Thần Khống Thiên Hạ

Chương 727: Thực Lực Lăng Tiếu



- Lão phu ngứa nghề, theo hậu bối ngươi chơi đùa, lát nữa bị ta đốt tiêu lông mày thì đừng khóc!

Lại một gã trưởng lão Tân gia quát.

Tên trưởng lão kia là một luyện dược sư tam phẩm thành danh đã lâu, kỹ năng khống hỏa của hắn không tệ, một đoàn xích hỏa ngưng tụ thành một đầu hỏa sư thét dài không dứt.

Nhưng đầu hỏa sư ngưng kết không đủ hoàn mỹ, có vẻ như thân thể cùng móng vuốt không liên kết, thoạt nhìn thật dễ dàng tan rã.

Chỉ thấy hai tay của hắn vung ra, hỏa sư nháy mắt đánh về hướng lam sắc lang vương trên không.

Nhóm trưởng lão Tân gia cùng kêu lên “tốt”, tựa hồ như đã nhìn thấy hỏa sư cắn nuốt lam sắc lang vương.

Nhưng không ngờ lam sắc lang vương nhẹ nhàng nhấc chân trước, trực tiếp nện lên đầu hỏa sư, hỏa sư nháy mắt liền bị tan rã.

Người của Tân gia đều kinh hãi.

Trưởng lão kia vẻ mặt thay đổi, tiếp tục quát một tiếng:

- Có điểm kỹ năng, nhìn xem ta dùng hai hỏa sư, không tin không cắn nuốt được ngươi.

Lần này trưởng lão kia đã có kinh nghiệm, không dùng hỏa sư khiêu khích lam sắc lang vương mà trực tiếp khống chế hỏa sư đánh úp về hướng Lăng Tiếu.

Khóe môi Lăng Tiếu hiện tia cười nhạt, không hề điều khiển lam sắc lang vương quay về phòng ngự, mà ngón tay gảy nhẹ, hai tia lam diễm bắn về phía hai đầu hỏa sư.

Hai đầu hỏa sư không tránh kịp, vừa bị dính lam diễm lập tức liền bị cắn nuốt sạch sẽ.

Trưởng lão kia còn chưa kịp phản ứng, Lăng Tiếu đã cười nhạt, một tay khống chế lam sắc lang vương bổ nhào về hướng hắn.

Tốc độ kia nhanh tuyệt luân, nháy mắt đã tới trước mặt hắn.

- Hừ, xem ta hủy nó!

Trưởng lão kia hừ lạnh một tiếng, song chưởng bốc lên hỏa diễm, hai luồng hỏa diễm nồng đặc nháy mắt oanh ra ngoài.

Tư tư!

Ai ngờ hỏa diễm cường đại đánh trúng lam sắc lang vương không hề tạo thành thương tổn, vẫn thập phần hung hãn hướng trưởng lão cắn xé tới.

- Lão bát mau lui lại!

Tân Vô Thường thét to một tiếng nhắc nhở.

Trưởng lão kia nhìn thấy lam sắc lang vương trước mặt, hỏa lực nóng cháy khiến hắn rung động.

- Mẹ nó, đây là lửa gì!

Tên trưởng lão kêu lên một tiếng quái dị, nhanh chóng tháo chạy.

Nhưng chân trước của lam sắc lang vương vỗ tới, sau đó không tiếp tục truy kích mà quay về trên bầu trời, lộ ra thần thái cực kỳ cao ngạo, trong ánh mắt tràn ngập vẻ khinh thường.

Người của Tân gia thầm than kỹ năng khống hỏa của đối phương thật xuất thần nhập hóa.

Lúc này tên trưởng lão tháo chạy kia có chút không cam lòng quát:

- Đáng chết, hỏa diễm của hắn có thể là thú hỏa hoặc địa hỏa!

Lời của hắn thốt ra, vẻ mặt người của Tân gia đều hiện vẻ tham lam nhìn lam sắc lang vương.

Trong lòng bọn hắn không biết đang đánh chủ ý gì.

Lăng Tiếu cười lạnh nói:

- Ha ha, trong tay bổn thiếu chính là thiên hỏa, các ngươi không muốn giống như hắn bị đốt thành “vô mi đại hiệp” thì tới cướp đi!

Tên trưởng lão kia có chút kinh hoảng sờ sờ chân mày của mình, quả nhiên phát hiện không biết đã bị đốt trọi từ khi nào.

- Tiểu tử chết tiệt, ta giết ngươi!

Tên trưởng lão tức giận kêu to.

Khí thế của hắn tăng vọt muốn lao tới chỗ Lăng Tiếu.

- Lão bát chậm đã!

Tân Vô Thường quát một tiếng, tiếp theo nhìn Lăng Tiếu hỏi:

- Không biết các hạ người ở đâu? Chẳng lẽ không biết danh hiệu của Tân gia chúng ta sao?

Tân Vô Thường cũng chú ý tới vẻ dị thường của ngọn lửa Lăng Tiếu sử dụng, hắn có thể khẳng định trong tay thanh niên kia không phải thú hỏa mà là địa hỏa, về phần là thiên hỏa, tuyệt đối là không khả năng.

Vì sao hắn khẳng định là địa hỏa đây?

Bởi vì trong người hắn có địa hỏa, cảm giác thú hỏa tuyệt đối không táo bạo đáng sợ như hỏa diễm lam sắc trước mắt.

Vì sao hắn không cho rằng trong tay Lăng Tiếu là thiên hỏa?

Bởi vì thiên hỏa quá mức hiếm thấy, cực kỳ khó tìm, dù tìm được ngay cả hoàng cấp lẫn thiên tôn cũng không thể thu phục được, làm sao lại phục tùng thanh niên trước mắt?

Nhưng cho dù không phải thiên hỏa, nhưng địa hỏa cũng rất khó được, nếu có thể cướp lấy địa hỏa trong tay thanh niên kia, hắn sẽ tiến giai luyện dược sư ngũ phẩm, hơn nữa ngày sau còn có thể phát triển thêm.

Cho nên hắn nhất định phải lên tiếng hỏi rõ hậu trường của thanh niên trước mắt có đáng sợ hay không, Tân gia có đắc tội được hay không.

Tân Vô Thường có thể lên làm gia chủ, đương nhiên không phải hạng người ngu ngốc.

Lăng Tiếu tự nhiên biết Tân Vô Thường nghĩ thế nào, nhưng hắn vẫn thản nhiên nói:

- Tại hạ Cổ tộc phò mã Lăng Tiếu!

Trong lòng Lăng Tiếu nghĩ tới một kế, vì vậy rõ ràng đem thân phận công bố ra.

- Phò mã Cổ tộc? Cổ tộc nào?

Tân Vô Thường lại hỏi.

Những người khác vẻ mặt nghi hoặc.

- Ha ha, xem ra thời gian quá lâu rất nhiều người đều đã quên sự tồn tại của Cổ tộc chúng ta.

Lăng Tiếu cười nói.

Người của Tân gia tựa hồ nghĩ tới điều gì, thần sắc biến đổi.

Tân Vô Thường không tin nói:

- Hừ, giả danh lừa bịp, Cổ tộc đã bị diệt sạch, sao lại toát ra một phò mã ở đây đâu!

- Có phải thật vậy hay không không lâu nữa các ngươi sẽ biết.

Lăng Tiếu tùy ý lên tiếng, lại nói tiếp:

- Các ngươi còn chơi tiếp hay không, không chơi ta mang theo đồ đệ của ta đi rồi.

Tân Vô Thường híp mắt nói:

- Để lão phu đến lĩnh giáo hỏa kỹ của các hạ!

Dứt lời trong tay Tân Vô Thường toát ra một đoàn hỏa diễm màu xanh, hỏa diễm hình thành một đầu thanh sắc hổ vương như thực chất.

Đây là một đầu Thanh Phong Hổ Vương, là linh thú lục giai cao cấp, mà hỏa diễm của Tân Vô Thường từng lấy được thú hỏa Thanh Phong hỏa chủng cường hãn khi đi vào trong hang động của Thanh Phong Hổ Vương.

Thú hỏa kém hơn địa hỏa cùng thiên hỏa, nhưng mạnh hơn hỏa diễm bình thường rất nhiều, muốn thu phục cũng dễ dàng hơn nhiều.

Đây cũng là do Tân Vô Thường trùng hợp thu hoạch được, nhờ vậy mới khiến cho hắn ngồi lên được vị trí gia chủ.

Thanh Phong Hổ Vương vừa hiện, các trưởng lão Tân gia đều ồ lên khen ngợi.

Trong Tân gia ngoại trừ lão tổ cùng một vị thượng đại trưởng lão, chỉ có thuận luyện đan của Tân Vô Thường lợi hại nhất, kỹ năng khống hỏa cũng thuần thục nhất, huống hồ trong tay Tân Vô Thường có thú hỏa, làm bọn họ vô cùng hâm mộ, cũng hiểu được lần này Tân Vô Thường tất thắng không thể nghi ngờ.

Đáng tiếc tuy rằng Thanh Phong Hổ Vương uy vũ, nhưng đối diện Lam Sắc Lang Vương chỉ là một con cọp giấy mà thôi.

Hai thú đụng nhau, chưa qua một hiệp Thanh Phong Hổ Vương đã bị Lam Sắc Lang Vương xé thành mảnh nhỏ.

Lúc này người của Tân gia ý thức được trong tay thanh niên kia nhất định là địa hỏa.

- Mọi người cùng nhau tiến lên đem bọn họ lưu lại!

Tân Vô Thường cũng không tức giận, ngược lại càng thêm hưng phấn.

Chỉ cần đánh gục thanh niên kia, địa hỏa sẽ là của hắn.

Vừa nghĩ đến đây Tân Vô Thường cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.

Tân gia trưởng lão nhận được mệnh lệnh, liền ngưng tụ thế lửa cường đại hướng Lăng Tiếu đánh tới.

- Dẫn họ tránh ra xa một chút.

Lăng Tiếu không chút khiếp ý, dặn Tàn Báo một tiếng, toàn thân nổi lên lam sắc hỏa diễm.

Lăng Tiếu xuyên vào biển lửa của nhóm trưởng lão Tân gia tạo ra, lam diễm nháy mắt trướng lớn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.