Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2481: Địa long chi khí



Lại liên tưởng tới đại trận trên đất vừa rồi, Lăng Tiếu hoài nghi nếu gặp gỡ trận vân sư bố trí đại trận nơi này, nói không chừng đối phương chính là trận vân sư đỉnh cấp có thể bố trí thủy nguyên đại trận đấy!

- Phòng ngự nơi này thật nghiêm cẩn, cũng không biết có phá được hay không...

Lăng Tiếu nói thầm một tiếng.

Những trận vân này khắc lên cửa đá, hắn muốn công phá cửa đá, khó tránh khỏi không bị trận pháp phản kích.

Đây là một loại trận vân mạnh mẽ, không phải người bình thường có thể phá được.

Hôm nay đến một bước này, hắn cũng chỉ dùng man lực phá mà thôi.

Lăng Tiếu lui ra phí sau mấy bước, trong tay xuát hiện thần khí mộc thuộc tính.

- Mộc khắc Thổ, nơi này là thổ sát hung địa, tin tưởng dùng mộc thuộc tính có thể khắc chế nó.

Dứt lời thanh trường kiếm màu xanh lá trên tay của hắn chém ra.

Ầm ầm!

Lực lượng của Lăng Tiếu vừa tiếp xúc với cửa đá thì sinh ra tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa.

Lăng Tiếu cảm ứng được lực lượng trước cửa đá, phát hiện những lực lượng này tuy cường đại nhưng vân nằm trong phạm vi thừa nhận của hắn.

Hắn thu thần khí lại, hét lớn một tiếng sau đó oanh kích trận pháp.

Tiếng nổ mạnh vang lên lần nữa, lực lượng lăng Tiếu đánh vào cửa đá và lõm xuống, đường vân rạn nứt lan tràn các hướng.

Hắn quát lên một tiếng, lại một quyền đánh tới, lực lượng cường đại trực tiếp phá hủy trận vân trên cửa đá.

Khi lực lượng này bị phá hư, thạch quật dao động mạnh mẽ giống như động đất cấp mười hai, sắp sửa hoàn toàn sụp xuống, mà mặt đất dưới chân của Lăng Tiếu cũng rạn nứt.

Rầm rập!

Lăng Tiếu sớm có phòng bị, lực lượng của hắn khuếch tán ra ngoài, nham thạch rơi xuống từng hồi.

Lực lượng như vậy chẳng thể làm hắn bị thương được.

Lăng Tiếu không chần chờ, bay thẳng tới cửa đá, một chưởng đập mạnh vào cửa, hắn muốn triệt để hủy diệt cửa đá!

Chẳng qua khi tay của Lăng Tiếu tiếp xúc cửa đá thì nó tự động mở ra.

Bỗng nhiên một khí tức tang thương ập tới, cảm giác thái cổ đang xuất hiện bên người.

Không chỉ có như thế, ở trong cửa đá còn có tiếng gào thét, cái nó cũng như long ngâm, đồng thời lại có tiếng bước chân núi rung đất chuyển.

Con mắt Lăng Tiếu trợn thật lớn, trên mặt của hắn vô cùng kinh hãi.

Hắn như rơi vòa hư vô, tiến vào một thế giới khó hiểu!

- Địa long chân chính.

Lăng Tiếu nhìn qua địa long trước mặt công kích.

Địa long này không phải những loại long thú khác có huyết mạch không thuần khiết, mà là địa long thần thú chân chính của chân long nhất tộc.

Thân thể của nó dài cả vạn mét, thân hình khổng lồ còn hơn cả kim long và thủy long một ít, lân phiến có màu vàng, khí tức nặng nề bao phủ, long khẩu đáng sợ như hố đen mang theo sát ý và khát máu.

Lăng Tiếu vội vàng lui ra phía sau, hai mắt tụ lực, hắn muốn thăm dò có phải hư vô hay không.

Nhưng mà hắn vẫn phát hiện địa long vẫn còn tồn tại, mà hỗn độn hoang khí tràn ngập chung quanh.

- Chẳng lẽ đây là thật?

Lăng Tiếu hoảng sợ nói.

Địa long đã đi tới trước mặt hắn, khí tức hung hãn khiến hắn khiếp sợ!

Lăng Tiếu thân hình nét qua một kích của địa long.

Lăng Tiếu lực lượng vô cùng cường đại, nhưng mà địa long cũng chẳng yếu, nó vồ hụt nên rất tức ianaj!

- Mặc kệ ngươi là thật là giả, trước mặt bản cung ngươi phải cúi đầu thấp xuống!

Lăng Tiếu nổi giận gầm lên một tiếng, bảy mươi lần chiến lực tăng lên, một con kimlong uy mãnh hiện ra.

Kim mang tung tóe, lực trùng kích mạnh mẽ giáng xuống địa long!

Dưới áp lực cường đại của Lăng Tiếu nên địa long bị đánh lui ra xa.

Lăng Tiếu một chiêu đắc thế, lập tức tăng cường lực công kích mang theo uy thế hủy diệt thiên địa đánh qua.

Địa long gào thét không ngớt, thân thể bành trướng, long trảo và đuôi quét ngang.

Cũng may mắn Lăng Tiếu lực lượng đầy đủ cường đại cho nên không bị địa long này đánh chết.

Lăng Tiếu dùng lực lượng to lớn đánh tới, rốt cuộc địa long không chịu nổi Lăng Tiếu tàn phá, sinh sinh đánh nổ thân hình.

Lăng Tiếu mới phát hiện đây không phải địa long chân chính, mà là long khí thuần túy mà thôi, là một viên long châu tác quái, bên trong ẩn chứa lực lượng địa long tinh thuần, cũng không có tiêu tán mất, cho nên có thể ngưng hình công kích chân thật.

Lăng Tiếu nhìn địa long biến mất, rất nhiều long khí sắp tán loạn bị hắn hấp thu, đây chính là long khí tích lũy không biết bao nhiêu vạn năm, có thể khiến cho hắn cường hóa lực lượng thân thể.

Sau lưng Lăng Tiếu có hư ảnh kim long ngày càng ngưng thực, giống như tồn tại chân thật, ngưng mà không tiêu tan, rất sống động, làm cho người ta sợ hãi!

Cũng không biết qua nhiều lâu, những long khí này bị Lăng Tiếu luyện hóa mất.

Lăng Tiếu mở to mắt, long khí gào thét, một đạo khí thế không giận tự uy áp bách người khác.

Mà kim long sau lưng hắn không phải bình thường, nó mang theo khí tức khủng bố, khiến người ta có cảm giác như thật như ảo.

Thời điểm này hắn mới quan sát tình huống chung quanh.

Hắn phát hiện đây là không gian độc lập, nó giống như ngoại vực vậy, nhưng mà điểm khác biệt là bởi vì nơi này không có cương phong và không gian loạn lưu, ngược lại tràn ngập lực lượng hỗn độn.

Những lực lượng này vô cùng tinh thuần, rõ ràng do nguyên lực hội tụ thành.

Cùng lúc đó Lăng Tiếu còn nhìn thấy ánh sao lập lòe, lại có một mặt trời cùng một mặt trăng sáng, tràn cảnh me huyễn.

Trừ chuyện đó ra, linh thú và kỳ hoa dị thảo có rất nhiều.

Chúng đều không phải tồn tại chân thật, nhưng mà so với sống sờ sờ thì không khác bao nhiêu.

Chúng hấp thu khí tức hỗn độn ở đây, hấp thu thiên địa, tiến hành quy luật sinh hoạt vòng đi vòng lại.

Duy nhất cảm thấy đáng tiếc chính là vật này thiếu đi gì đó, thế cho nên chúng không có biện pháp trở thành chân thật.

Nhưng mà Lăng Tiếu không rõ vì so lại như vậy, nhưng mà lục mục đồng của hắn không nhìn ra?

Lăng Tiếu lâm vào trầm tư, qua hồi lâu thần sắc không ngừng biến ảo, cuối cùng nhất giống như nghĩ đến cái gì, mục đồng ở trong hiện lên vô cùng vẻ kinh hãi!

- Khó... Chẳng lẽ đây là truyền thuyết vĩnh hằng, khai mở thiên địa, sáng tạo sinh mạng?

Lăng Tiếu hoảng sợ nói!

Vĩnh hằng là một loại truyền thuyết, đó là cảnh giới của thái cổ cự thần trước khi khai thiên tích địa!

Bọn họ là hư vô mờ ảo, đây là tồn tại vô thượng.

Ngũ hành tương sinh tương khắc, duyên tới duyên đi, sinh tử luân hồi, đều đã sớm có quy luật!

Mà tất cả cái này là quy tắc vĩnh hằng chi thần sáng tạo ra!

Rốt cuộc là có tồn tại hay không cũng chẳng rõ lắm!

Rất nhiều Chí Tôn đỉnh phong vẫn suy đoán cảnh giới này, bọn họ không có đặt chân lên lĩnh vực này, tự nhiên là không cách nào đi giải thích cảnh giới này như thế nào.

Lăng Tiếu hoàn toàn không nghĩ tới hắn đang ở bí cảnh do tồn tại truyền thuyết kia sáng tạo ở Huyền Linh đại lục.

Tất cả mọi thứ ở đây do lực lượng hỗn độn sáng tạo ra, chúng là vật sống sinh tồn, lại thiếu sức sống rót vào người, khiến chúng sinh tồn nhưng không phải sinh tồn.

Hắn vừa nghe lão tổ tông nói về cảnh giới này, trước mắt đã nhìn thấy tạo vật chính thức, thật sự khó có thể tin!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.