Thần Khống Thiên Hạ

Chương 336: Cơ Hồ Tất Cả Nam Nhân Đều



Việc này ai cũng có thể đi làm, nhưng mà Mộc Hòe lại giúp Lăng Tiếu lấy được chỗ tốt, rất rõ ràng là giúp Lăng Tiếu đi ra ngoài buông lỏng một chút, sau khi Lăng Tiếu trùng kích Linh Sư giai thất bại, người bình thường sẽ xuất hiện kinh mạch tổn hại, huyền lực rút lui, thế nhưng mà Lăng Tiếu chỉ hôn mê một tháng, sau khi tỉnh lại cảnh giới không có việc gì, chỉ cần vượt qua tâm ma thì tin tưởng Lăng Tiếu đột phá không thành vấn đề..

Nhưng mà Mộc Hòe cũng không biết, lúc trước Lăng Tiếu tuy trùng kích Linh Sư giai thất bại, nhưng mà hắn cũng không có tâm ma gì đó, ngược lại trong thức hải câu thông với Thiên Âm Phong Châu một phen, hắn mở rộng thức hải lên nhiều lần, thu hoạch tương đối khá, hắn cao hứng còn không kịp, làm sao tạo thành tâm ma cơ chứ.

Nhưng mà lần này đi ra ngoài Lăng Tiếu đương nhiên sẽ không cự tuyệt.

Hắn xác thực cần điều dưỡng tâm tình của mình, cảm thụ sự tồn tại của linh khí, khiến cho mình có thể mau chóng đột phá Linh Sư giai, mà không phải vẫn ở trong tông môn, chuyện này sẽ trở ngại tâm tình của mình.

Nếu để cho người biết rõ Lăng Tiếu bởi vì đi ra ngoài xử lý công việc đạt được không gian giới, chỉ sợ tất cả mọi người sẽ đỏ mắt, bởi vì chỉ có đệ tử chân truyền của tông môn mới được ban cho không gian giới.

Nghỉ ngơi một ngày, Lăng Tiếu được chấp sự nội môn Dược Phong dẫn đầu đi tới quảng trường tông môn.

Lúc này trong sân rộng tập hợp mấy người trẻ tuổi.

Lăng Tiếu thình lình phát hiện trong đây có không ít người quen, nhất là một đạo thân ảnh màu lam nhạt, quả thực làm cho hắn không dám tin.

- Nàng cũng cùng đi? Quá tốt!"

Lăng Tiếu hoảng sợ nói thầm.

- Lăng Tiếu, ngươi đã đến, chúng ta đang chờ ngươi.

Chấp sự nội môn Hình Chiến Thiên nhìn thấy Lăng Tiếu xuất hiện, lập tức cao giọng hô lên.

- Bái kiến Hình chấp sự!

Lăng Tiếu phục hồi tinh thần lại hành lễ với Hình Chiến Thiên.

- Ha ha, hảo tiểu tử, thành đệ tử Dược Phong còn khách khí như vậy, khó được, thật sự khó được!

Hình Chiến Thiên vỗ vai của Lăng Tiếu nói ra. Hắn ngày đầu tiên nhìn thấy Lăng Tiếu đã cảm thấy hắn bất phàm, huống chi Lăng Tiếu không chỉ đệ nhất trong lần tuyển bạt, còn làm phong chủ các phong tranh đoạt lấy làm đồ đệ, chuyện này hắn càng coi trọng Lăng Tiếu, đồng thời cũng hiểu được cần phải tranh thủ quan hệ với Lăng Tiếu, nói không chừng tiểu tử này ngày sau còn trở thành cao tầng của tông môn đấy.

- Hình chấp sự, nên xuất phát!

Không xa truyền tới tiếng thúc dục.

- Ân, tốt, tất cả mọi người chuẩn bị xuất phát!

Hình Chiến Thiên dường như cực kỳ kiêng kị người nọ, lập tức kêu to với mọi người.

Lăng Tiếu nhảy lên Thanh Phong Ưng cấp hai do chấp sự Dược Phong chuẩn bị.

Nhưng mà thời điểm hắn lên thì có thân ảnh mềm mại xuất hiện.

Lăng Tiếu nhìn qua, lại không ngờ đạo thân ảnh này chính là Tử Thiên Tông Ngọc Liệt Diễm.

Hôm nay cô nàng này mặc một thân tơ lụa màu đỏ, mái tóc đơn giản, thoạt nhìn vô cùng nhẹ nhàng dễ chịu, đôi mắt liếc xéo câu hồn đoạt phách, lộ ra nét hấp dẫn động lòng người, mùi thơm cơ thể nhàn nhật bay vào mũi, khiến thú huyết sôi trào.

- Diễm sư tỷ, ngươi làm cái gì vậy?

Lăng Tiếu làm động tác khó hiểu.

Nói thật hắn hiện tại cũng không dám ngắt hoa ghẹo cỏ, không xa có thân ảnh nhìn chằm chằm vào hắn, vạn nhất nàng cho rằng mình và Ngọc Liệt Diễm có một chân, vậy thì phiền toái lớn.

- Hắc hắc, Thanh phong Ưng của ngươi không tệ nha, ta cưỡi cùng với ngươi.

Ngọc Liệt Diễm phong tình vạn chủng cười ngọt ngào với Lăng Tiếu.

Hai người ngồi gần như vậy, người không biết sẽ cho rằng hai người là tình lữ đấy.

- Không được, ta có nhiệm vụ tại thân, Diễm sư tỷ không nên đùa.

Lăng Tiếu vẻ mặt đau khổ nói ra.

Ngọc Liệt Diễm thấy Lăng Tiếu nói khó xử như vậy, cũng biết tông môn có nhiệm vụ khẩn cấp, lúc này giả vờ tức giận dậm chân một cái trở lại Thanh Phong hạc của mình, nhìn qua Lăng Tiếu trong nội tâm thầm hô:

- Sớm muộn ngươi cũng thần phục dưới váy của ta.

- Không được, tuyệt đối phải giữ khoảng cách với cô nàng này, bằng không thì Mộng Kỳ sẽ hiểu lầm, vậy thì thảm.

Bỗng nhiên Lăng Tiếu cảm thấy sau lưng lành lạnh, đạp Thanh Phong Ưng cho nó bay lên cao.

Lúc này toàn bộ Thanh Phong hạc và Thanh Phong ưng cùng cất cánh.

Lần xuất hành này có tổng cộng mười lăm người tất cả, trừ Lăng Tiếu ra còn có vài tên đệ tử nội môn, còn lại là chấp sự nội môn.

Nơi này có mấy người Lăng Tiếu đều biết, có Vân Mộng Kỳ che mặt, một thân lam sa phong khinh vân đạm đi cùng, còn có Băng Nhược Thủy toàn thân trắng noãn như ngọc, mặc quần áo lụa trắng, có Ngọc Liệt Diễm mị nhãn như tơ, trừ ba đại mỹ nhân ra, có có Hoàng Dật Phong có duyên phận gặp mặt, Thạch Thiên Hậu, còn có vài người Lăng Tiếu không biết.

Trong chấp sự nội môn, Lăng Tiếu nhận thức Hình Chiến Thiên và Mạc Ai Khắc, ba người còn lại không biết.

Thông qua Lăng Tiếu quan sát, trừ hắn ra, mỗi người đều là cao thủ Linh Sư giai.

Chuyện này làm Lăng Tiếu líu lưỡi.

Băng Nhược Thủy, Ngọc Liệt Diễm hai nữ cùng gia nhập tông môn với hắn, không nghĩ tới cách một năm tiến giai nhanh như vậy; mặt khác Hoàng Dật Phong, Thạch Thiên Hậu cũng đột phá thành Linh Sư, vài tên đệ tử nội môn còn lại cũng đột phá Linh Sư giai, thậm chí có một người là trung giai Linh Sư.

Lăng Tiếu suy đoán, những người này là đệ tử đỉnh cấp của tông môn, tin tưởng bọn họ không bao lâu nữa sẽ là đệ tử chân truyền. Còn lại mấy chấp sự nội môn đều có tu vị ngoài trung giai Linh Sư, mà Vân Mộng Kỳ chính là cường giả Vương giai chân chính, là người có thực lực mạnh nhất.

Thực lực bực này đặt trong thành trì, tuyệt đối là một thế lực đáng sợ.

Hôm nay chung quanh Lăng Tiếu theo thứ tự là Vân Mộng Kỳ, Băng Nhược Thủy cùng với Ngọc Liệt Diễm, ba nữ đang bảo hộ hắn vào trong, giống như hắn chính là vật quý.

Cảnh này làm các nam đệ tử cảm thấy vô cùng khó chịu, nhất là Hoàng Dật Phong hận Lăng Tiếu thấu xương.

Vân Mộng Kỳ ngồi ở trên lưng Thanh Phong hạc, là thủ lĩnh của đội ngũ, cũng là người chói mắt nhất, cho dù nàng ở đâu tuyệt đối cũng là người được chú ý nhất.

Lăng Tiếu nhìn qua lưng ngọc của nàng, có chút tự ti.

Đã từng khi nào chính mình từng quyết định phải vượt qua nàng, phải đuổi kịp nàng, nhưng mà bây giờ phát hiện càng ngày càng xa xôi.

- Không, ta nhất định phải đuổi kịp nàng, sau khi nhiệm vụ này chấm dứt ta sẽ toàn lực tu luyện!

Trong ánh mắt Lăng Tiếu hiện ra thần sắc kiên định, quyết định chắc chắn.

Trước kia hắn dùng một nửa thời gian vào luyện đan, hôm nay hắn quyết định đặt nó xuống, sau đó nâng thực lực của mình lên, huống hồ thực lực tăng lên cũng có hỗ trợ luyện đan.

- Lăng Tiếu sư đệ, có phải vừa ý Vân sư tỷ không?

Ngọc Liệt Diễm ngồi Thanh Phong hạc bên cạnh Lăng Tiếu truyền âm nói.

Ngọc Liệt Diễm cùng Lăng Tiếu đều là đệ tử mới, đều phải gọi là sư tỷ, huống chi Vân Mộng Kỳ thực lực cao như vậy, các nàng gọi sư tỷ cũng không chiếm tiện nghi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.