Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2490: Một mình xông Băng tộc (2)



Những người Băng tộc đang đề phòng kia căn bản ngay cả cái bóng của hắn cũng không bắt được, cũng không rõ Lăng Tiếu đã lặng yên lẻn vào trong tộc địa của bọn hắn rồi

Bình thường tông môn các thế lực lớn hoặc Cổ Tộc chi địa đã không cần dùng đến không gian cơ địa bao bọc nữa.

Dù sao không gian cơ địa ở trước mặt các cường giả không hề có gì bí mật cả, mà trong thế lực bọn hắn cũng có chí cường giả trấn thủ, tất nhiên sẽ không sợ những người khác cưỡng ép xông vào, huống chi bọn hắn còn có thể dựa vào các phòng ngự đại trận hoặc sát trận để ngăn địch.

Lăng Tiếu hàng lâm đến trước tộc địa Băng tộc, lập tức cảm ứng được nơi này có đại trận bảo vệ.

Một khi mở ra đại trận, chỉ sợ dù là Chí Tôn Thủy Thần cũng khó mà chịu được, thực lực bình thường sợ rằng chỉ có đường chết.

- Ngươi là người phương nào, rõ ràng dám xông vào tộc địa Băng tộc ta, chán sống rồi sao!

Một tiếng gào thét vang lên, rất nhiều khí tức Thần Vương bắt đầu khởi động, hơn mười tên Thần Vương liền xuất hiện trước Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu không để ý tới những người này, quát lên với phía trước:

- Thiên Long Môn Lăng Tiếu tới chơi!

Thanh âm Lăng Tiếu ẩn chứa vài phần Long ngâm chi âm, chấn khiến hơn mười tên Thần Vương đều tung bay ra ngoài.

Những Thần Vương Băng tộc nguyên một đám thần sắc đại biến, bọn hắn có thể tưởng tượng được người đến hẳn là cấp bậc Chí Tôn Thủy Thần a!

- Thiên Long Môn Lăng Tiếu?

Sau khi bọn hắn phục hồi tinh thần lại trên mặt liền lộ ra vẻ kinh ngạc.

Băng tộc bọn hắn tuy lánh đời không ra, nhưng cũng biết rất nhiều tin tức ở Thiên Vực, tự nhiên có nghe qua danh tiếng Chí Tôn Dược Thần duy nhất của Thiên Long Địa Vực, Lăng Tiếu rồi.

Chỉ là bọn hắn nghĩ mãi vẫn không rõ sao người ta lại đột nhiên đến Băng tộc bọn hắn.

Lúc này, Chí Tôn Thủy Thần trong Băng tộc rốt cục đã bị kinh động!

- Có khách tới chơi, Băng tộc ta tự nhiên quét dọn giường chiếu đón chào, chỉ là không biết Lăng Dược Thần vì sao lại động thủ? Chẳng lẽ Băng tộc ta có chỗ nào đắc tội sao?

Một đạo thanh âm cứng cáp sâu kín truyền ra.

Bốn gã nhân vật cấp bậc Chí Tôn trong nháy mắt đã đến trước Lăng Tiếu.

Bốn người bọn họ đều tản ra cực độ băng hàn chi ý, mỗi người tinh thần khí đều cực kỳ tinh dập bất phàm.

Trong bốn người này có hai gã là trung giai Chí Tôn, có hai gã là đê giai Chí Tôn, trong đó một gã đê giai Chí Tôn đỉnh phong chính là đương đại tộc trưởng Băng tộc Băng Hàn Phương.

Băng Hàn Phương một đầu tóc bạc trắng, nhưng khuôn mặt cương nghị kia thoạt nhìn dường như mới chỉ chừng ba bốn mươi tuổi, lộ ra đặc biệt trẻ tuổi, một bộ áo trắng đơn giản khiến thân hình thon dài cường tráng của hắn nổi bậc lên, không vì nơi này vô cùng rét lạnh mà cảm thấy nửa phần hàn ý.

Trong ba người khác chỉ có một người là bộ dáng trung niên, mà hai gã đê giai Chí Tôn còn lại cũng giống như Băng Hàn Phương, lộ ra vô cùng trẻ tuổi.

Đây là bởi vì trong Băng tộc bọn hắn có Băng Phách Hồi Xuân Tuyền có thể trú nhan, có thể khiến bất luận nam nữ đều có thể phản lão hoàn đồng!

Ánh mắt Lăng Tiếu chỉ dừng lại trên người Băng Hàn Phương một chút, tiếp theo lại dừng trên người trung niên nam tử kia.

Người trung niên nam tử này có tu vị đê giai đỉnh phong, hắn chính là sinh tử đại địch của Kiều Phong, Băng Nguy Vũ!

Lăng Tiếu sở dĩ có thể biết rõ hắn, tự nhiên cũng là nhờ vào trí nhớ của hai người kia.

- Ha ha, Lăng Tiếu mạo muội tới chơi, kính xin chư vị thứ lỗi!

Lăng Tiếu cười nhạt chắp tay nói, tiếp theo nhìn về phía Băng Nguy Vũ còn nói:

- Thả người mà ngươi bắt giữ ra, sau đó tự bạo thân thể, lưu ngươi thần hồn bất diệt

Lăng Tiếu ngôn ngữ nhẹ nhạt, nhưng lại mang theo một cổ uy nghiêm không thể nghi ngờ.

Băng Nguy Vũ thần sắc khẽ biến, tiếp theo quát lạnh nói:

- Lớn mật, ngươi coi như là Chí Tôn Dược Thần cũng không được phép giương oai tại Băng tộc ta, thức thời thì cút nhanh lên, Băng tộc chúng ta mặc dù không có Chí Tôn Dược Thần, nhưng cũng không cần phải sợ ngươi

Ba người Băng tộc khác bị Lăng Tiếu bỏ qua như vậy cũng thập phần căm tức, Băng Hàn Phương trầm giọng nói:

- Nếu như lăng Dược Thần ngươi là tới Băng tộc chúng ta làm khách, chúng ta tùy thời hoan nghênh, nhưng muốn đối phó với người Băng tộc chúng ta, chúng ta đối với địch nhân tuyệt đối sẽ không khách khí đâu!

- Có nhân tất có quả, Băng Nguy Vũ nếu như ngươi có cốt khí một chút thì đừng khiến những tộc nhân khác phải thay ngươi chịu tội!

Lăng Tiếu nhìn thẳng Băng Nguy Vũ sâu kín nói.

Băng Nguy Vũ đối với ánh mắt của Lăng Tiếu chẳng biết tại sao lại có một loại cảm giác sợ hãi.

Bất quá, hắn không biết Chí Tôn Dược Thần tân tấn này lợi hại cỡ nào, nhưng dám một mình xông vào tộc địa bọn hắn, đây quả thực là muốn chết không thể nghi ngờ!

- Nói đi, Kiều Phong là gì của ngươi? Hẳn là ngươi là con riêng của hắn sao? Rõ ràng khiến ngươi không tiếc hạ mình hàng quý tới cứu hắn?

Băng Nguy Vũ cười khẩy nói, hắn biết rõ Lăng Tiếu sẽ không chịu để yên, dứt khoát liền trực tiếp thừa nhận.

- Xem ra ngươi không định làm theo ta nói rồi, vậy ta sẽ động thủ tiễn người lên đường vậy!

Lăng Tiếu dứt lời, cuối cùng phóng ra khí tức Chí Tôn của mình.

- Trung giai chi cảnh!

Hai gã trung giai Chí Tôn phía sau Băng Hàn Phương hoảng sợ nói.

Không chỉ có thế, khí tức Lăng Tiếu sau khi tăng lên tới cực cao, một đầu Kim Long hư ảnh gào thét mà ra, hư ảnh này vô cùng ngưng thực, người bình thường căn bản không thể phân biệt rõ đây là hư ảo hay tồn tại chân thật.

Đầu Kim Long hư ảnh này bay thẳng đánh đến Băng Nguy Vũ vẫn đang cực kỳ khiếp sợ.

Băng Nguy Vũ phát hiện hai chân rõ ràng như bị định trụ lại vậy, khiến hắn không cách nào tránh khỏi cường chiêu đột nhiên đánh úp tới này.

- Đừng vội quát tháo!

Một gã trung giai Chí Tôn ở phía sau Băng Nguy Vũ nổi giận gầm lên một tiếng, một bàn tay băng tinh liền vỗ tới Kim Long hư ảnh kia.

Ầm ầm!

Lực lượng cường đại va chạm, chấn khiến khu vực bốn phía đều ầm ầm rung lên, rất nhiều băng sơn lập tức sụp đổ, tuyết vũ bốc lên không ngớt.

Trung giai Chí Tôn này vốn tưởng rằng bằng vào lực một chưởng của hắn đã đủ để đập nát Kim Long hư ảnh.

Đáng tiếc, hắn vẫn đánh giá mình quá cao, đánh giá thấp đầu Kim Long chiến khí này của Lăng Tiếu.

Một chưởng kia của hắn chỉ có thể cắt giảm một nửa Kim Long chiến khí thôi, vẫn còn một nửa trực tiếp trùng kích đến trân thân thể Băng Nguy Vũ.

PHỐC!

Băng Nguy Vũ lập tức bay rớt ra ngoài, một ngụm máu tươi vẩy ra, thần thể hung hăng đụng vào trên một tòa băng sơn, sinh sinh chấn cho băng sơn kia phải rạn nứt.

- Thật to gan, rõ ràng dám gây chuyện trong Băng tộc, cho dù ngươi là người Thiên Long Môn thì hôm nay cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Một tên trung giai Chí Tôn đỉnh phong khác giận dữ hét, một cổ hơi thở liền tập trung vào Lăng Tiếu, muốn bức Lăng Tiếu đến Ngoại Vực đánh một trận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.