Thiên Tinh kiếm của Đổng Vũ Dao bị đánh sụp đổ, không có thương hại tới tay phải của Phương Thắng nửa phần. Trong ánh mắt tuyệt vọng của Đổng Vũ Dao thì Phương Thắng cười cười dữ tợn, thò tay chụp thẳng vào Đổng Vũ Dao.
Thời điểm Phương Thắng sắp bắt lấy Đổng Vũ Dao thì sắc mặt của hắn đại biến, lui ra sau mấy bước..
Một đạo kiếm khí khủng khiếp từ trên trời giáng xuống, trực tiếp chém lên người Phương Thắng và chém sâu khấu thành hai nửa.
Trong kiếm khí tuyệt luân kia, thân hình Nhạc Trọng chậm rãi hiển hiện ra.
Phương Thắng nhìn qua Nhạc Trọng và trong mắt hiện ra hào quang ngưng trọng, vẫn vô cùng kiêu căng nói:
- Các hạ là người phương nào? Tôi là Phương Thắng của đế quốc Đại Hưng Phương gia. Nữ nhân này công tử nhà tôi nhìn trúng, kính xin các hạ tránh ra. Nếu không các hạ sẽ hối hận.
Kiều Trì nghe vậy sắc mặt bỗng nhiên biến thành khó coi.
- Đế quốc Đại Hưng Phương gia! ! Dĩ nhiên chính là người Phương gia, đáng chết, chuyện này phiền toái. Trách không được đám gia hỏa kia dám càn rỡ như thế, không đặt pháp luật đế quốc Tây Lỗ Tư vào trong mắt.
Đế quốc Đại Hưng cùng đế quốc Tây Lỗ Tư chênh lệch như con rồng và con kiến cực lớn. Đế quốc Đại Hưng có cường giả cửu giai bán thần tọa trấn. Đồng thời còn có vài chục tên cường giả nửa bước cửu giai, mấy trăm tên cường giả bát giai thống soái năm trăm vương quốc. Mỗi một vương quốc đều mạnh hơn đế quốc Tây Lỗ Tư nhiều lắm. Nếu như đắc tội đế quốc Đại Hưng, đế quốc Tây Lỗ Tư tùy thời có khả năng bị diệt quốc.
Trong lòng Kiều Trì nhanh chóng đưa ra quyết định:
- Nhưng mà cũng may Nhạc Trọng ra mặt, chuyện này mình không được ra mặt.
Chưa bao giờ trêu chọc vào người không thể trêu, kết giao bằng hữu cường đại, đây là bí quyết Kiều Trì từ bình dân biến thành hoàng đế đều tuân thủ.
Kiều Trì thông qua bí thuật che dấu đưa tin cho Đổng Vũ Dao:
- Con gái ngoan, nam nhân trước mặt con tên là Nhạc Trọng, từ hôm nay trở đi con chính là người của hắn ta, hiểu chưa?
Đổng Vũ Dao nghe được Kiều Trì đưa tin, vốn sững sờ nhưng khi nhìn thấy Nhạc Trọng thì ánh mắt phức tạp ứng một tiếng:
- Vâng, phụ vương.
Đổng Vũ Dao từ nhỏ trải qua giáo dục nghiêm khắc, nàng thập phần tinh tường tương lai của mình phải phụng dưỡng chủ nhân mà Kiều Trì chỉ định. Vì chủ nhân này trung thành và tận tâm, phụng hiến tất cả, trong lòng của nàng dù không cam lòng nhưng mà rất nhanh đã điều chỉnh tốt tâm tình.
Nhạc Trọng nhìn qua Phương Thắng lạnh lùng cười nói:
- Đế quốc Đại Hưng Phương gia? Đó là thứ chó má gì? Hiện tại mày và công tử của mày bò ra ngoài giống như chó, tao sẽ tha bọn mày một mạng, nếu không toàn bộ bọn mày phải chết.
Nghe được Nhạc Trọng vũ nhục Phương gia, Kiều Trì cũng trợn mắt há hốc mồm, nói:
- Xong, hết! ! Tên Nhạc Trọng này cũng quá mức ngang ngược càn rỡ, đây chính là đế quốc Đại Hưng Phương gia, là đế quốc khủng bố có được cường giả bán thần. Ngay cả cường giẳ nửa bước cửu giai cũng có mấy chục, hắn cũng dám khẩu xuất cuồng ngôn, bảo người Phương gia làm chó, đúng là quá ngang ngược càn rỡ.
Phương Thắng nghe vậy thân thể tức giận đến run lên, hai mắt như phun lửa. Đế quốc Đại Hưng Phương gia xem như một thế lực không nhỏ trong thiên quốc thần thánh, cho dù đi đâu chỉ cần mang Phương gia hiệu lộ ra thì mọi người đều nhượng bộ lui binh, dám như Nhạc Trọng vũ nhục Phương gia cơ bản không tồn tại.
- Tiểu súc sinh, lại dám vũ nhục Phương gia chúng ta, hôm nay mày chết chắc rồi.
Phương Thắng tức giận thân thể run rẩy, bỗng nhiên thi triển một trong những bí thuật mạnh nhất của Phương gia, Đại Lưu Ly Kim Thân quyết, thân thể của hắn biến lớn, biến thành một Lưu Ly kim Cương Cự Nhân to lớn.
Sau khi biến thân thành Lưu Ly Kim Cương Cự Nhân thì thân thể Phương Thắng mạnh hơn gấp mười lần, một quyền một cước có lực phá hoại của bát giai trung cấp. Đồng thời biến thân thành kim cương, thân thể của hắn vô cùng cứng rắn, ngay cả chủ pháo cũng không bắn hắn bị thương.
- Đi chết đi!
Trong nháy mắt biến thân thành Lưu Ly Kim Cương Cự Nhân thì Phương Thắng hư không một trảo, thiên địa nguyên khí khổng lồ biến thành khó nguyên khí, muốn khóa Nhạc Trọng lại, chân điểm một cái và biến mất như sấm sét, mang theo lực lượng xé rách không khí hiện ra trước mặt Nhạc Trọng và đánh ra một quyền như ngọn núi mạnh mẽ.
Kiều Trì nhìn thấy Nhạc Trọng lẳng lặng đứng đấy, giống như đang ngây người thì hối hận trong lòng.
- Hết! ! Sao hắn không né?
Một kích của Phương Thắng làm Kiều Trì cảm giác được hãi hùng khiếp vía, nếu như đổi thành bản thân Kiều Trì thì cho dù hắn ngăn cản được một kích này cũng bị trọng thương.
Trên sân khấu Đổng Vũ Dao không nhịn được nhắc nhở.
- Coi chừng!
Phương Minh nhìn thấy Nhạc Trọng đứng yên bất động thì trong mắt hiện ra nét khinh miệt.
- Tao còn tưởng phế vật mày có bản lĩnh gì chứ? Thì ra là một phế vật khẩu xuất cuồng ngôn mà thôi1
- Ngay cả rác rưởi không có lĩnh ngộ lĩnh vực mà dám vung quyền với tao, nát đi!
Nhạc Trọng không thèm quay đầu lại, giống như đập con ruồi vỗ vào bụng đối thủ.
Oanh một tiếng vang thật lớn, Phương Thắng hóa thân thành kim cương bị trúng một kích, thân thể của hắn chia năm xẻ bảy, máu tươi văng khắp nơi, biến thành thịt vụn.
Nhìn thấy Phương Thắng bị đánh chia năm xẻ bảy, Phương Minh đứng dậy, sắc mặt tái nhợt, thân thể run rẩy, trong nội tâm rung mạnh:
- Phương Thắng đã chết? Chuyện này làm sao có thể? Lưu Ly Kim Thân của hắn có thể ngăn cản chủ pháo oanh kích ba lần, ngay cả cường giả bát giai cao cấp cũng khó phá được phòng ngự, làm sao có thể bị tiểu tử này chụp chết? Tên này ngay cả bí thuật còn không dùng tới, hắn làm sao mạnh như vậy?
Kiều Trì nhìn qua Nhạc Trọng đứng ở giữa sân khấu, sắc mặt biến hóa mấy lần, trong nội tâm thầm nghĩ:
- Gia hỏa thật lợi hại, mình áp đúng cửa rồi!
Nhưng mà bởi như vậy hắn cũng đắc tội đế quốc Đại Hưng Phương gia thật sâu, nếu như nhấc lên quan hệ với đối phương, cũng có khả năng bị dính liếu, làm sao bây giờ?
Đổng Vũ Dao nhìn qua Nhạc Trọng và trong mắt kinh hãi.
- Thực lực của người này quá mạnh mẽ, trách không được phụ vương bảo mình theo cho hắn, nếu như giao hảo với hắn thì thì phụ vương tìm được chỗ tốt thật lớn.
Nhạc Trọng một cái tát đánh Phương Thắng phấn thân toái cốt, bỗng nhiên ngẫng đầu nhìn qua vị trí Phương Minh, tinh quang trong mắt như lợi kiếm đâm thẳng vào mắt của Phương Minh.
Phương Minh bị Nhạc Trọng nhìn thì nội tâm phát lạnh:
- Không xong, hắn phát hiện mình!
- Xuống đây đi!
Nhạc Trọng nhìn qua hướng Phương Minh và hư không một trảo, một bàn tay nguyên khí cực lớn đánh nát rạp khách quý, một tay bắt lấy Phương Minh kéo hắn tới trước người của mình.
Phương Minh cảm thụ được Nhạc Trọng phóng thích sát ý hung mãnh thì hai mắt phát lạnh, rống lớn:
- Tao là con trai trưởng của Phương gia, Phương Minh, cha của tao là tây phương thần điện, đệ nhất thánh tử Phương Huyền, tao tới đế quốc Tây Lỗ Tư có rất nhiều người biết rõ, nếu tao chết thì toàn bộ đế quốc Tây Lỗ Tư đều phải chôn cùng!