Thần Khống Thiên Hạ

Chương 312: Trưởng Lão Đời Trước Của Mộc Kỳ



- Ha ha, ta cũng không quanh co lòng vòng, ta muốn gặp mặt tiểu tử mộc thuộc tính tinh khiết kia.

Tiêu Tùng Lâm đi thẳng vào vấn đề.

Ngày hôm qua Mộc Hòe không thể mang Lăng Tiếu mời chào vào Mộc Kỳ Phong, vì thế vẫn canh cánh trong lòng.

Thể chất mộc thuộc tính tinh khiết trăm năm thậm chí ngàn năm khó gặp, hắn tuyệt không trơ mắt nhìn Lăng Tiếu đi qua phong khác, thế nhưng mà ván đã đóng thuyền, hắn không có biện pháp xoay chuyển trời đất.

Trái lo phải nghĩ, hắn rốt cục nghĩ đến một biện pháp, chính là mời sư phó lão nhân gia, tin tưởng dùng năng lực của lão nhân gia nhất định có thể kéo Lăng Tiếu vào Mộc Kỳ Phong.

Nam Cung Thường Nhạc có chút khó xử đáp:

- Tiêu trưởng lão, tiểu tử này đã là môn hạ của ta, chẳng lẽ ngài muốn hoành đao đoạt ái, huống chi tiểu tử này biết luyện đan.

- Ta đã nghe Mộc Hòe nói, trước hết để ta gặp hắn nói sau.

Tiêu Tùng Lâm dùng ngữ khí không cho cự tuyệt nói ra.

Nam Cung Thường Nhạc do dự một chút, liền phân phó làm cho người mang Lăng Tiếu đến.

Lăng Tiếu theo đệ tử đi tới, hành lễ với mọi người:

- Không biết sư phó gọi ta tới có chuyện gì?

- Vị này chính là Tiêu trưởng lão của tông môn, là hắn tìm ngươi.

Nam Cung Thường Nhạc giới thiệu.

Lăng Tiếu hành lễ với Tiêu Tùng Lâm.

- Bái kiến lão tiền bối.

Tiêu Tùng Lâm cặp mắt lim dim, lúc này tinh quang bắn ra ngoài, thân thể lóe lên, lập tức đến bên người Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu còn không có bất kỳ phản ứng, liền bị Tiêu Tùng Lâm bắt lấy mạch bác.

Trong lòng Lăng Tiếu hoảng hốt.

- Thật nhanh!

Ngay sau đó huyền lực trong người Lăng Tiếu không bị khống chế vận chuyển.

Một lực lượng tinh thuần từ lòng bàn tay Lăng Tiếu hiện ra.

Tiêu Tùng Lâm nhìn qua lực lượng trong lòng bàn tay của Lăng Tiếu thì kích động nói ra.

- Thật sự là thể chất mộc thuộc tính.

Kế tiếp Tiêu Tùng Lâm buông tay Lăng Tiếu ra, nhìn qua Nam Cung Thường Nhạc nói:

- Thường Nhạc, tiểu tử này sau này quy cho Mộc Kỳ Phong chúng ta, hắn luyện đan tuyệt đối không xuất chúng như luyện võ, nhưng mà ngươi yên tâm, ta sẽ cho Mộc Hòe đưa thứ tốt tới đền bù tổn thất cho ngươi.

Mộc Hòe nghe lời này, trên mặt lộ vẻ vui mừng, trong nội tâm thầm nghĩ.

- Cho sư phó xuất mã, quả nhiên không giống.

- Cái này... Cái này không tốt lắm đâu, tiểu tử này đã bái ta làm sư, bảo hắn cải biến đi tới Mộc Kỳ Phong thì lý không hợp, hơn nữa sẽ tổn hai danh dự của ta!

Nam Cung Thường Nhạc khó xử nói.

Tiêu Tùng Lâm địa vị cao hơn hắn, hắn không thể không cân nhắc mặt mũi của Tiêu Tùng Lâm, nhưng mà hắn cực kỳ thưởng thức Lăng Tiếu, bằng chừng ấy tuổi đã là nhị phẩm, hơn nữa tỷ lệ thành đan là tám phần, không tới ba năm hắn tuyệt đối sẽ giúp Lăng Tiếu trở thành Tri Tiên Nam thứ năm, trở thành đệ tử chân truyền của tông phái.

- Chuyện này có cái gì không hợp, ngươi trục xuất hắn là được rồi, đến lúc đó cho hắn bái Mộc Hòe làm sư là được, một câu được hay không? Không được thì lão phu tới tìm tông chủ đòi người!

Tiêu Tùng Lâm bộ dáng chắc chắn phải có.

- Sư huynh, nếu hắn là thể chát mộc thuộc tính thì tặng cho Mộc Kỳ Phong đi, dù sao đệ tử chúng ta cần là hỏa thể chất, hắn là đệ tử mộc thuộc tính có thể luyện đan dược gì chứ?

Chu Như Thường mở miệng nói ra.

Hắn cười lạnh trong lòng:

- Chẳng lẽ sư huynh mắt mờ, rõ ràng tuyển một tên tiểu tử mộc thuộc tính tiểu làm đệ tử, chẳng lẽ đầu năm nay người mộc thuộc tính có thể luyện được sao? Thật sự là chê cười.

Dương An cũng khuyên can.

- Sư huynh, Thường sư đệ nói không sai, tặng hắn cho Mộc Kỳ Phong đi.

Dương An suy nghĩ cũng nhất trí.

- Các ngươi biết cái gì?

Nam Cung Thường Nhạc khó chịu nhìn qua hai tên sư đệ, lúc này nhìn qua Lăng Tiếu.

- Lăng Tiếu lựa chọn đi.

- Tiểu gia hỏa, ngươi suy nghĩ thật kỹ, ngươi thể chất mộc thuộc tính tinh khiết, nếu không cần tu là quá lãng phí, cho dù ngươi không đáp ứng, lão phu cũng sẽ kéo ngươi vào Mộc Kỳ Phong!

Tiêu Tùng Lâm nhìn Lăng Tiếu nói.

Trong lòng Lăng Tiếu khó xử!

Trước mắt lão nhân này là lão tiền bối trong tông, địa vị trong tông môn cao cả, nếu hắn không đáp ứng thì chỉ sợ như lời hắn nói, sẽ trói hắn đưa tới Mộc Kỳ Phong, nếu như đáp ứng vậy sẽ loạn kế hoạch của hắn, đây là chuyện tốt sao?

- Đúng rồi, hôm nay ta tu luyện Kim Cương Ngũ Biến Quyết chính là kim thuộc tính huyền pháp, mà Tam Phân Quy Nguyên Khí là ba thuộc tính cùng tu, chỉ có mộc thuộc tính không có tu luyện, đến ngày sau chỉ sợ sẽ ảnh hưởng tới tiến độ tiến giai, xem ra lựa chọn Mộc Kỳ Phong cũng là cần thiết.

Lăng Tiếu cân nhắc trong lòng.

Sau một lát Lăng Tiếu rốt cục cũng nghĩ ra biện pháp.

- Lão tiền bối, ta đã bái Nam Cung sư phó làm sư, vậy hắn hắn chính là sư phụ của ta, bởi vì cái gọi là một ngày là sư, cả đời là sư, nếu bảo Lăng Tiếu phản bội sư môn, chẳng khác gì đại nghịch bất đạo, Lăng Tiếu tuy bất tài, nhưng mà ta đọc sách thánh hiền, nửa đường bất nghĩa là không được.

Lăng Tiếu nghiêm nghị nói ra.

Lời này vừa ra, Nam Cung Thường Nhạc cười, thầm nghĩ:

- Tiểu tử này xem ra còn biết nói chuyện.

- Việc này ngươi không cần lo lắng, ta cũng không bảo ngươi phản bội sư môn, mà bảo Thường Nhạc trục xuất ngươi mà thôi, bởi như vậy chẳng đại nghịch bất đạo rồi.

Tiêu Tùng Lâm nhàn nhạt đáp, trong nội tâm thầm nghĩ:

- Tiểu tử này thật đúng là có vài phần cốt khí.

- Lời mặc dù như thế, nhưng đệ tử cũng xấu hổ trong lòng.

Lăng Tiếu than nhẹ nói ra, dừng một chút hắn nói:

- Không bằng như vậy đi, ta đã bái Nam Cung sư phó làm sư, lại bái Mộc trưởng lão làm sư, như vậy không ai khó xử, như vậy ta có thể học luyện đan, lại có thể tu luyện huyền công mộc thuộc tính, tin tưởng hai bên cũng không sai lầm.

Lăng Tiếu nói ra lời này mọi người sững sờ.

Tiêu Tùng Lâm khẽ chau mày, hắn nói:

- Như vậy cũng được!

Lăng Tiếu đề nghị thật lớn mật.

Một đồ hai sư, tiền lệ này trên Huyền Linh đại lục không phải là không có, nhưng mà Tử Thiên Tông chưa có lệ này.

Lăng Tiếu vốn tưởng rằng Tiêu Tùng Lâm sẽ không đáp ứng, ai biết lão nhân kia còn rất có vài phần phách lực, một ngụm liền đáp ứng.

Nếu Tiêu Tùng Lâm đã mở miệng, Nam Cung Thường Nhạc cũng không có lý cự tuyệt.

Tuy nói Tiêu Tùng Lâm không phải tông chủ, nhưng mà bối phận của hắn vẫn còn ở đó, như thế nào cũng cho hắn vài phần mặt mũi.

Ngược lại Chu Như Thường và Dương An thần sắc khó coi. Bọn họ cảm thấy Lăng Tiếu kẻ này quá mức dối trá, không có nửa phần trầm ổn của Luyện dược sư, hơn nữa lại là mộc thuộc tính tinh khiết, tuyệt không thể nào là Luyện dược sư, bọn họ nghĩ mãi không rõ Nam Cung Thường Nhạc đang suy nghĩ gì.

- Chuyện này cứ định như vậy, về sau tiểu gia hỏa sẽ do ta báo cáo với tông môn, nửa tháng đầu hắn sẽ ở lại Dược Phong học tập luyện đan, nửa tháng sau sẽ ở Mộc Kỳ Phong tu luyện huyền công, Thường Nhạc ngươi không có ý kiến gì chứ?

Tiêu Tùng Lâm nói ra.

- Theo như ý của Tiêu trưởng lão!

Nam Cung Thường Nhạc gật gật đầu đáp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.