Thần Khống Thiên Hạ

Chương 348: Đánh Chết Hỏa Hồ (1)​



Nếu là như vậy, Lăng Tiếu chỉ bằng thực lực một người đúng như Thạch Thiên Hậu nói là lành ít dữ nhiều.

Nếu như Lăng Tiếu bảo Lang Vương kim sắc cùng Hỏa Kỳ Lân đi ra trợ trận lời thì hắn sẽ bạo lộ át chủ bài, đây chẳng khác gì bất tiện việc ngày sau, huống hồ nếu chúng bị dính hỏa độc thì phiền toái.

Thạch Thiên Hậu thấy Lăng Tiếu không nói chuyện, lại nói:

- Kỳ thật ngươi cũng không cần quá lo lắng, nếu như ngươi thực không sợ hỏa độc, đến lúc đó chỉ cần tới nơi trú quân, có trưởng lão che chở thì chẳng có gì ngoài ý muốn đâu.

Lăng Tiếu gật đầu nói:

- Đa tạ sư huynh nhắc nhở, sư đệ ta sẽ chú ý.

- Vậy là tốt rồi, đợi lát nữa ngươi đi theo sau ta, gặp được linh thú thì không nên cậy mạnh, ta sẽ ngăn cản trước, ngươi bỏ chạy, ta sẽ đuổi kịp, đuổi tới nơi trú quân là không có chuyện gì.

Thạch Thiên Hậu nói.

Hỏa độc trong Diễm Hỏa Cốc quá nhiều, linh thú bình thường cũng không dám tới gần, cho nên bọn họ cũng không có cưỡi linh thú, chỉ có thể đi bộ mà thôi.

Thành trì cùng Diễm Hỏa Cốc chỉ cách nhau nửa ngày, hai người nhanh chóng đi tới bên ngoài Diễm Hỏa Cốc.

Trước khi tới đây, Lăng Tiếu từng nhìn qua tràng cảnh Diễm Hỏa Cốc trên không trung. Lúc ấy chỉ cảm thấy giống như Hỏa Diệm sơn mà thôi, đỏ thẫm như máu, loại tràng cảnh đồ sộ này xem qua là đủ.

Hôm nay đứng trong lối vào Diễm Hỏa Cốc, một đạo nhiệt khí ập tới làm người ta toàn thân khô nóng, tâm tình của buồn bực.

- Sư đệ, phục dụng Băng Hàn Đan đi, hỏa độc ở nơi này sẽ từ da xâm nhập vào người của ngươi.

Thạch Thiên Hậu nhắc nhở một câu, chính hắn không dám khinh thường móc Băng Hàn Đan ăn vào.

- Không có việc gì, sư huynh dẫn đường đi.

Lăng Tiếu tùy ý nói.

Kỳ thật trong cơ thể hắn đang vận chuyển băng thuộc tính, chẳng cảm thấy gì cả.

Cho dù là tiên thiên âm phong sát khí cũng có thể tiêu diệt hỏa độc, thế nhưng mà trong nhiệt độ thế này Lăng Tiếu đều cảm thấy tâm tính của mình hơi xao động.

Hai người vào sơn cốc, chỉ thấy trên đất có linh thảo, linh thụ cấp thấp tùy ý thấy được, mỗi một cây đều có màu đỏ tươi kỳ dị

- Viêm Vĩ Thảo!

Lăng Tiếu nhìn quanh bốn phía và phát hiện một gốc linh thảo.

Chỉ thấy hướng hắn nhìn có một cây linh thảo màu đỏ thẫm, trên làn da linh thảo có nhiều xúc tu, chúng giống như đuôi ngựa đung đưa trong gió, đây là Viêm Vĩ Thảo nhị giai cao cấp.

Lăng Tiếu không nhịn được hái linh thảo này xuôngs.

- Sư đệ, đừng uổng phí tâm cơ, linh thảo nơi này đều dính hỏa độc, Dương trưởng lão cùng Chư trưởng lão đều xác nhận những linh thảo này không thể luyện đan, bằng không sẽ hấp thu hỏa độc vào trong người.

Thạch Thiên Hậu ở bên cạnh nói ra.

Lời này vừa nói ra, tâm tình kích động của Lăng Tiếu trở nên phai tàn.

- Quá đáng tiếc.s

Lăng Tiếu vút Viêm Vĩ Thảo qua một bên và cảm thán.

Rốt cuộc hắn cũng biết vì sao linh thảo cấp thấp nơi này nhiều thế mà không ai đi hái, cảm tình những linh thảo này hoặc nhiều hoặc ít đều có hỏa độc, cho nên căn bản không có thể hấp thu, không thể nghi ngờ phi thường đáng tiếc.

Kế tiếp mới làm cho Lăng Tiếu đau lòng không thôi.

Chỉ thấy trong Diễm Hỏa Cốc này linh thảo tam giai không ít, hơn nữa những linh thảo này còn có những thứ phi thường hiếm thấy.

Mà những linh thảo này không có biện pháp hấp thu hay luyện đan, không thể nghi ngờ Lăng Tiếu cảm thấy đau lòng không thôi. Mặc dù như thế Lăng Tiếu vẫn không nhịn được hái vài gốc linh thảo quý hiếm.

Bỗng nhiên trong đầu của hắn có linh quang lóe lên, lúc này lộ ra sắc mặt vui mừng.

Tuy người khác không hấp thu được, nhưng không có nghĩa là hắn không thể.

Hắn tu luyện Tam Phân Quy Nguyên Khí, tương đương đồng thời tu luyện băng, hỏa, phong tam trọng thuộc tính, cho nên hắn cũng có thể hấp thu linh thảo hỏa thuộc tính, cho dù những linh thảo này có hỏa độc, nhưng với hắn mà nói không ảnh hưởng toàn cục, cho dù trực tiếp phục dụng hay luyện đan, với hắn mà nói chẳng có gì cả, đến lúc đó dùng tiên thiên âm phong sát khí tiêu trừ hỏa độc, dược tính vẫn còn.

Nghĩ tới đây trong lòng Lăng Tiếu nóng lên, nhanh chóng thu hết linh thỏa hỏa thuộc tính.

Lăng Tiếu không ngừng đi qua đi lại làm cho Thạch Thiên Hậu kinh ngạc không thôi.

- Sư đệ, ta không phải nói những linh thảo này không dùng được sao? Tại sao ngươi còn hái, không nên lãng phí thời gian, chúng ta nhanh chóng đi thôi.

Thạch Thiên Hậu thúc giục.

- Sư huynh không vội, những linh thảo này vô dụng với người khác, thế nhưng mà với ta có hữu dụng lớn đấy!

Lăng Tiếu nhếch miệng cười nói.

Kế tiếp Lăng Tiếu lại nhìn thấy Ngũ Tinh Thảo tam giai trung cấp, hình dạng đóa hoa như ngôi sao, trên mặt cánh hoa còn mang theo đường vân màu đỏ, thoạt nhìn thập phần xinh đẹp.

- WOW, Ngũ Tinh Thảo tam giai trung cấp, còn có ba đóa hoa, không thể buông tha!

Lăng Tiếu hai mắt sáng lên, chà xát ngón tay.

Đúng lúc này cảm giác nguy cơ ập tới.

- Sư đệ coi chừng!

Không ngờ Thạch Thiên Hậu cũng cảm nhận được cái gì đó, nhìn qua Lăng Tiếu nhắc nhở một tiếng, sau lưng của hắn cây búa bay lên, lập tức nhào qua phía Lăng Tiếu.

Vèo!

Một đạo hỏa ảnh như tia chớp không ngừng lao qua chỗ Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu vừa mới hái linh thảo cũng không có phát hiện linh thú, trong lúc nhất thời tính cảnh giác giảm xuống thấp nhất, thời điểm nguy hiểm tiến tới thì hắn mới kịp phản ứng, nhưng mà trễ một chút cánh tay bị hỏa ảnh kia làm bị thương.

Cảm giác nóng rát làm cho nội tâm Lăng Tiếu hít khí lạnh, lại nhìn qua cánh tay, chỉ thấy một dòng máu tươi chảy ra, hơn nữa cánh tay của hắn sưng đỏ nhanh chóng, trong lúc mơ hồ còn có màu đỏ thẫm.

Hỏa độc nhanh chóng từ cánh tay của Lăng Tiếu rót vào trong người của hắn.

Thời điểm Lăng Tiếu tự nhiên không có tâm tư lợi dụng hỏa độc tu luyện Kim Cương Ngũ Biến Quyết, hắn lợi dụng tiên thiên âm phong sát khí tiêu trừ hỏa độc.

Lăng Tiếu nhíu mày, nhìn qua linh thú làm tổn thương mình thì nhíu mày.

- Là một con Hỏa Hồ, lần này quá thảm.

Trước mặt của Lăng Tiếu là một con Hỏa Hồ tam giai trung cấp, chỉ thấy toàn thân của nó đỏ bừng như máu, lông màu đỏ thẫm, hai mắt đỏ thẫm, răng nanh rất dọa người.

- Sư đệ ngươi đi về trước đi, ta đối phó nó.

Thạch Thiên Hậu từ sau quát một tiếng, đồng thời hai đạo hỏa ánh bức tới.

Lăng Tiếu lập tức do dự lui qua một bên, nhưng mà hắn cũng không có rời khỏi, hắn rút Liệt Viêm Kiếm ra, tùy thời hành động.

Tốc độ của Hỏa Hồ nhanh như tia chớp, chỉ có chút ít linh thú phong thuộc tính mới có thể nhanh như nó mà thôi.

Công kích của Thạch Thiên Hậu căn bản không thể làm Hỏa Hồ bị thương.

- Chít chít!

Hỏa Hồ dường như bị Thạch Thiên Hậu chọc giận, nó liền né qua và tấn công Thạch Thiên Hậu.

Thạch Thiên Hậu là võ giả thổ thuộc tính, phòng ngự xem như cũng được, phương diện tốc độ thua kém thật nhiều, Hỏa Hồ lập tức lao thẳng tới, Lăng Tiếu ở bên cạnh nhìn chuẩn cơ hội, ngón trỏ điểm một cái, một đạo hỏa trụ bắn xuyên qua Hỏa Hồ.

Đây chính là từ Lý gia thu hoạch được Liệt Viêm Chỉ


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.