Ngọc cự nhân, nham cự nhân hai đại cự nhân không có lãng phí lực lượng vào công kích, mà là toàn tâm toàn ý thúc dục lực lượng cường hóa phòng ngự của mình. Chúng trải qua chiến đấu nhiều lần nên kinh nghiêm phong phú, biết rõ lĩnh vực càng cường đại thì thi triển tiêu hao lực lượng lại càng cực lớn. Nhạc Trọng thi triển lĩnh vực thần ma uy lực bất phàm nhưng mà hắn tuyệt đối không duy trì được quá lâu. Trong mắt Nhạc Trọng có dị quang chớp động, nói:
- Nham cự nhân, ngọc cự nhân, hiện tại các người chỉ có một đường để đi, chỉ cần các ngươi thần phục ta, ra sức cho ta thì ta sẽ không truy cứu chuyện xảy ra. Nếu như các ngươi cự tuyệt thì chỉ có đường chết mà thôi.
Trong mắt ngọc cự nhân hiện ra thần sắc giảo hoạt, ra vẻ do dự, lâm vào trầm ngâm không nói gì, mặt khác nham cự nhân cũng trực tiếp trầm mặc, câm miệng không nói.
- Không nói lời nào xem như các ngươi cự tuyệt. Đã như vậy thì chết đi!
Nhạc Trọng nhìn thấy hai tên cự nhân lâm vào trầm mặc, cũng không có tiếp tục trì hoãn, hắn động nhiệm bước ra khỏi ma chi lĩnh vực, tiến vào thần chi lĩnh vực bên và đi tới quyển sách thánh ca, vô số vật thần tính bị hút vào trong cơ thể, lực lượng của hắn liên tục tăng vọt, thoáng cái đã tăng lên bát giai cao cấp..
Sau khi tấn chức bát giai cao cấp, tâm niệm Nhạc Trọng khẽ động và ma chi lĩnh vực lập tức chui vào cơ thể của hắn, hắn vung tay lên là hỏa chi lĩnh vực lại hiện ra, hỏa diễm cuồn cuộn bao phủ ngọc cự nhân, nham cự nhân.
Hỏa chi lĩnh vực chính là lĩnh vực có tính phá hư rất mạnh, lực phá hoại của nó xếp vào mười lĩnh vực đứng đầu, cho dù là cường giả bát giai có lực phòng ngự mạnh như ngọc cự nhân, nham cự nhân cũng bị khắc chế mạnh mẽ.
Nếu bàn về uy năng thì lĩnh vực thần ma xác thực áp đảo lĩnh vực hỏa diễm, thế nhưng mà lĩnh vực thần ma tiêu hao quá lớn, đơn thuần lực phá hoại đúng là kém hơn lĩnh vực hỏa diễm thuần túy.
Mà ngọc cự nhân, nham cự nhân mỗi lần bị lĩnh vực hỏa diễm bao phủ, thân thể chúng đỏ hồng lên, hơn nữa phát ra tiếng răng rắc, răng rắc.
Ngọc cự nhân bị lĩnh vực hỏa diễm bao phủ và sắc mặt đại biến, quát lên:
- Đây là hỏa chi lĩnh vực, chạy mau! !
Ngọc cự nhân thúc dục thiên địa nguyên khí trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang bay ra ngoài hỏa chi lĩnh vực. Hỏa chi lĩnh vực cũng không có hiệu quả phong tỏa trấn áp như ma chi lĩnh vực.
Lúc này nham chi cự nhân đứng lên, ý đồ bỏ chạy ra ngoài.
Chỉ trong nháy mắt thần ma viêm bao phủ, Nhạc Trọng lập tức vay tới trước mặt nham cự nhân, hóa thành một đạo hỏa quang nện vào đầu lâu nham cự nhân.
Oanh!
Nương theo tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa, nham cự nhân lập tức bị Nhạc Trọng đánh chia năm xẻ bảy, hóa thành vô số mảnh vỡ, trực tiếp văng tung tóe, nguyên khí tính mạng khổng lồ tiến vào thân thể của Nhạc Trọng.
Diệt sát nham cự nhân thì hy vọng chi dực sau lưng Nhạc Trọng có hào quang lóe lên, trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang bay theo ngọc cự nhân.
Thời điểm Nhạc Trọng còn cách ngọc cự nhân không xa, trong mắt ngọc cự nhân hiện ra thần sắc điên cuồng, ngửa mặt lên trời gào thét một câu:
- Nhân loại đáng chết, vậy thì cùng đồng quy vu tận đi!
Trong nháy mắt này thân thẻ ngọc cự nhân bành trướng, hắn lập tức kíp nổ ngọc chi pháp tắc trong người, lực lượng pháp tức khủng bố lập tức nổ tung.
- Hỗn đản đáng chết, vậy mà hắn lại tự bạo!
Đối mặt với ngọc cự nhân đột nhiên tự bạo, sắc mặt Nhạc Trọng bỗng nhiên đại biến, cánh tay phỉa còn sót lại ngăn cản trước người, hy vọng chi dực sau lưng cũng vỗ mạnh bay ra khỏi phạm vi vụ nổ.
Một đám mây hình nấm như vụ nổ hạt nhân bay lên cao, bao phủ phạm vi hơn mười dặm, vô số mảnh vỡ ngọc thạch từ trên trời rơi xuống, thoạt nhìn cực kỳ xinh đẹp.
Trong hào quang huyễn lệ này, phạm vi hơn mười dặm biến thành mỏ ngọc thạch cực lớn, trong phạm vi mỏ ngọc thạch này có rất nhiều điêu khắc ngọc đủ các hình dáng.
Sau khi ngọc đá tán đi, một pho tượng ngọc hình người từ trên cao rơi xuống mặt đất, mặt đất xuất hiện vũng hố lớn.
Pho tượng ngọc này chính là bản thân Nhạc Trọng, thân thể của hắn lúc này có một nửa biến thành ngọc thạc, ngọc khí to lớn không ngừng ăn mòn thân thể của hắn, dưới phần eo của hắn đã biến thành ngọc thạch rồi.
Nhạc Trọng hít sâu một hơi, cắn răng trực tiếp mang lọ huyết dịch biến dị thú cửu giai uống cạn.
- Đáng chết! ! Ngọc cự nhân quả nhiên khó chơi, cho dù chết cũng không cho ta sống khá giả.
Hấp thu huyết dịch biến dị thú cửu giai khôi phục lực lượng, Nhạc Trọng lúc này mới miễn cưỡng ngăn cản ngọc khí lan tràn, không qua một thời gian ngắn thì hai chân của hắn khó loại trừ ngọc chi pháp tắc.
Mà ngọc cự nhân đã là cường giả nửa bước cửu giai, nó tự bạo uy lực vô cùng, nếu như đổi thành người khác cũng đã sớm nát bấy, hoặc là biến thành pho tượng ngọc thạch, cho dù là cường giả nửa bước cửu giai vẫn bị trọng thương. Nhạc Trọng có thể sống sót đã thập phần khó tin.
- Không biết trấn Ngả Đức Ni Á hiện tại thế nào!
Tâm niệm Nhạc Trọng khẽ động, hắn dùng tế bào máy móc bao phủ hai chân của mình lại, hình thành hai cái chân máy giả, chân máy giả vừa hình thành đã mang hắn chạy về trấn Ngả Đức Ni Á.
Trên đường đi khắp nơi đều cố nhiều thây khô quát, đại lượng cự nhân đều bị mưa máu hút sạch huyết dịch biến thành thây khô.
Mưa máu lúc trước đã thu hoạch quá nhiều tính mạng của cự nhân ăn thịt người nhất tộc, nhưng mà trong mưa máu vẫn có rất nhiều cự nhân hình thể khổng lồ đang di động.
Mưa máu phạm vi lớn chỉ có ảnh hưởng tới những cự nhân ăn thịt người cấp thấp mà thôi, đối với cự nhân đẳng cấp cao không có quá nhiều tác dụng.
Mười ba tên cự nhân bát giai thống lĩnh bị tiêu diệt, đám cự nhân còn sót lại lâm vào hỗn loạn, có cự nhân phát cuồng phóng thẳng vào trấn Ngả Đức Ni Á, có con trực tiếp phóng ra ngoài cahyj tán loạn.
Nhạc Trọng lợi dụng máy móc hóa thành chân giả đi về trấn Ngả Đức Ni Á thì trong trấn hỗn loạn không chịu nổi, nhiều người nhân loại sống sót cùng đi ra khỏi trấn.
Trong trấn hiện tạ có mấy chục đầu cự nhân không ngừng săn giết nhân loại, từng nhân loại lớn nhỏ bị chúng ném vào trong miệng nhai nuốt.
Nhạc Trọng lợi dụng bí thuật thao túng huyết dịch ché tạo mưa máu cũng không có bao phủ toàn bộ trấn Ngả Đức Ni Á, nếu như mây máu tà dị bao phủ trấn Ngả Đức Ni Á thì nhân loại trong trấn Ngả Đức Ni Á sẽ biến thành tử trấn, không còn ai sống sót.
Nếu như Nhạc Trọng thao túng mưa máu thù tự nhiên có thể tránh được mưa máu tổn thương nhân loại, nhưng mà hắn toàn lực diệt sát cự nhân bát giai, tự nhiên mưa máu sẽ không phân biệt địch ta.
Những cường giả đỉnh cấp của nhân loại trong trấn liên thủ với nhau săn giết những cự nhân cấp thấp.
Một con cự nhân cao bốn mét đang hành tẩu trong trấn đột nhiên dừng lại, nó đi đến một gian nhà trệt và nó tiện tay vỗ mạnh, chợt nóc căn nhà bay đi lộ ra hai mẹ con đang trốn trong đó.