùng.

- Huynh đệ tốt, lúc trước vi huynh có thể kết giao với ngươi thật sự là tam sinh hữu hạnh!

Yến Việt cũng không dây dưa, đấm nhẹ vào ngực Lăng Tiếu cười sang sảng nói.

Liệt Phần híp mắt, trong lòng thầm khen:

- Tiểu tử này quả nhiên thủ đoạn lợi hại, biết thu mua lòng người, ngày sau chỉ sợ thành tựu rất cao!

- Muội đã nói Lăng Tiếu sẽ không bao giờ không tiếp thu huynh đệ như huynh, huynh là một người nhát gan, thật sự hối hận lúc trước gả cho huynh!

Liệt Hồng Oanh mang theo vài phần bất mãn trừng Yến Việt nói.

- Ha ha, nguyên lai hai người đã thành tựu chuyện tốt, chúc mừng, quà mừng của hai người tiểu đệ phải bổ sung thôi!

Lăng Tiếu cười to nói.

- Đây là đương nhiên, ngươi chính là chí tôn dược thần, ra tay đừng quá khó xem!

Liệt Hồng Oanh thẳng thắn nói.

Lăng Tiếu không chút để ý, cười đáp:

- Đây là tự nhiên, để ta giúp hai người luyện hai viên Chí Tôn thần đan, xem như làm quà tặng, vậy được rồi chứ!

Mọi người nháy mắt sợ ngây người!

Liệt Hồng Oanh chỉ trêu chọc Lăng Tiếu, không nghĩ tới hắn tưởng thật, còn đưa ra lời hứa hẹn, thật sự làm họ được sủng ái mà lo sợ!

- Lăng dược thần, ngươi đừng dọa nạt bọn họ, lễ vật quá quý trọng, họ nhận không nổi.

Liệt Phần nói, sau đó đưa qua không gian giới:

- Đây là chút lễ vật của Liệt Viêm thương minh, xin Lăng dược thần vui lòng nhận cho, hi vọng ngày sau có điều nhờ vả Lăng dược thần có thể nghĩ tới Liệt Viêm thương minh trước tiên, như vậy chúng ta đã vô cùng cảm kích!

Lăng Tiếu cũng không nhận không gian giới, nói:

- Lễ vật của ngươi ta không thể thu, kỳ thật ta cũng là khách khanh trưởng lão của Liệt Viêm thương minh, lúc trước nếu không nhờ có các vị ta cũng khó mà trở về trong tộc, không tin ngươi có thể hỏi Như Ngọc, ta đã sớm nhận thức nàng đó thôi!

Xét đến cùng Lăng Tiếu chứng thật là nhờ Liệt Viêm thương minh mới có thể trở về Kim tộc, mà khi hắn ở lại trong thương minh, đối phương chưa từng bạc đãi hắn, phần ân tình này Lăng Tiếu vẫn luôn ghi nhớ trong lòng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.