Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2417: Tái kiến Liễu Phiêu Phiêu (1)



Liễu Phiêu Phiêu không để ý tới lời nói của những người này, trực tiếp triển khai tốc độ muốn xông thẳng mà qua.

Liễu Phiêu Phiêu chỉ là thực lực đê cấp Chí tôn Thủy Thần, nhưng mà lực lượng tốc đọ nàng bộc phát ra lại là vô hạn đến gần tốc độ của trung cấp Chí tôn, muốn trực tiếp sấm quan mà đi.

Đáng tiếc Việt Chiêu Phong có danh xưng "Tiểu Phong Thần", thực lực cùng tốc độ của hắn tự nhiên là hơn xa Liễu Phiêu Phiêu rồi.

Hắn nháy mắt liền ngăn ở trước người Liễu Phiêu Phiêu:

- Tiểu sư muội, ngươi hẳn là rõ ràng sư thúc đã có ý đem ngươi đồng ý phối xứng làm vợ ta, ngươi rời khỏi như vậy ta sẽ rất thương tâm đấy!

- Lại không tránh ra đừng trách ta không khách khí!

Liễu Phiêu Phiêu nó một tiếng, một thanh hàn kiếm xuất hiện ở trong tay nàng chỉ vào Việt Chiêu Phong nói.

Thần sắc kia tràn đầy lãnh nhược băng sương cùng với ý tuyệt nhiên vô cùng.

- Việt sư huynh cần gì khách khí với nàng như vậy, nương môn này tự cho là cao minh, điểm thực lực này cũng dám ở trước mặt người khác lớn lối, thật là không biết sống chết!

Một nữ tử đê cấp Chí tôn mang theo vẻ đố kỵ nói.

Nữ tử này bất kể là trên thực lực cùng tướng mạo đều là thượng giai, nhưng mà so với Liễu Phiêu Phiêu vẫn có chênh lệch không nhỏ.

Đây khó trách nàng sẽ đối với Liễu Phiêu Phiêu khó chịu như vậy, bên trong ánh mắt tràn đầy ý oán độc!

Việt Chiêu Phong muốm động thủ đã sớm động thủ rồi, chỉ có hắn biết thân phận của Liễu Phiêu Phiêu, hắn nhưng có điều bận tâm!

Chỉ là hắn không động thủ, Liễu Phiêu Phiêu lại là đầu tiên động thủ lên:

- Tránh ra cho ta!

Trong lúc nàng quát lạnh, thần kiếm trong tay hướng về phía đầu của Việt Chiêu Phong liền trảm tới, rất nhiều phong nhận loạn lưu trong nháy mắt cùng đi mà ra.

Liễu Phiêu Phiêu xuất thủ không chút lưu tình, một kiếm đã là đánh ra toàn lực của nàng.

Việt Chiêu Phong nhíu lại lông mày một chút, thân hình thoáng một cái đem chiêu này của Liễu Phiêu Phiêu nhẹ nhàng né tránh ra.

Liễu Phiêu Phiêu đương nhiên không nghĩ là có thể thương tổn đến Việt Chiêu Phong, nàng chỉ bất quá là muốn ép hắn tránh đường, nàng dễ dàng lập tức rời khỏi mà thôi.

- Tiểu sư muội, ngươi quá không hiểu chuyện rồi!

Việt Chiêu Phong nói một tiếng, tiếp theo trầm giọng nói:

- Đem nàng mang về cho ta!

Thuận theo thanh âm của hắn hạ xuống, những người khác lại một lần nữa hướng về phía Liễu Phiêu Phiêu đuổi theo.

Tốc độ của Liễu Phiêu Phiêu cho dù nhanh hơn nữa cũng không nhanh bằng trung cấp Chí tôn, trực tiếp bị dây dưa lại, mà những người khác đuổi theo lại đây lại càng đồng thời lợi dụng không gian phong tỏa, thẳng áp đến nàng không di chuyển được, nghĩ muốn chạy trốn đã là không thể nào!

- Thả ta ra, ta không có bất kỳ quan hệ gì với các ngươi, mau thả ta ra!

Liễu Phiêu Phiêu hết sức bất phẫn mà phẫn nộ quát.

- Tiện nhân, gia nhập Thanh Phong minh chúng ta liền phải nghe lời của Việt sư huynh, bây giờ ta liền cho ngươi một điểm giáo huấn, đừng cho là có chút tư sắc đã rất giỏi rồi.

Nữ tử đố kỵ Liễu Phiêu Phiêu kia mắng một tiếng, giơ tay lên liền hướng lấy Liễu Phiêu Phiêu tát tới.

Chỉ là tay của nàng còn chưa tới trên mặt của Liễu Phiêu Phiêu, trên mặt nàng lại trước tiên bị một cái tay khác tát cho một cái!

Nàng thoáng cái liền bị tát bay ra ngoài, một ngụm tiên huyết đều văng tung tóe mà ra.

- Nàng còn chưa đến phiên ngươi giáo huấn!

Việt Chiêu Phong đem nàng tát bay cũng trừng mắt nhìn nàng quát lên.

Nàng ôm lấy má, thở mạnh cũng không dám, ánh mắt kia nhìn Liễu Phiêu Phiêu càng thêm đố kỵ rồi!

- Tiện nhân này có cái gì tốt, Việt sư huynh cư nhiên bảo vệ nàng như vậy!

Nàng kia ở trong lòng bất phẫn mà mắng nói.

Việt Chiêu Phong nhìn Liễu Phiêu Phiêu nói:

- Tiểu sư muội, tính nhẫn nại của ta có hạn, sư phụ ngơi đã thương thảo tốt với sư phụ ta rồi, đợi đến lúc nàng trở về chính là ngày ngươi gả cho ta, hôm nay ngươi muốn đi mà không từ giã thì ta như thế nào hướng sư phụ ngươi giao phso, như vậy ngươi cũng sẽ để cho ta rất thương tâm, theo ta trở về có được không?

Việt Chiêu Phong mang theo ý thâm tình nhìn Liễu Phiêu Phiêu, ánh mắt ưu buồn kia xác thật là có thể mê đảo không ít nữ nhân.

Đáng tiếc đối với với hắn chính là băng sơn mỹ nhân Liễu Phiêu Phiêu, nhân gia trực tiếp không đếm xỉa đến, hơn nữa rất là không khách khí nói:

- Sư phụ ta là sư phụ ta, huống chi nàng cũng không nói với ta những lời như vậy, ngươi mau thả ta ra, cho dù ta chết cũng sẽ không gả cho ngươi, ngươi mau chết cái tâm này đi!

Việt Chiêu Phong lần nữa bị Liễu Phiêu Phiêu không khách khí mà cự tuyệt, trên khuôn mặt kia đều trở nên hung ác hẳn lên nỏi:

- Chẳng lẽ ngươi thật ép ta trước tiên gạo nấu thành cơm rồi mới nguyện ý theo ta trở về sao?

- Việt sư huynh nói cũng đúng, nương môn này liền là phẩm hạnh như vậy, nếu như ngươi đem nàng đè xuống, để nàng biết ngươi lợi hại, nàng chắc chắn sẽ rất nghe lời.

Một gã Chí tôn nhìn thô lỗ từ bên cạnh phụ họa nói.

Lại có một người cười dâm nói:

- Đúng vậy a, nữ nhân đều là một bộ tính tình này, lúc chưa đem bọn họ làm gì liền là một bộ dạng thiên tiên, sau khi làm rồi liền là một bộ phong tao!

Liễu Phiêu Phiêu nghe được những lời tục tĩu này của bọn họ, trên khuôn mặt đều hiện lên vẻ cáu giận.

Nếu không phải là thực lực của nàng có hạn, nhất định liền đem những người này đều nhất nhất giết sạch.

Nàng rất là hối hận khi cùng với sư phụ một đường đến bên này tu luyện, vốn muốn đợi sau khi sư phụ nàng trở về lại trở lại Thiên vực, nhưng mà nàng đột nhiên nhận được một đạo tin tức thông tập, để nàng khẩn cấp mà muốn rời khỏi Thanh Nguyệt không gian đi tìm người bị thông tập kia.

Mà tin tức thông tập kia tự nhiên là Hồng Xà hội tuyên bố ra, người bị thông tập kia cũng chính là Lăng Tiếu!

Nàng không biết Lăng Tiếu đã ở hai ngày trước đến Thanh Nguyệt không gian, lại càng đến làm khách bên trong Thanh Phong minh các nàng, mà ở mới vừa rồi nàng lại cùng Lăng Tiếu gặp thoáng qua lại là không biết.

Việt Chiêu Phong đã là có chút mất đi kiên nhẫn nói:

- Tiểu sư muội, là ngươi tự nguyện trở về với ta hay là giống như bọn họ vừa mới nói, đợi sau khi ta động phòng với ngươi lại bắt ngươi trở về!

- Có bản lĩnh người liền giết ta đi!

Liễu Phiêu Phiêu vẻ mặt bất khuất mà quát lên.

- Xem ra ngươi là lựa chọn cái sau rồi!

Trên khuôn mặt của Việt Chiêu Phong rốt cuộc là trở nên đáng sợ, đây cũng là một âm u nhất khác với bề ngoài tuấn lãng của hắn.

Nữ nhân mà hắn muốn có được còn chưa bao giờ thất thủ qua, hôm nay cũng không ngoại lệ!

Nói xong, hắn một tay liền hướng bộ ngực của Liễu Phiêu Phiêu bắt tới, tính toán trước để Liễu Phiêu Phiêu thử lợi hại của một chiêu long trảo thủ này!

Liễu Phiêu Phiêu chỉ cảm thấy một cỗ xấu hổ phẫn nộ dâng lên trên đầu, trong mỹ mâu đều toát ra hỏa diễm:

- Nếu như ngươi dám đụng ta một chút, ngày sau tất để ngươi sống không bằng chết!

- Ta không những muốn đụng vào ngươi một chút, còn muốn ăn ngươi!

Việt Chiêu Phong đã là mất đi lý trí, dữ tợn cười nói một tiếng, tay cơ hồ là áp sát đến trước vạt áo của Liễu Phiêu Phiêu rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.