Thần Ma Hệ Thống

Chương 1155: Vân Châu! (2)



Đám nữ tính Bạo Phong cốc nhìn những tên nam thuộc hạ của Nhạc Trọng mà trong mất toàn sự khinh miệt, bởi các nàng xuất sắc cho nên có quyền kiêu ngạo, mà đám bên này lại chẳng có một tên tam giai thần chiến sĩ nào, trong cái thế giới nhược nhục, cường thực, thực lực vi tôn như thế này thì tự nhiên các nàng coi thường là phải.

Nhạc Trọng nhìn Lạc Thanh Thanh trầm giọn hỏi:

- Hội nghị hôm nay là để thảo luận bước tiến tiếp theo của chúng ta, nên đi chỗ nào, Lạc Thanh Thanh, Bạo Phong cốc các người sau này có tính toán gì không?

Bạo Phong chiến hạm kia vẫn bay trên bầu trời, thì hẳn se tiêu hao một nguồn năng lượng bằng với con số thiên văn, lục địa mới là nơi để cho con người quy tụ. Nhạc Trọng cũng không có quen thuộc được với thế giới này, thế nhưng hắn hiện tại phải chọn một nơi để ở lại.

Lạc Thanh Thanh đưa ánh mắt kỳ dị nhìn Nhạc Trọng:

- Thanh Châu hiện tại đã không còn thích hợp cho nhân loại ở lại nữa rồi. Hơn nữa theo ta được biết thì Kiếm Long vương quốc cũng chỉ có tứ đại quân đoàn, hiện tại bị chúng ta hủy đi một quân đoàn, cho nên bọn chúng tuyệt đối sẽ không bỏ qua chúng ta đâu.

Đám mỹ nữ bên trong cao tầng Bạo Phong cốc cũng đưa ánh mắt kỳ dị nhìn Nhạc Trọng, bọn họ thông qua Hàn Tử Huyên của Bạo Phong bát kiệt cũng biết được nam nhân này chính là kẻ cưỡng ép tạo nên một con đê ở Thanh Hà thủy, khiến cho nước ở đó đi ngược vào Thanh châu, khiến cho mười vạn khủng long nhân tưởng như là vô địch kia bị giết diệt. Hơn nữa người nam nhân này còn tiêu diệt con tứ giai biến dị thú đầu sỏ cùng với một con ngũ giai biến dị thú tựa như là vô địch vậy.

Chỉ là bản thân Nhạc Trọng với con biến dị thú của hắn thôi cũng đủ để hấp dẫn ánh mắt của toàn bộ nữ tính của Bạo Phong cốc rồi.

Lạc Thanh Thanh tiếp tục nói:

- Cho dù trận đại hồng thủy kia đã ngăn cản lại, nhưng với thực lực của Kiếm Long vương quốc, chỉ cần chúng nó quyết định làm gì, thì Thanh Châu cũng sẽ rơi vào lòng bàn tay của chúng mà thôi... Chẳng qua vì có trận đại hồng thủy này, cho nên nếu bọn chúng muốn nắm lấy Thanh Châu hoàn toàn thi cũng phải mất đến năm năm thời gian. Khoảng thời gian này thì Thanh Châu khả năng sẽ xuất hiện đại quân của Kiếm Long vương quốc, chẳng qua bọn chúng sẽ phái cả trung cấp Long tương tới để săn giết chúng ta. Dù sao thì chúng ta cũng làm cỏ một quân đoàn của bọn chúng, mà điều đó đối với Kiếm Long vương quốc, hẳn là một chuyện nhục nhã vô cùng. Mà một tên trung cấp Long tương có thực lực quá ư mạnh mẽ, chúng ta không phải là đối thủ của nó, cho nên là chỉ có thể rút khỏi Thanh Châu này, chuyển tới Vân Châu mà sinh sống thôi.

Nhạc Trọng nghe thế thì cũng gật đầu, vì trung cấp Long tương kinh khủng ra sao, hắn cũng tự trải nghiệm qua rồi. Chỉ là đó không phải thứ mà hắn có thể chống lại được. Trong trận đại hồng thủy này, hắn phải mượn vào lực lượng của đám biến dị thú dưới tay, rồi còn có địa lợi, cho nên mới có thể có được một chiến tích huy hoàng như thế.

Nếu như cái tên trung cấp Long tương kia mà biến thành một tên thích khách, dùng thủ đoạn ám sát với hắn, thì hắn chưa kịp triệu hồi Thái Sơn, thì đã bị tên trung cấp Long tương kia làm gỏi luôn rôi,

Vì đánh tan một lần đại quân chủ lực cua khủng long nhân, mà những con bài tẩy trong tay hắn hầu như đã lộ ra ngoài ánh sáng rồi, mà những tên khủng long nhân có trí tuệ kia hẳn sẽ nhằm vào lực lượng của hắn mà công kích không thôi.

Hiện tại hắn càng phải cẩn trọng để chuẩn bị vũ trang hạng nặng, chờ mấy tên trung cấp Long tương mò tới.

Thái Sơn ngũ giai tuy có được lực lượng kinh khủng, thế nhưng nhược điểm của nó thì dễ dàng có thể thấy được, thủ đoạn công kích chỉ có một, phạm vi công kích cũng chỉ có mấy trăm mét, không có bản nguyên lực, tốc độ di dộng chậm.

Chỉ cần có mười tên ngũ giai thần chiến sĩ cưỡi Dực long, dùng binh khí viễn trình đại uy lực thì mới có thể giết chết được con ngũ giai Thái Sơn này. Đương nhiên là điều kiện là nó phải rời khỏi Thanh Hà, đi lên vùng thượng lưu. Bởi nếu nó chui vào trong nước thì đám ngũ giai Thần chiến sĩ cũng chỉ có bó tay mà thôi, vì không có cách nào có thể bắt được nó.

Nhạc Trọng tiếp tục hỏi:

- Vân Châu bên kia thế nào? Có thích hợp cho nhân loại chúng ta phát triển chứ?

Mấy bộ lạc mà Nhạc Trọng chiếm được đều là những thế lực nhỏ mới được truyền thừa, cho nên tình báo trong tay bọn họ không thể nào bằng được một trong ba thế lực lớn của Thanh Châu, Bạo Phong cốc được.

Lạc Thanh Thanh chậm rãi trả lời:

- Vân Châu là một trong mười hai châu ở phương bắc của nhân tộc, là trận địa cuối cùng của chúng ta. Nơi này cũng có nhiều nên khoa học kỹ thuật tiền sử tụ hợp lại. Ở nơi này thì cho dù là trung cấp Long tương cũng không dám đơn thương độc mã mà xông vào đâu. Dù sao thì Vân Châu còn đang trong thế giằng co với Tam Giác Long vương quốc, tuy cũng bị ép đến trạng thái bất lợi, nhưng vài chục năm nay vẫn chưa hề bị Tam Giác Long vương quốc phá hủy.

Khóe miệng Nhạc Trọng lộ ra một nụ cười khá là hứng thú:

- Có thể chống lại một vương quốc khủng long nhân sao? Như vậy thì xem ra Vân Châu thực là mạnh mẽ đó! Nếu thế thì chúng ta xác định mục tiêu trước mắt sẽ là Vân Châu.

Ở trong thế giới của đám khủng long nhân mạnh mẽ, Nhạc Trọng cũng đã được tự mình thể nghiệm rồi, bất luận là một vương quốc khủng long nhân nào cũng là một tồn tại vô cùng khủng bố, nhân loại ở Vân Châu có thể chống lại được khủng long nhân vương quốc, thì hẳn là có được khoa học kỹ thuật cường đại không gì sánh bằng rồi. Bằng không t hì với thần thể gầy yếu của nhân loại, làm sao có thể chống lại được đám khủng long nhân đây.

Lạc Thanh Thanh nói:

- Nhạc Trọng, trước khi đi Vân Châu, cxin hãy đi Hôi Dịch sơn một chuyến! Ở đó có minh hữu của Bạo Phong cốc là Dực nhân bộ tộc, nhờ có bọn họ trợ giúp thì chúng ta mới có thể bảo vệ cho Liệt Nha hạp cốc. Ta hy vọng có thể đưa bọn họ cùng rời khỏi Thanh Châu.

Nhạc Trọng hỏi:

- Bọn họ có bao nhiêu người?

Lạc Thanh Thanh đáp:

- Ba vạn! Bọn họ sinh hoạt vật tư đều là do chúng ta cung cấp.

Nhạc Trọng nhìn Lạc Thanh Thanh rồi chậm rãi nói:

- Lộ phí của Dực nhân tộc. Bạo Phong chiến hạm cần có năng lượng khổng lồ duy trì khi di động, bọn họ nếu muốn lên chiến hạm thì cũng phải trả lộ phí. Ta không thẻ nào mang theo nhiều người rời khỏi Thanh Châu mà không hề liên quan tới ta như thế được.

Lạc Thanh Thanh nghe thế thì cau mày, rơi vào trầm lặng, nàng cũng hiểu Bạo Phong chiến hạm khổng lồ này cần có đại lượng tinh hạch duy trì, mà số lượng tinh hạch đó thì cả Bạo Phong cốc cũng không thể nào bỏ ra nổi. Nhạc Trọng muốn lộ phí cũng là loại chuyện bình thường nhưng Bạo Phong cốc sau khi trả qua chiến đấu kịch liệt như vậy thì tiêu hao số lượng tinh hạch cực lớn, không thể trả được bao nhiêu lộ phí.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.