Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2396: Bị đuổi giết (1)



Bọn người Lăng Tiếu và Viên Chiến Thiên đi qua những khu vực này, cũng đụng phải không ít phiền toái, nhưng đối với bọn họ đều không có ảnh hưởng quá lớn!

Trên đường đi, Lăng Tiếu cũng nhận được không ít thần tài, đối với hắn mặc dù không có tác dụng quá lớn, nhưng lại có thể dùng để luyện đan, hoặc là đấu giá, đều là một khoản tiền rất lớn.

Về phần vài đầu thánh thú theo hắn cùng đi cũng hấp thu được không ít bổn nguyên lực lượng, tốc độ phát triển cũng cấp tốc tăng vọt lấy.

Mặt khác, Lăng Tiếu và Viên Chiến Thiên một đường đến đã gặp được không đợt tập kích.

Những người này cũng không dám quang minh chính đại ra tay, đều là lựa chọn đánh lén trí mạng, muốn xuất kỳ bất ý diệt sát bọn người Lăng Tiếu và Viên Chiến Thiên.

Chỉ là năng lực cảm ứng của Lăng Tiếu cường đại cỡ nào, đều sớm một bước phân biệt được bọn hắn, triển khai một hồi giết chóc vô tình!

Đám người đó cường đại nhất chỉ là trung giai Chí Tôn đỉnh phong, đối với bọn họ không tạo thành uy hiếp quá lớn, bộ phận bị Lăng Tiếu khống chế, cũng có đại bộ phận bị bọn hắn vô tình giết chết hết.

Lăng Tiếu hấp thu thần hồn của bọn hắn, biết được bọn hắn do thu được tin tức Hồng Xà Hội truy nã bọn họ nên mới mạo hiểm tới giết, nuốn mang đầu của bọn hắn đi lĩnh thưởng!

Lăng Tiếu có được lấy đủ loại át chủ bài cường đại, đủ để hắn xông xao Ngoại Vực rồi, mà Viên Chiến Thiên sau khi tiến giai trong cùng giai cơ hồ đã vô địch thủ, liên tục chiến đấu khiến hắn cảm thấy vô cùng sảng khoái.

- Viên huynh, trong lục địa không gian ở không xa đã có đại quân chờ chúng ta tiến đến, ngươi có muốn xông ha không?

Lăng Tiếu hỏi Viên Chiến Thiên.

- Xông, vì sao không xông, dù sao có cao giai Chí Tôn thì cứ để ngươi đối phó!

Viên Chiến Thiên rõ ràng khó được ẩn dấu nói.

Ba đợt đội ngũ lúc trước nhân số cũng không nhiều, cũng không cường hãn lắm, mà ở phía trước chính là nơi người Hồng Xà Hội tập kết, tin tưởng chờ đợi bọn hằn tuyệt đối là tồn tại vô cùng cường đại.

- Muốn ta đối phó bọn hắn, ta cũng không nắm chắc, chúng ta vẫn nên thay đổi tuyến đường đi!

Lăng Tiếu trực tiếp giang tay ra đáp.

Lăng Tiếu vẫn có chút tự biết lấy mình, hắn tuy đã khống chế không ít khôi lỗi Chí Tôn, nhưng lại không có người nào đạt đến cao giai, cứng đối cứng với người Hồng Xà Hội chỉ sợ chỉ có đường chết!

- Cứ theo ngươi nói đi!

Viên Chiến Thiên dứt khoát đáp.

- Ân, bên phải chúng ta phải vượt qua một mảnh tiêu thạch không gian, bên trong tiêu thạch vô cùng dày đặc, hơn nữa có được trọng khí lực tràng đáng sợ, muốn từ nơi ấy đi vòng qua, phiền toái nhất định sẽ không nhỏ, mà bên trái lại là lỗ đen không gian, người đi vào chưa từng thấy ai đi ra, xem ra chúng ta không còn lựa chọn nào khác rồi!

Lăng Tiếu đứng lại lấy phân tích lộ tuyến một chút nói.

- Ngươi nói chỉ như nói nhảm, nếu ngươi không đi bọn hắn sẽ đến đấy!

Viên Chiến Thiên nói một tiếng, liền lướt về phía bên phải.

Lăng Tiếu cười khổ một tiếng nói:

- Ngươi không phải rất muốn chiến đấu sao, ta chỉ cho ngươi một cơ hội biểu hiện thôi, sao người khác tới rồi, ngươi lại đi trước thế!

Lăng Tiếu nói xong đồng thời cũng theo Viên Chiến Thiên chui vào trong tiêu thạch không gian.

Một phương hướng khác tổng cộng có hai mươi mấy tên Chí Tôn Thủy Thần cưỡi thánh thú hạo hạo đãng đãng giết tới đây.

Đó đều là người Hồng Xà Hội, người cầm đầu chính là Tào Thao Thương chạy trốn lúc trước, ở bên cạnh hắn rõ ràng còn có hai tồn tại cùng giai với hắn, những người khác thực lực đều từ đê giai đến trung giai.

- Ta cho là bọn họ thật đúng là dám bỏ qua Hồng Xà Hội chúng ta, xem ra bọn hắn cũng biết sợ đấy!

Một gã cao giai Chí Tôn ở bên người Tào Thao Thương cười lạnh nói.

- Đúng vậy, ta cho là bọn họ thật sự có rất nhiều át chủ bài đâu đấy, Tào huynh ah, ngươi muốn ta lấy ra cả Phá Huyễn Cảnh, cũng đừng để nó không có đất dụng võ mới tốt đấy!

Một tên cao giai Chí Tôn khác nói với Tào Thao Thương.

Hai người này phân biệt gọi Khúc Chấn Lộ, cái khác thì là Hướng Quang Minh, ở trong Hồng Xà Hội địa vị ngang với Tào Thao Thương, bọn hắn đều là Ngoại Vực Chí Tôn, đã sớm lưu lạc tại đông vực lộ nhiều năm.

Tào Thao Thương mang theo vẻ lạnh lùng nói:

- Lão thông bọn hắn đều chết hết, chẳng lẽ ta còn lừa các ngươi sao, bọn hắn trốn vào tiêu thạch không gian, nhất định là muốn đi đường vòng, có lẽ là vào trong đó bày huyễn trận chờ chúng ta đến cũng nên, không thể chủ quan được!

- Tiêu thạch không gian này phiền toái không ít, muốn bày huyễn thuật không có khả năng, đương nhiên chúng ta không nên đi vào toàn bộ, ta và lão Tào, lão Hướng đi vào là được rồi, những người khác ở chỗ này trông coi, lại phái người thông tri người trong hội, nếu bọn hắn đi ra từ đầu kia tiêu thạch không gian thì bắt giết bọn hắn!

Khúc Chấn Lộ nhíu mày nói.

- Lão Khúc nói đúng, trong đó còn có đồ vật bọn hắn không tưởng được đang chờ bọn hắn, có chúng ta đi vào là đủ rồi!

Hướng Quang Minh gật đầu đáp.

Tào Thao Thương cũng không có ý kiến gì, dù sao tình huống bên trong phi thường phức tạp, những người khác đi vào chỉ sợ dữ nhiều lành ít, không bằng để mấy người mạnh nhất bọn hắn đi vào cũng đủ rồi.

Sau khi quyết định xong, Tào Thao Thương, Khúc Chấn Lộ cùng với Hướng Quang Minh liền đuổi theo bọn người Lăng Tiếu đi vào.

Tiêu thạch không gian, bên trong tự nhiên tồn tại vô số tiêu thạch loạn lưu, từng khỏa nham thạch cự đại như cả nửa ngọn núi cao ở chỗ này càng không ngừng xông tới không ngớt, từng khối mảnh đá càng không ngừng vỡ toang vẩy ra, phát ra từng tiếng bạo.

Còn có một cổ trọng khí lực tràng cường đại, có được trọng lực khủng bố mấy chục vạn lần, bất luận một Thần Vương nào vừa đến đây, chỉ sợ sẽ lập tức bị trọng lực này ép thành huyết thủy ngay, cho dù là Chí Tôn ở chỗ này phi hành cũng lộ ra thập phần gian nan.

Bọn người Lăng Tiếu và Viên Chiến Thiên sau khi đi vào, lập tức từ trên không trung đáp xuống.

Cùng lúc đó, vô số tiêu thạch loạn lưu cũng điên cuồng nện tới bọn hắn.

Quỷ Hồn dẫn đầu đùng tốc độ trứ danh cũng không chịu nổi cổ áp lực này, phát ra từng tiếng "Thở phì phò", bộ dáng lộ ra vô cùng chật vật.

- Trở lại cho ta!

Lăng Tiếu lập tức triệu hoán Quỷ Hồn lại.

Quỷ Hồn lập tức bắt được liên lạc với Lăng Tiếu, bị Lăng Tiếu thu vào trong dược đỉnh.

Lúc này, mấy khối cự nham thạch điên cuồng nện tới Lăng Tiếu, lực xông tới mỗi một kích đều phi thường khủng bố.

Lăng Tiếu phân tâm phía trước, cự nham thạch kia sắp nện vào người hắn, Long Ngũ ở bên cạnh hắn đã biến trở về chân thân, bay thẳng đến những nham thạch kia gầm thét một tiếng.

Rống!

Rầm rập!

Những tiêu thạch kia lập tức bị tiếng long ngâm đáng sợ chấn cho nát bấy.

Long Ngũ thân hình bãi xuống, dùng thân thể mang Lăng Tiếu bay ra ngoài, đồng thời lợi dụng thân thể cường hãn của nó không ngừng quét bay tất cả loạn thạch ở đây, đánh cho chúng nát bấy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.