Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2385: Cáo biệt lúc rời đi! (2)



Sau khi Lăng Tiếu thu tử hắc hỏa cũng thừa dịp hướng Chu Tước thần thú hỏi xem nó có nguyện ý đi theo hắn đến vực ngoại một chuyến hay không?

Hắn vốn định thuyết phục được đầu Chu Tước thần thú này cùng đi với hắn mà nói, vậy phần thắng coi như là càng lớn rồi.

Đáng tiếc hắn lại là bị Chu Tước thần thú vô tình cự tuyệt.

Bởi vì nó phải lưu lại để giám sát tiểu Chu Tước thần thú tiếp tục cường đại.

Hắn không thể khuyên bảo Chu Tước thần thú theo hắn cùng đi thì cũng liền thôi đi, ngược lại là bị nó khuyên bảo Bại gia tử lưu lại đây, ở chỗ này còn có thể giúp Bại gia tử tăng lên thực lực.

Nói đến Bại gia tử cơ hồ là dao động tồi, muốn lưu lại ở chỗ này tu luyện mạnh lên.

Còn may tâm ý của nó đủ mạnh, vẫn là lựa chọn cùng Lăng Tiếu đi đến vực ngoại rèn luyện xông xáo, đợi sau khi trở về lại đến chỗ này cũng không muộn.

Đương nhiên chuyến này của Bại gia tử cũng là hi vọng có thể tìm được Kỳ Lân nhất tộc cùng những loại thuộc Kỳ Lân chúng nó.

Sau khi ra khỏi Niết Bàn không gian, Lăng Tiếu vốn định mang theo Hạ Huyên Huyên trở về Vạn Thú sơn mạch, chỉ là nàng lại không muốn trở về, muốn ở lại bên này sống chung một chỗ với Chu Tước thần thú.

Lăng Tiếu đối với Hạ Huyên Huyên cũng tương đối yên tâm, có Chu Tước thần thú bảo hộ nàng, còn có ai có thể dễ dàng thương tổn đến nàng được.

Lăng Tiếu cùng Hạ Huyên Huyên từ giã, Hạ Huyên Huyên lại một lần nữa lộ ra vẻ vô cùng khổ sở.

Nhưng mà Lăng Tiếu vẫn quyết tuyệt mà rời khỏi nàng, đi đến Man tộc.

Man tộc có Tiên Vu Dã, Tiên Vu Hương Mạt mà hắn vướng mắc, một là huynh đệ của hắn, một là nữ nhân của hắn, ở trước lúc rời khỏi Thiên vực hắn cần phải đi gặp bọn họ một lần.

Lăng Tiếu đã là khách quý của Man tộc, hắn năm ấy lấy nhất lực địch mấy đại tù trưởng cùng với Man tộc Thủy lão của bọn họ đã là một sự tích uy mãnh trên dưới đều biết, đã sớm được Man tộc nhân khắc sâu vào trong lòng rồi, cũng cho đó là dũng sĩ cường đại nhất.

Lại nói tin tức Lăng Tiếu đã trở thành Chí tôn Dược Thần, tức thì sau khi bọn họ biết được nhưng là đem hắn xem thành thiên nhân, mà có thể có oại bằng hữu này đơn giản là vinh hạnh của Man tộc bọn họ!

Mà Tiên Vu Dã may mắn trở thành huynh đệ của Lăng Tiếu cùng với nữ nhân Tiên Vu Hương Mạt của Lăng Tiếu thì trở thành nhân vật nóng bỏng của Man tộc bọn họ, Tiên Vu bộ lạc bọn họ cũng không còn là bộ lạc bị áp bức, ngược lại là được người của những bộ lạc khác bợ đỡ nịnh hót.

Lăng Tiếu hàng lâm không chỉ là mấy đại tù trưởng ra nghênh đón, liền ngay cả lão tộc trưởng cùng một ít Thủy lão của Man tộc bọn đều đi ra hoan nghênh, lộ ra vô cùng náo nhiệt.

Lăng Tiếu chỉ muốn gặp Tiên Vu Dã cùng Tiên Vu Hương Mạt một chút, nhưng mà ngăn không được nhiệt tình như vậy của những người khác, cũng cùng bọn họ ở chung một chỗ cuồng hoan một buổi tối.

Tửu hậu hội giai nhân, dạ sắc liêu nhân tâm!

Lăng Tiếu lại một lần nữa mà hưởng thụ phần cuồng dã kia của Tiên Vu Hương Mạt, để hắn cảm nhận được loại điều tra nhân sinh chân đế đã lâu kia!

Tiên Vu Hương Mạt không phải là nữ nhân đẹp nhất trong tất cả nữ nhân của hắn, nhưng mà nàng lại có một ưu điểm mà tất cả nữ nhân của hắn không cách nào so sánh được, dưới giường có Bạch Vũ Tích ôn nhu quan tâm như vậy, trên giường lại có hấp dẫn cuồng nhiệt của Ngọc Liệt Diễm cùng với Vũ Mị Nương, thật sự là cực phẩm nhất rồi!

Lăng Tiếu cùng nàng sống chung ở một chỗ càng phát ra không nỡ rời nhân gian vưu vật này!

Ba ngày sau Lăng Tiếu cùng Tiên Vu Dã từ biệt!

- Lão Dã những năm này ngươi tiến giai cũng rất nhanh, đã là trung cấp đỉnh phong, bước đột phá kế tiếp không cần quá lâu!

Lăng Tiếu chắp tay sau lưng đứng ở trên đỉnh cự sơn sâu kín mà nói.

Tiên Vu Dã ở bên cạnh hắn sờ sờ đầu cười ngây ngô nói:

- Chênh lệch của ta với lão đại quá xa, ta còn là hi vọng có thể đi theo bên cạnh lão đại ngươi, chỉ là sợ kéo chân của ngươi rồi!

Trước kia hắn còn có tư cách có thể phân cao thấp với Lăng Tiếu, hôm nay lại là bị kéo dài ra đến chênh lệch như thiên địa, nội tâm của Tiên Vu Dã cũng là hết sức cảm khái a!

- Ngươi theo ta không nhất định là lựa chọn tốt nhất, ngươi không phải là còn muốn suy nghĩ thay tộc nhân ngươi sao? Nhanh chóng đột phá đẳng giai tiếp theo liền trở về tộc địa của ngươi một chút đi, tin tưởng tộc nhân ở chỗ này sẽ không phản đối rồi!

Lăng Tiếu cười mỉm nói.

Tiên Vu Dã gật gật đầu nói:

- Lão đại nói cũng đúng, nói ra hét thảy đây đều phải cảm kích ngươi, nếu không phải có ngươi thì ta cũng sẽ không có ngày hôm nay a!

- Ta cũng chỉ trợ giúp ngươi nhất thời, giúp không được ngươi cả đời, ta đây sẽ phải đi vực ngoại, cũng không biết khi nào mới trở về, ngươi nhất định phải thay ta chiếu cố Hương Mạt, đợi đến ngày ta trở về, nếu như nàng bị cái ủy khuất gì, ta đầu tiên bắt ngươi hỏi chuyện!

Lăng Tiếu dặn dò nói.

- Lão đại ngươi muốn tới vực ngoại sao?

Tiên Vu Dã kinh ngạc mà hỏi một câu, tiếp theo lại cười nói:

- Cũng đúng, dựa vào thực lực của lão đại, bất kể là đến chỗ nào đều có thể uy chấn dương danh, chúc lão đại ngươi sớm ngày thuận lợi trở về!

Lăng Tiếu nhẹ vỗ vào bả vai của Tiên Vu Dã nói:

- Yên tâm đi, lão đại của ngươi là ai, thiên hạ này không có chuyện gì có thể làm khó được ta!

Ngừng một chút hắn lại nói:

- Ngươi tiếp tục cố gắng, tổng có một ngày ngươi cũng sẽ đạt tới cảnh giới như ta, ta đi trước đây!

Nói xong Lăng Tiếu liền trùng thiên mà lên, biến mất ở phiến thiên địa này.

Lăng Tiếu đi tới một trạm Thiên Nguyên địa vực sau cùng rồi.

Thiên Nguyên địa vực Thần nữ Yên Điệp Kiều là tất cả mọi người của Thiên Nguyên địa vực đều mong cầu.

Lúc đi tới Điện thành, Nhị điện chủ cùng Tam điện chủ đều ra nghênh đón, sau khi hàn huyên một phen Lăng Tiếu liền cáo từ đi gặp Yên Điệp Kiều.

Hai người trò chuyện tâm sự một ngày, sau đó Lăng Tiếu liền ở trong ánh mắt không nỡ của Yên Điệp Kiều mà trở lại Thiên Long môn.

Vừa đến Thiên Long môn hắn liền tìm Viên Chiến Thiên cùng nhau hướng vực ngoại mà đi, không lại gặp chúng nữ.

Vực ngoại vô ngần, mênh mông như hải, không gian vô số, nguy cơ nặng nề!

Lấy Thiên vực làm trung tâm phân thành bốn hướng Đông, Tây, Nam, Bắc, có bốn cái vực ngoại chi lộ đều là do tiền nhân tiền bối thăm dò ra, hệ số nguy hiểm là thấp nhất rồi.

Chỉ là hệ số nguy hiểm thấp nhất cũng không phải là sẽ không có hung hiểm, ngược lại những vực lộ cho dù là một cái nào đều sẽ có hung hiểm nhất định, chỉ có tránh qua những hung hiểm này mới sẽ đi xa được hơn một chút.

Đương nhiên có rất nhiều Chí tôn thực lực bình thường ngay cả hung hiểm đều tránh không được, rất dễ dàng liền vẫn lạc, có lẽ chỉ có thể trở về Thiên vực không dám đi xa hơn một chút.

Cho nên nói những chỉ số hung hiểm này chỉ là tương đối với những địa phương khác của vực ngoại mà thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.