Thần Khống Thiên Hạ

Chương 326: Ẩn Mộc Quyết Ẩn Huyễn Thất Sát



Thế nhưng mà Lăng Tiếu cảm giác bộ công pháp này là ám sát chi thuật, cảm giác công pháp này thiếu đi nét quang minh chính đại.

Trải qua Lăng Tiếu tìm hiểu đưa ra kết quả, tu luyện Ẩn Mộc Quyết có hai chỗ tốt lớn: thứ nhất bản thân công pháp có được một ít công năng chữa thương của mộc thuộc tính, tuy nhiên không có rõ ràng như thủy thuộc tính và quang thuộc tính, nhưng mà nó có tồn tại; thứ hai có thể tùy ý tàng hình ở trong rừng, vừa nghĩ tới nếu như mỹ nữ đang tắm trong hồ, hắn rình coi trong bụi cỏ chẳng phải có thể nhìn mãn nhãn hay sao!

Nếu để cho Mộc Hòe biết rõ Lăng Tiếu tu luyện công pháp mà hắn kiêu ngạo chỉ để rình coi mỹ nữ tắm rửa, chỉ sợ sẽ tức giận thổ huyết.

Nghĩ đến đây Lăng Tiếu có động lực tu luyện.

Kế tiếp, lền chiếu theo khẩu quyết vận chuyển huyền lực, bắt đầu tu tập Ẩn Mộc Quyết.

Trong mấy ngày như thế, những ngày này Lăng Tiếu chìm đắm trong khoái cảm tu luyện Ẩn Mộc Quyết, hắn cảm thấy Ẩn Mộc Quyết này rát dễ dàng tu thành, rõ ràng chỉ tu luyện vài ngày thì huyền lực trong người đã tăng trưởng, tốc độ này quá nhanh một ít a.

Cùng lúc đó hắn cũng tìm hiểu kiếm chiêu của Ẩn Huyễn Thất Sát.

Ẩn Huyễn Thất Sát này phải phối hợp với Ẩn Mộc Quyết mới có thể phát huy uy lực bất phàm.

Nhưng mà Lăng Tiếu cảm thấy Ẩn Huyễn Thất Sát dùng để ám sát còn có thể thêm một ít công dụng, chính thức đánh chính diện thì không bằng Ngạo Tuyết Lục Quyết và Kiếm Phách Tam Thức của hắn.

Hôm nay Lăng Tiếu đã lưu lại trên Mộc Kỳ Phong đã nửa tháng.

Suốt ngày trừ tu luyện lại là tu luyện, trên cơ bản rất ít liên hệ với bên ngoai.

Lại qua một đêm hắn xếp bằng trong phòng, hắn vận chuyển huyền lực tu luyện Ẩn Mộc Quyết.

Một tia huyền lực chiếu theo quỹ tích kỳ diệu chạy khắp người.

Lúc này trong thức hải của Lăng Tiếu, một gốc cây nhỏ tỏa ra hào quang xanh biếc.

- Tiểu gia hỏa bắt đầu hiểu được cách vận dụng bổn nguyên thuộc tính của ta, như vậy rất tốt.

Lục Ông trong cây nhỏ hưng phấn tự nói, sau đó hắn nhắm mắt lại khôi phục nguyên khí.

Mà rễ cây phía dưới của hắn càng không ngừng hút huyền lực của Lăng Tiếu chuyển hóa làm mộc thuộc tính.

Lăng Tiếu cũng không biết huyền lực mình tân tân khổ khổ tu luyện lại phân ra thành hai, có một nửa bị Lục Ông hấp thu trong thức hải.

Tu luyện trong Mộc Kỳ Phong nửa tháng, Lăng Tiếu đang chuẩn bị khởi hành quay về Dược Phong, Mộc Hòe lại xuất hiện.

- Đồ nhi bái kiến sư phó.

Lăng Tiếu hành lễ với Mộc Hòe.

- Miễn!

Mộc Hòe nói một tiếng, hỏi:

- Ngươi tìm hiểu Ẩn Mộc Quyết như thế nào rồi? Có cái gì không rõ, hiện tại ngươi có thể hỏi sư phó.

- Sư phó, Ẩn Mộc Quyết đã tìm hiểu hoàn toàn, đệ tử đã bắt đầu tu luyện.

Lăng Tiếu đáp.

- Đã tu luyện?

Mộc Hòe kinh ngạc hỏi.

- Vâng!

Lăng Tiếu gật đầu đáp.

- Ta nhìn xem!

Mộc Hòe nói một tiếng, lập tức bắt tay Lăng Tiếu, bắt đầu dò xét tình huống huyền lực trong người Lăng Tiếu.

- Hảo hảo, không nghĩ tới ngươi lực lĩnh ngộ của ngươi tốt như vậy, ngươi trở về đi, nhớ kỹ trở lại Dược Phong cũng không nên quên tu luyện Ẩn Mộc Quyết biết không?

Mộc Hòe cao hứng dặn dò.

Lăng Tiếu hành lễ với Mộc Hòe, liền xuống núi.

Mộc Hòe nhìn thân ảnh trẻ tuổi của Lăng Tiếu rời đi thì vuốt râu lẩm bẩm.

- Tiểu tử này còn xuất sắc hơn tưởng tượng của ta, bản phong có hi vọng quật khởi.

Lăng Tiếu trở lại Dược Phong, hắn đi vấn an sư phó Nam Cung Thường Nhạc sau đó mới quay về trúc lâm.

Trở lại trúc lâm, hắn lại nghe Hoa Hiểu Quế lải nhải một phen.

Hoa Hiểu Quế trải qua nửa tháng cố găng tu luyện "Bài Vân Kính", huyền lực rõ ràng có tăng trưởng, đạt tới tầng giữa Huyền Giả trung giai, xem ra không qua bao lâu sẽ đột phá lên Huyền Giả cao giai.

Vì thế Lăng Tiếu cũng cảm thấy cao hứng thay cho hắn, tiểu tử này rõ ràng cam lòng tu luyện rồi.

Lăng Tiếu trở lại chỗ ở, vốn định tắm rửa, ngủ một giấc thật an ổn liền bắt đầu điều chỉnh trạng thái luyện chế Tục Cân Sinh Cốt Đan.

Lăng Tiếu trước khi luyện đan, đặc biệt phân phó Hoa Hiểu Quế không được quấy rầy hắn, lúc này mới yên tâm đi luyện đan.

Lăng Tiếu từ chỗ Cát Đồ lấy được viên thú đan tam giai thủy thuộc tính thú và Hoàng Tủy Thảo cùng một ít linh thảo phụ trợ, đây là hai phần linh thảo luyện chế sinh cốt đan Cát Đồ sớm chuẩn bị, mà bản thân mình xuất thêm một ít linh thảo khác, muốn luyện chế bản thăng cấp của sinh cốt đan là Tục Cân Sinh Cốt Đan.

Lý Cuồng và Cát Bối Hân hai người chân có tốt lên hay không, liền xem Lăng Tiếu luyện đan lần này.

Trên dược đỉnh, trong đan phòng tràn ngập mùi thuốc, một tên thiếu niên đang không ngừng bỏ linh thảo vào trong lò, hỏa ảnh tung bay trong tay làm cho người ta cảm thấy hoa mắt.

Ngọn lửa kia lúc lớn lúc nhỏ, linh thảo héo rũ héo tàn, dược lực tinh hoa bị lấy ra từng chút một.

Trải qua một phen tinh luyện, mồ hôi trên trán Lăng Tiếu rất nhiều, nhưng mà thàn sắc của hắn vô cùng chuyên chú.

Sau khi tinh luyện tinh hoa của linh thảo hoàn tất, một thú đan thủy thuộc tính hiện ra trong tay của Lăng Tiếu.

Viên thú đan thủy thuộc tính này là tam giai trung cấp, tỏa ra ánh sáng màu lam và năng lượng trong nó rất cường đại.

Lăng Tiếu ăn liền hai viên Hồi Khí Đan, hắn lập tức ném thú đan vào trong dược đỉnh.

Bồng!

Hỏa diễm lập tức tăng vọt thiêu đốt dược đỉnh, một đạo tinh thần lực vô hình lập tức tiến vào bên trong, hóa thành lưỡi đao sắc bén, càng không ngừng chia lìa hai viên thú đan cứng rắn, gia tốc luyện hóa.

Không biết quá bao nhiêu lâu, năng lượng trong thú đan phân hóa bồng bềnh.

- Là lúc này!

Lăng Tiếu nhẹ nhàng hít một hơi, hắn lại ăn hai viên đan dược vào, hỏa lực trong tay nhiều lên, tinh thần lực đồng thời bao phủ dược đỉnh.

Tất cả tinh hoa linh thảo và năng lượng trong thú đan lập tức hòa vào nhau, trong dược đỉnh sinh ra không khí mãnh liệt, không khí này càng ngày càng ngưng thực.

Ngưng!

Bồng!

Trong dược đỉnh phát ra tiếng buồn bực, một dòng khói trắng bốc lên cao, hai viên đan dược hiện ra trong dược đỉnh.

- Hô, rốt cục thành công!

Lăng Tiếu lau mồ hôi trên trán, lập tức thu hai viên Tục Cân Sinh Cốt Đan lại.

Đan dược đã luyện thành, tinh thần lực của Lăng Tiếu suy yếu không chịu nổi, lúc này hắn từ trong đan phòng đi về nơi ở của mình.

Sau khi luyện thành đan dược, tâm tình của Lăng Tiếu cũng nhẹ nhõm không ít.

Nhưng mà trong lòng của hắn vẫn đang ghi nhớ sự kiện này, việc này hôm nay không nhanh chóng giải quyết hết thì ngày mai không thoải mái.

Đúng như lời của Lao Phạm Nhân đã nói, Liễu Đông tiểu nhân này trả giá cho người ta mua mạng của hắn, mặc kệ là thật là giả sớm muộn gì cũng biết rõ mà thôi.

Nhưng mà Lăng Tiếu trong vài ngày liên tục ở trong dược phòng, lại không phát hiện thân ảnh của Liễu Đông ở đâu, trải qua nghe ngóng thì hắn mới biết được Liễu Đông bị tông môn đưa tới thành trì xa xôi làm việc.

- Xem như ngươi vận khí tốt, nhưng mà ngươi không thể tránh được lâu đâu.

Lăng Tiếu nói thầm trong lòng.

Trong Dược Phong nửa tháng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.