Thần Ma Hệ Thống

Chương 1271: Thế cục ác liệt (2)



Nhìn cảnh tượng kinh khủng kia, tất cả mọi người trong phòng chỉ huy đều lạnh xương sống. Nếu Khủng Tấn Châu nhảy vào được căn cứ, rất ít thứ có thể ngăn được bước chân của nó.

Trong phòng chỉ huy, Trịnh Nham Hà vẫn bình tĩnh, không ngừng triệu tập bộ đội tiến đến ngăn trở Khủng Tấn Châu.

Một gã Cấm Vệ quân mặc áo giáp cường hóa tam giai, toàn thân tỏa khí tức bưu hãn, nhanh chóng cản trước Khủng Tấn Châu.

- Ngu xuẩn!

Khủng Tấn Châu tiện tay vặn gãy một khẩu pháo điện từ tự động, nhìn chiến sĩ Cấm Vệ quân xuất hiện phía trước, lạnh lùng cười. Thân hình lóe lên, Khủng Tấn Châu biến mất tại chỗ.

Cấm Vệ quân chặn đường Khủng Tấn Châu lập tức nổ tung, máu tươi tung tóe, thịt vụn tứ tung.

Mọi người trong phòng chỉ huy chỉ cảm thấy lạnh lẽo. Hai trăm Cấm Vệ quân vũ trang đầy đủ mà không sống nổi quá mười giây trong tay Khủng Tấn Châu, trong cứ điểm này còn ai có thể ngăn cản nó đột tiến.

Đồng thời càng khiến cho mọi người tuyệt vọng là một quái vật thân cao tám mét, toàn thân bọc trong ánh sáng sinh mệnh, nhẹ nhõm nhảy vào căn cứ.

Bóng dáng cao lớn kia là Khủng Lương Kinh lục giai cường giả khủng bố. Chỉ thấy nó cầm một cây xương thú cực lớn, dài đến mười hai mét, vung lên, nện vào vòng phòng hộ của một Thu Cát Giả. Lực lượng kinh khủng không gì so bì được lập tức bộc phát, cứng rắn chấn vỡ vòng phòng hộ năng lượng của Thu Cát Giả, thuận thế một gậy đập thành sắt vụn.

Thấy cảnh này, mọi người càng lạnh như băng. Thu Cát Giải chính là binh khí chiến tranh vương bài mà nhân loại chế tạo được. Căn cứ vào phân tích, vòng phòng hộ năng lượng của nó có thể ngăn cản mấy kích của cường giả lục giai, thế nhưng trong tay Khủng Lương Kính lại không qua nổi một đòn. Hiển nhiên, lực lượng của Khủng Lương Kính lục giai đã đạt tới mức không thể tưởng tượng.

Khủng Lương Kính nện Thu Cát Giả thành sắt vụn, sau đó động thân, như một Ma Thần khổng lồ lao vào đám người. Cây côn bằng xương thú cực lớn như vòi rồng cuốn hút, dấy lên từng trận gió tanh mưa máu.

Khủng Lương Kính đi vào căn cứ, vô số chiến sĩ nhân loại bị nó giết chết, không người địch nổi.

Đúng lúc này, trong màn hình điện tử bỗng xuất hiện Nhạc Trọng, hắn nhanh chóng ra lệnh cho Trịnh Nham Hà:

- Trịnh tướng quân, căn cứ số hai mươi tạm thời giao cho ngài. Ta nhất định phải làm một chuyện, tạm thời cần phải ly khai một chút.

Trịnh Nham Hà khẽ gật đầu, lời nói thể hiện sự kiên nghị:

- Bệ hạ yên tâm, tôi nhất định toàn lực thủ vững căn cứ này.

Nhạc Trọng chấm dứt trò chuyện, tâm niệm vừa động, phát động thuật triệu hoán tuần thú, tiểu Thanh xuất hiện từ hư không. Hắn thả người nhảy lên mình tiểu Thanh, vỗ nhẹ lưng nó. Tiểu Thanh vỗ cánh tạo thành cuồng phong gào thét, hóa thành một làn sáng xanh phóng lên trời, hướng về phía trận doanh của Khủng Long nhân.

Trong lúc đó, chiếc Bạo Phong chiến hạm vốn mở năng lực ngụy trang hóa thành một ngọn núi lớn, trốn ở phương xa, rút hết toàn bộ lớp ngụy trang. Vô số ánh sáng lập lòe, khí lưu khổng lồ phụt ra, đẩy chiến hạ bay lên trời, hóa thành dải sáng nhanh chóng đuổi theo.

Nhạc Trọng cưỡi tiểu Thanh vừa mới lên không, tất cả Dực Long biến dị tam giai, tứ giai chợt vung cánh bay tới.

Những con biến dị Dực Long có lân giáp cứng rắn, răng nanh sắc nhọn, móng vuốt cũng vô cùng lợi hại.

Hơn mười con Dực Long biến dị như máy bay chiến đấu siêu thanh bay tới, đôi mắt Nhạc Trọng lạnh lẽo, cầm pháo điện từ lên không ngừng bóp cò. Dưới kỹ năng cường hóa súng ống tam giai, từng phát đạn điện từ vô cùng chính xác bắn nổ đầu Dực Long biến dị, hoặc bắn xuyên qua, khiến chúng rơi thẳng xuống đất.

- Là hắn! Là hắn! Cuối cùng hắn đã đi ra! Quá tốt, cuối cùng hắn cũng đã đi ra khỏi căn cứ. Ha ha ha ha!

Trong trận doanh Khủng Long nhân, Long Hoàng toàn thân chìm trong hắc ám, uy thế khủng bố, chỉ lộ đôi mắt sắc bén, ngửa mặt lên trời nhìn, mắt đầy vui sướng điên cuồng, lập tức hóa thành bóng đen lao về hướng Nhạc Trọng.

Trên bầu trời, Nhạc Trọng đột nhiên sinh ra cảm giác nguy hiểm khiến sởn cả gai ốc. Nhìn theo phương hướng nguy hiểm truyền tới, chỉ thấy một dải khí lưu màu đen đang lao nhanh tới.

Nhạc Trọng chỉ liếc luồng khí lưu kia một cái mà nội tâm đã có cảm giác sợ hãi đến vô lực. Kỹ năng cảm giác nguy hiểm đang điên cuồng nhắc nhở hắn, hắn và chủ nhân luồng khí lưu kia chênh lệch chiến lực như trời và đất. Trước mặt chủ nhân khí lưu, hắn chỉ là một con kiến tương đối mạnh mà thôi.

- Cường giả thất giai!

Nhạc Trọng nghĩ đến một từ, không nhịn được phải hít một hơi lạnh.

Cho cho dù cường giả lục giai đỉnh phong tới, dù Nhạc Trọng không phải đối thủ, kỹ năng cảm giác nguy hiểm của hắn cũng sẽ nhắc nhở, nhưng lại không có cảm giác vô lực.

Lúc này dưới uy áp của Long Hoàng thất giai, toàn thân Nhạc Trọng đều thấy run rẩy. Hắn hiểu rõ, vật lộn cận chiến, một chiêu sau hắn sẽ bị Long Hoàng thất giai kia chụp chết.

Phải biết, Nhạc Trọng dưới sự phối hợp của căn cứ Huyết Lạc, đánh lén một lục giai Khủng Bạo Nha còn suýt nữa bị đối phương đánh chết. Đối mặt với áp đảo hơn xa lục giai Khủng Bạo Nha kia, đồng thời lại là một cường giả Thất giai hoàn hảo không thương thế, Nhạc Trọng không chiếm được chút phần thắng.

Nhạc Trọng vuốt phần lưng tiểu Thanh lớn tiếng quát:

- Tiểu Thanh, toàn lực gia tốc!

Thân là biến dị thú tứ giai, tiểu Thanh cũng cảm nhận được lực uy hiếp từ Long Hoàng thất giai phía sau, nó điên cuồng phát động lực lượng bổn nguyên, vô số vòi rồng vờn quanh thân thể, đẩy tốc độ của lên gần nửa lần, đạt tới tốc độ 3 Mach.

(*Mach: tốc độ siêu thanh, đạt 1235 km/h)

- Đáng chết!

Long Hoàng nhìn tiểu Thanh bay nhanh phía trước liền gầm lên một tiếng phẫn nộ. Thân là cường giả thất giai, có thể thể thao tùng một phần nguyên khí thiên địa để bay lên không trung, nhưng dù sao cũng phải cường giả hệ bầu trời. Tốc độ bay cao nhất cũng chỉ có 1 Mach, không thể nào so với biến dị thú tứ giai hệ bầu trời như tiểu Thanh.

- Vỡ cho ta!

Trong mắt Long Hoàng chớp động lửa giận vô biên, khí tức màu đen bá đạo bùng lên, sinh mệnh lực màu trắng lập lòe, nhắm tiểu Thanh ở xa điên cuồng đánh một kích.

Một đạo hào quang đen trắng mang theo uy thế khủng bố, như một tia laser vượt hư không, đánh thẳng lên lưng tiểu Thanh, xoắn mạnh một phát, khiến thân thể tiểu Thanh bị xé toặc, máu thịt mơ hồ, vết thương cực lớn, vô số xương cốt, máu tươi, nội tạng tràn ra từ vết thương.

Chịu trọng thương, thân thể tiểu Thanh run lên, khí lưu vờn quanh thân thể biến mất, ánh mắt ảm đạm, rơi xuống dưới.

- Tiểu Thanh!

Vừa rơi xuống mặt đất, Nhạc Trọng vội vàng xem xét thân thể tiểu Thanh, thấy một vết thương to như cái động xuyên qua, máu chay tràn, nội tâm tràn ngập bi phẫn.

Tiểu Thanh chính là biến dị thú phục tùng Nhạc Trọng sớm nhất, đi theo Nhạc Trọng chiến đấu không biết bao nhiêu lần, đồng thời cũng cứu Nhạc Trọng không biết bao nhiêu lần. Hắn đã coi tiểu Thanh như đồng bọn quan trọng nhất. Hiện giờ đồng bọn bị Long Hoàng một đòn sắp chết, khiến Nhạc Trọng chìm trong bi phẫn.

- Khủng Long nhân đáng chết, chúng mày chờ đấy, chờ ta có năng lực nhất định phải diệt tộc chúng mày!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.