Thần Khống Thiên Hạ

Chương 870: Ca Con Mẹ Nó Thật Là Một



Hắn vui vẻ nói:

- lại là một lò thành ba viên, cuối cùng có chút ít tiến bộ!

Từ sau khi đỉnh hồn nói qua với hắn, muốn luyện chế đan được thất giai trở xuống, một lò cao nhất có thể ngưng luyện ra mười viên.

Lăng Tiếu vẫn đang cố gắng đi đem mỗi một bước làm đến hoàn mỹ nhất, làm hết sức đem tất cả tinh hoa linh thảo lợi dụng hết.

Kỳ thật hắn chỉ có thể một lò luyện chế ra hai viên ngũ phẩm đan dược, nhưng bây giờ lại nhiều ra một viên, đã đại biểu hắn hiện tại lại tiến một bước.

Lăng Tiếu thu liễm tâm tình hưng phấn, lấy ra một viên Bổ Hồn đan ném vào trong miệng, sau đó liền ngồi xuống.

Một đêm vừa đi qua, phương đông dần dần nhuộm trắng.

Lăng Tiếu từ trong động khẩu đi ra, trên mặt không có nửa điểm mệt mỏi, ngược lại lọ ra vẻ càng thêm tinh thần sáng láng rồi.

Bổ Hồn đan tuy là đan dược có thể đề cao tinh thần lực, nhưng mà dược tính đan dược mãnh liệt kia của nó vẫn là để cho thực lực của Lăng Tiếu lại tăng cường mấy phần.

Hôm nay thực lực của Lăng Tiếu đã ở trong lúc vô tình đạt đến cao cấp Vương giai cảnh giới trung thành, mà tinh thần lực của hắn cũng đạt tới một cái trình độ kinh người.

Chỉ sợ đều có thể so sánh với tinh thần thức hải của Huyền Đế, nhưng mà tinh thần lực của hắn so với Huyền Đế giai muốn cường hãn nhiều lắm.

Có lẽ chỉ có Luyện dược sư đạt tới thất phẩm đỉnh phong mới có thể so sánh được.

Cho nên chỉ cần tu vi thực lực của Lăng Tiếu nâng lên, hắn là có thể vững vàng trở thành một gã Thất phẩm Luyện dược sư rồi.

Huyết Ma vực, tùng lâm dày đặc, linh thú tung hoành, kỳ hoa dị thảo khắp nơi.

Trên một con đường, hơn mười người đang đi ở trên đường.

Đoàn người này nữ có nam có, nhìn lên khác với thương lữ, nhưng cũng không phải là dong binh đoàn.

Bọn họ chỉ là lữ khách vội vã chạy tới Trung vực.

Đây chính là đoàn người Lăng Tiếu, bọn họ vào Huyết Ma vực đã mười hai ngày rồi, đã đến trung tâm của Huyết Ma vực.

Hai ngày này, bọn họ đã đụng phải ba đợt công kích của linh thú, hoàn hỏa thực lực của đoàn người bọn họ cường hãn, những linh thú kia lại thành mục tiêu đối luyện của đoàn người.

Một ngày kia, bọn họ đi tới trước một hồ nước.

Hồ nước bích lục thanh u, lộ ra vẻ vô cùng tĩnh bí, cái bóng của thân cây chung quanh ở trong hồ nước lộ ra vẻ rõ ràng dễ thấy, phảng phất ở trên mặt hồ nhiều hơn một bức mỹ quyển thiên nhiên tinh khiết, làm cho người ta thoạt nhìn cực kỳ sảng khoái.

Sau khi chúng nữ thấy hồ nước cơ hồ đều muốn hét lên.

Đã mấy ngày nay chưa có tắm rửa, thân thể của các nàng đều cực kỳ khó chịu.

Cái hồ bạc này hôm nay phảng phất như là trời cao ban cho, làm cho các nàng cảm thấy tâm tình dị thường sảng khoái.

Mọi người ở một bên hồ tìm một địa phương che lại đều ngồi xuống.

Lăng Tiếu để cho người khác đi đem một chút thịt linh thú nướng tới ăn.

Bại gia tử cùng Kim sắc Lang Vương thích nhất ăn thịt nướng, thịt còn chưa có chín bọn họ đều đã chảy nước miếng đầm đìa rồi.

Mọi người đều là một đường ăn nhiều thịt khô rồi, trong lúc bất chợt có chút thịt nướng, mọi người đều bị gợi lên con trùng tham ăn.

Hai đầu linh thú lớn vài thước không bao lâu liền toàn bộ bị ăn hết.

Bại gia tử cùng Kim sắc Lang Vương hai tên này liền ăn một nửa con, những người khác thì cùng nhau cũng ăn không ít, Lăng Tiếu ăn được nhiều nhất.

Hắn phát hiện ra linh khí khi ăn thịt linh thú phân hóa ra như cũ không ít, có thể là linh thú này tương đối cao giai, để cho bên trong đan điền của hắn tràn đầy chút ít.

Hắn cảm thấy nếu như quanh năm suốt tháng một mực ăn thịt linh thú, không cần tu luyện thì thực lực của hắn cũng sẽ từ từ tăng trưởng.

Ban đêm, mây đỏ đầy trời chiếu xuống mặt hồ quang ba lăn tăn, lộ ra vẻ vô cùng linh động.

Phượng Tiêm Vận ngồi ở bên người Lăng Tiếu thấp giọng nói:

- Tiếu, chúng ta muốn tắm rửa!

Nói xong lời này, gương mặt kiều diễm kia của Phượng Tiêm Vận hiện lên màu đỏ hồng giống như là u lan đẹp đẽ làm cho người ta không nhịn được muốn hôn một cái.

Lăng Tiếu nhân cơ hội đem nàng ôm vào trong ngực, ở trên gương mặt của nàng hôn một chút nói:

- Tối nay đi, đến lúc đó ta sẽ hộ pháp cho các ngươi tắm rửa.

Phượng Tiêm Vận khẽ gật đầu, tiếp theo dựa vào bả vai của Lăng Tiếu sâu xa nói:

- Ta nhớ Thiên nhi rồi.

Nội tâm Lăng Tiếu khẽ run lên, hắn nói:

- Tên quỷ gây sự kia có cái gì mà nhớ, cả ngày đi trêu người.

Kỳ thật, hắn ngoài miệng thì nói như vậy, trên thực tế trong lòng cũng là rất tưởng nhớ tiểu gia hỏa kia.

Hắn cảm thấy tiểu tử kia trừ gây sự một chút, hoàn toàn kế thừa truyền thống tốt đẹp của hắn.

- Hừ, một chút bộ dạng làm cha cũng không có, Thiên nhi nhưng là nói ngươi khi dễ hắn không ít đâu.

Phượng Tiêm Vận lộ ra một cái tư thái chu môi của tiểu nữ nhân nói.

Lăng Tiếu khẽ thở dài:

- Ngọc bất trác bất thành khí, hắn hiện tại quá thông minh, quá cưng chiều hắn mà nói, cũng không biết ngày sau sẽ trở thành tiểu ma vương có bộ dáng gì.

- Ngươi nói rất có đạo lý, tóm lại đợi sau khi dàn xếp tốt, ta... Ta muons lại có một hài tử.

Phượng Tiêm Vận có chút ngượng ngập nói.

Nàng đã nếm được tư vị hành phục của ban đầu làm mẹ rồi, hôm nay nhi tử lại không thể mang theo bên người, cho nến nàng muốn có hài tử. Nàng cùng Lăng Tiếu tính cách bất đồng, nàng thích cuộc sống an nhàn không tranh quyền thế.

Lăng Tiếu cảm nhận được tâm cảnh của Phượng Tiêm Vận, trong lòng không khỏi có chút mềm nhũn ra.

Hắn cảm giác minh có phải đối với nữ nhân của mình có yêu cầu quá cao hay không.

Hắn nghĩ có lẽ đợi sau khi tìm được địa phương, để cho các nàng vui vẻ mà sống đi, cũng không phải mỗi người đều giống như hắn là truy đuổi võ lực tuyệt thế vô song.

Phượng Tiêm Vận, Cát Bối Hân, Bạch Vũ Tích đều là cái loại tính tình cùng người không tranh giành, có lẽ cũng không thích hợp tham dự loại cuộc sống đánh đánh giết giết này.

- Được rồi, các nàng đã đều là nữ nhân thiện lương, ta đây liền đem các nàng đều bao nuôi là tốt rồi, đến lúc đó thu nạp đại lượng cao cấp thị vệ bảo vệ các nàng là được.

Lăng Tiếu ở trong lòng quyết định nói.

Tâm tình của hắn cũng bởi vì những lời này của Phượng Tiêm Vận mà thay đổi rồi.

Dĩ nhiên không phải nói hắn sẽ vì thế mà không khuyên các nàng tu luyện, mà là tận lực để cho các nàng ít tham dự loại cuộc sống tranh đấu này mà thôi.

Ban đêm bắt đầu đen rồi, chung quanh trở nên một mảnh đen nhánh, trăng sáng tựa hồ biết kế tiếp có chuyện gì phát sinh mà nấp ở trong tầng mây một mực không đi ra ngoài.

Thải Hà Nguyệt, Phượng Tiêm Vận, Cát Bối Hân, Bạch Vũ Tích, Vi Đại Nhi cùng Diệp Thủy Thanh mấy người như đóa hoa nở rộ đi tới một góc vắng vẻ của hồ nước.

Ở phía sau các nàng còn đi theo Kim sắc Lang Vương, ở trên đầu Kim sắc Lang Vương lại có một đầu lam sắc Giao Long phiên bản thu nhỏ.

Bọn họ một lang một rồng là bảo vệ cho các nàng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.