Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2373: Thủ đoạn thần kỳ của Mộc Văn tộc! (2)



Chỉ là lời của hắn mới nói một nửa, ánh mắt quét qua người Tiêu Linh lập tức phát xuất ra thanh âm kinh ngạc.

Còn lại mấy lão giả bên kia ở trong mắt lập tức bắn ra mấy đạo lục sắc nhãn mang hướng về phái Tiêu Linh nhìn qua.

Tiêu Linh chỉ cảm thấy cả người không được tự nhiên, nhưng mà nàng lại có thể cảm nhận được bọn họ đều không có ác ý, lập tức mở miệng nói:

- Mấy vị lão gia gia, các ngươi gọi ta là Linh nhi được rồi!

Tiếp theo Tiêu Linh lộ ra nụ cười ngây thơ vô tà hỏi:

- Mấy vị lão gia gia thật kỳ quái a, trên người các ngươi vì sao lại sinh trưởng ra thụ diệp vậy?

Lăng Tiếu cùng Dương Hải ở một bên bị lời này của Tiêu Linh khiến cho sợ đến không biết làm sao rồi, bọn họ lại không tốt ở trước mặt trách cứ Tiêu Linh không hiểu chuyện.

Rõ ràng ở trước khi tiến vào Mộc Văn tộc, bọn họ liền hết sức căn dặn để Tiêu Linh không nên nói ra những lời nói không tôn kính tộc nhân Mộc Văn tộc, nhưng mà nàng phảng phất giống như không nhớ tới dặn dò của bọn họ, lại ở trước mặt mấy vị Chí tôn Thủy Thần của Mộc Văn tộc nói ra loại lời này, có thể không để người ta tâm kinh đảm chiến sao?

Ai ngờ mấy lão giả kia lại không tức giận, tộc trưởng Mộc Văn tộc ngồi ở thượng thủ lộ ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn nói:

- Một nữ oa có Không Linh chi tâm, ngươi dám nói ra vấn đề mà tất cả nhân tộc đều không dám nói, nếu như là những nhân tộc khác, chúng ta tất nhiều là không tha cho bọn họ, nhưng mà nữ oa ngươi nói ra lại không có nửa điểm khinh bỉ, có chỉ là lòng hiếu kỳ, chúng ta sẽ không trách tội ngươi.

Ngừng một chút hắn lại nhìn Dương Hải cùng Lăng Tiếu nói:

- Các ngươi có thể đi ra ngoài rồi, vị nữ oa này có thể lưu lại bồi chúng ta nói chuyện!

Trát kHắc Nhĩ đang đứng lập tức đối với Dương Hải cùng Lăng Tiếu làm ra một cái động tác mời, liền như vậy mà bị mời ra ngoài.

Lăng Tiếu buồn bực vô hạn, hắn nói như thế nào cũng đường đường là Chí tôn Dược Thần, lại hai ba câu nói liền bị người của Mộc Văn tộc đuổi ra rồi, đây quá biệt khuất đi!

Bất Tử thụ cùng Ngô Đồng thụ hai vị lão gia tử thấy ta cũng không có đại bài như vậy a!

Lăng Tiếu ở trong lòng không nói được gì mà thầm nghĩ.

Khi hắn sắp đi ra ngoài phòng lại truyền tới thanh âm của tộc trưởng Mộc Văn tộc nói:

- Tiểu oa nhi của Kim tộc dừng bước, ngươi gặp qua Bất Tử thụ cùng Ngô Đồng thụ?

Lăng Tiếu hơi sửng sốt một chút, quay đầu đáp:

- Tiền bối ngươi đang nói cái gì vậy?

- Ngươi không lừa được ta đâu, ta có thể nhìn thấu bất luận chuyện gì trong lòng ngươi suy nghĩ, vừa mới rồi ngươi nói là đã gặp qua Bất Tử thụ cùng Ngô Đồng thụ có đúng không?

Ánh mắt kia của tộc trưởng Mộc Văn tộc phảng phất xuyên thủng tâm tư của Lăng Tiếu nói.

Lúc này những người khác của Mộc Văn tộc đều là lộ ra vẻ động dung.

- Ha hả, nếu bị tiền bối nhìn thấu rồi, vãn bối cũng không có cái gì mà không thể thừa nhận, không sai, ta xác thật gặp qua hai vị lão gia tử bọn họ.

Lăng Tiếu cười cười đáp.

Kỳ thật hắn vừa mới suy nghĩ chính là vì thử một chút những người của Mộc Văn tộc này có thật là có thể suy đoán ra tâm sự của hắn hay không, một lần thử này quả nhiên ứng nghiệm rồi, đồng thời cũng để cho mục đích của hắn đạt được.

- Vậy ngươi cũng lưu lại đi, các ngươi có lẽ đều là người có duyên với tộc ta, đều ngồi xuống đi!

Tộc trưởng Mộc Văn tộc lên tiếng nói.

Dương Hải không nghĩ đến biến hóa này nhanh như vậy, hắn lập tức đối với tộc trưởng Mộc Văn tộc nói:

- Đa tạ tộc trưởng cho ngồi!

Đúng lúc này cành cây của ốc xá kia lại chớp động, một cái cành cây nhanh chóng kết thành ba chiếc ghế.

Lăng Tiếu cùng Tiêu Linh lại là một lần nữa bị chấn kinh một phen.

Thủ đoạn này của Mộc Văn tộc đơn giản là để cho người ta vì thế mà chặc lưỡi, quả thật là có dị năng hiệu lệnh vạn thụ!

- Trò chơi thật hay, mấy vị lão gia gia, đây là làm sao làm được?

Tiêu Linh giống như là tính tình trẻ con vỗ tay cười nói.

- Ha hả, nếu như ngươi ở lại tộc ta, chúng ta cũng có thể cho ngươi biết là như thế nào mà làm được!

Một vị THủy lão của Mộc Văn tộc hiền lành cười nói.

- Tâm ý của vị gia gia này ta tâm lĩnh rồi, ta còn muốn đi tìm gia gia ta, ta cũng có người nhà, không thể ở lại chỗ này của các ngươi.

Tiêu Linh rất là trực tiếp mà cự tuyệt nói, tiếp theo lại nói:

- Nếu như các ngươi đổi Thủy Nguyên thạch cho Lăng Tiếu ca ca, ta liền lưu lại một đoạn thời gian thì như thế nào?

- Ha hả, ta biết nha đầu ngươi là thuyết khách của Kim tộc tiểu oa nhi này, nhưng mà Thủy Nguyên thạch cũng là căn bản của tộc ta, đây là không thể đổi đấy!

Một gã lão giả khác của Kim tộc cười đáp.

Nhìn ra được những lão giả của Mộc Văn tộc ở chỗ này đều đối với Tiêu Linh hết sức yên tâm, đều là có lời liền nói thẳng ra.

Lăng Tiếu cũng là vui mừng vì hắn không ngại ngàn dặm đem Tiêu Linh mang tới đây, bằng không ngay cả tư cách nói chuyện chỉ sợ cũng không có.

Tiêu Linh lộ ra vài phần thất vọng, tiếp theo nhìn về phía Lăng Tiếu nói:

- Lăng Tiếu ca ca, mấy vị lão gia gia này đã nói rồi, Thủy Nguyên thạch của bọn họ là không thể đổi, chúng ta đừng miễn cưỡng bọn họ, chúng ta đây liền cáo từ đi!

Vừa nói, đồng thời Tiêu Linh đã đứng lên, thế muốn rời đi.

Lăng Tiếu có chút không rõ, hắn vừa mới nghĩ biện pháp để chính mình lưu lại, bây giờ Tiêu Linh lại trực tiếp nói ra muốn rời đi như vậy.

Đang ở lúc hắn không giải thích được, Tiêu Linh còn hết sức cười khẽ mà trừng mắt nhìn Lăng Tiếu, tựa như truyền lại ám hiệu gì đó.

Lăng Tiếu cũng đứng lên nói:

- Như vậy Lăng Tiếu liền làm phiền rồi, Dương Hải chúng ta đi thôi!

Lúc này mấy lão nhân của Mộc Văn tộc đều là lộ ra vẻ kinh ngạc, cũng là không nghĩ tới chuyện lại sẽ có biến hóa thế này.

Vốn quyền chủ động đã là nắm ở trong tay bọn họ, nhưng mà lại là bị Tiêu Linh một cái bất ngờ không kịp ra tay đánh loạn rồi.

Tộc trưởng Mộc Văn tộc lập tức lên tiếng giữ lại nói:

- Cho dù giao dịch không được Thủy Nguyên thạch, ba vị cũng có thể lưu lại ở tộc ta chơi mấy ngày, tộc ta còn có không ít thần vật Mộc thuộc tính có thể trao đổi với các ngươi.

Tiêu Linh đối với tộc trưởng Mộc Văn tộc rất là hữu lễ nói:

- Đa tạ lão gia gia hậu ái, nhưng mà Lăng Tiếu ca ca ta gấp rút tìm Thủy Nguyên thạch Mộc thuộc tính, không tiện ở lâu, còn thỉnh bỏ qua rồi!

Lăng Tiếu cũng thuận theo lời này của Tiêu Linh mà nói:

- Đúng vậy a, lúc trước ta đi vào trong Niết Bàn không gian gặp được Ngô Đồng lão gia tử, Thủy Nguyên thạch Hỏa thuộc tính của ta chính là từ chỗ của lão lấy được, vốn dĩ vì thế mà đi đến quý tộc có thể lấy ra một chút thần vật của lão nhân gia Ngô Đồng giao dịch với các ngươi, xem ra các ngươi cũng nhìn không thuận mắt rồi! Chúng ta liền cáo từ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.