Chủ pháo cấp D uy lực vô cùng, đại bộ phận cường giả cửu giai chỉ cần bị bắn trúng một viên sẽ tiêu đời. Tòa cứ điểm máy móc ba ngàn dặm như vậy có một trăm cái, trừ được chủ pháo cấp D bao bọc ra, còn có các cứ điểm đường kính cả vạn dặm.
Trong cứ điểm máy móc đan xen vào nhau, cấu trúc trở lưới phòng hộ hình lập thể, trong một đám cứ điểm máy móc liên thủ thì cho dù cường giả cửu giai đỉnh phong hiện thân cũng bị tiêu diệt.
Nhạc Trọng quan sát phòng ngự chung quanh thì chiến hạm của bọn họ tiến tới một hải cảng gần tinh cầu thiên quốc thần thánh!
Cơ hồ tất cả chiến hạm đều không cho bay vào thiên quốc thần thánh, chỉ có bỏ neo trên các cứ điểm máy móc mà thôi, người bên trong trải qua kiểm tra nghiêm khắc, thông qua phương thức truyền tống đi vào thiên quốc thần thánh.
- Các người khỏe, tôi là dẫn đạo viên số 1160, mời các người đi theo tôi.
Nhạc Trọng lúc này vừa đi ra khỏi chiến hạm, một thiếu nữ dáng người bình thường, ngũ quan đoan chính, trên mặt có ít tàn nhan, mặc quần áo thanh nhã cười nói.
- Tốt!
Nhạc Trọng biết rõ quy củ, đi theo dẫn đạo viên đi ra ngoài.
Trên đường đi Nhạc Trọng cảm giác thực lực của nhân loại trên hải cảng, trong mắt của hắn hiện ra thần sắc kinh hãi.
- Nội tình thật mạnh, người ở đây đều là cường giả ngoài ngũ giai.
Trong cứ điểm máy móc này nhân khẩu vượt qua ba trăm vạn, thế nhưng nhưng mà ba trăm vạn cường giả nhân loại nơi đây đều có thực lực trên ngũ giai, cường giả ngũ giai là yếu nhất.
Trên địa cầu, một tên cường giả ngũ giai được xem là một thiên tài cấp yêu nghiệt rồi, thế nhưng mà trong bến cảng này chỉ là những người bình thường nhất.
Đúng lúc này bên cạnh có âm thanh mỉa mai vang len.
- Đây không phải Kiều Địch cùng Lệ Na sao? Các người cũng quay về? Tôi còn cho rằng các người co đầu rúc cỏ ở trong ổ chó nhà mình chứ!
Nhạc Trọng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy tám nam nữ trẻ tuổi đi qua bên này, cầm đầu là một nam tử tóc xanh mắt xanh, tướng mạo anh tuấn nhưng mở miệng mỉa mai.
Kiều Địch nhìn thấy tên thanh niên tóc xanh mắt xanh thì sắc mặt trầm xuống.
- A Tạp Địch Á, là mày?
A Tạp Địch Á nhẹ nhàng cười cười, ánh mắt nhìn qua người Đổng Vũ Dao bên cạnh Nhạc Trọng, chợt bị hấp dẫn thật sâu, nói:
- Đúng vậy, là tao! Này, mỹ nữ, tôi là A Tạp Địch Á, thần sứ phương tây thàn điện, là cường giả thất giai quan vinh, hẹn hò nhé!
Đổng Vũ Dao cười nói tự nhiên, nàng giống như đóa hoa bách hợp xinh đẹp động lòng người, nàng nhẹ nhàng khoác tay phải của Nhạc Trọng, bộ ngực đầy đặn dán lên cánh tay Nhạc Trọng:
- Tôi đã có nam nhân rồi!
Thấy một màn này thì nam nhân chung quanh nhìn qua Nhạc Trọng với ánh mắt tràn ngập ghen ghét và hâm mộ.
Trong bến cảng này có được ba trăm vạn nhân loại, thế nhưng mà không có một nữ nhân nào có thể so được với Đổng Vũ Dao phong tình vạn chủng.
Nhìn thấy Đổng Vũ Dao tươi cười, trong lòng A Tạp Địch Á tim đập mạnh mẽ, dời ánh mắt qua nhìn vào Nhạc Trọng, nhìn kỹ Nhạc Trọng một hồi, bỗng nhiên nói:
- Vị tiên sinh này, tôi hình như chưa gặp qua ngài, hình như ngài không phải là người của thiên quốc thần hánh nha?
Nhạc Trọng bất động thanh sắc nói:
- Tôi tới gia nhập thiên quốc thần thánh.
A Tạp Địch Á phong độ nhẹ nhàng cười cười, nhiệt tình nói:
- Như vậy tôi đề cử anh gia nhập tây phương thần điện, trong thiên quốc thần thánh năm đại thần điện thì tây phương thần điện của chúng tôi gần với trung ương thần điện nhât, nắm giữ tài nguyên khổng lồ. Hơn nữa anh gia nhập tây phương thàn điện tôi còn có thể chiếu cố anh đấy.
Trong bến cảng tinh không này, A Tạp Địch Á không thể động thủ. Nhưng mà chỉ cần Nhạc Trọng gia nhập tây phương thần điện, A Tạp Địch Á không cần sử dụng thủ đoạn bạo lực gì vãn có vô số phương pháp bóp nắn Nhạc Trọng. Dựa vào phương pháp này hắn chia rẻ vô số tình nhân rồi.
Nhìn thấy A Tạp Địch Á nhiệt tình hiến ân cần với Nhạc Trọng thì hai nữ nhân tướng mạo tú lệ sau lưng hắn hiện ra ánh mắt chán ghét, nhưng mà các nàng đều bảo trì trầm mặc không nói cái gì. Hai nữ tử tướng mạo tú lệ này chính là tình nhân của A Tạp Địch Á, các nàng tự nhiên không muốn nhìn thấy Đổng Vũ Dao bị A Tạp Địch Á kéo tới tay, thế nhưng mà A Tạp Địch Á chính là thàn sứ của tây phương thần điện, địa vị tôn sùng, các nàng căn bản không dám trái lời của hắn.
- Không có hứng thú, chúng ta đi!
Nhạc Trọng không có nhìn nhiều A Tạp Địch Á, quay người trực tiếp rời đi.
Một tên nam tử tóc màu xanh lá, da thịt cũng có màu xanh lá hiện ra, tướng mạo thập phần tuấn tú tươi nói như nữ tử:
- Ha ha, Địch Á, tiểu tử này bỏ qua mày rồi. Đủ hung hăng càn quấy, nên hảo hảo giáo huấn hắn đi, cho hắn biết quy củ của thiên quốc thần thánh.
Trong mắt A Tạp Địch Á hiện ra hào quang giảo hoạt và chậm rãi nói:
- Địch Man, tên kia không đơn giản. Thực lực của hắn ngay cả tao cũng không nhìn thấu. Có lẽ hắn học qua bí pháp ẩn nấp. Tùy tiện động thủ nói không chừng tự rước lấy nhục. Đi, chúng ta theo sau. Đi tới cánh cửa khởi đầu đi, hắn là nhân vật mới, phải trải qua cánh cửa bắt đầu kiểm nghiệm, bất luận kẻ nào cũng không thể trốn được cánh cửa bắt đầu. Sau khi xem rõ thực lực của hắn thì tính tiếp.
Đồng bạn của A Tạp Địch Á đáp ứng:
- Tốt!
Muốn ngang ngược càn rỡ cũng phải có tiền vốn mới được. Trong thiên quốc thần thánh này hội tụ vô số thiên tài yêu nghiệt của Thiên Thần Đại Thế Giới, A Tạp Địch Á cũng không dám trêu chọc nhũng cường giả mình không biết rõ.
Sở dĩ Phương Minh dám ở đế quốc Tây Lỗ Tư ngang ngược càn rỡ, đó là bởi vì đế quốc Tây Lỗ Tư đối với hắn mà nói chỉ là nông thôn. Hắn hoàn toàn có thể đi ngang.
Nếu như là ở trong thiên quốc thần thánh, cho dù Phương Minh cũng phải cẩn thận từng li từng tí, không dám tùy ý động tới bất cứ người nào không rõ lai lịch. Nói không chừng một tên cường giả ngũ giai bình thường lại là cháu của lão quái vật cửu giai nào đó, nếu chọc vào những tên đó chắc chắn sẽ mang họa vào thân.
Nữ dẫn đạo viên dẫn Nhạc Trọng tới một cánh cửa cao cả trăm mét, khắp đầy phù văn huyền ảo, khảm nạm vô số tinh hạch biến dị thú, tràn ngập khí tức thái cổ, thần thánh, nói:
- Đây là cánh cửa bắt đầu, xin ngài đi qua cánh cửa bắt đầu để kiểm nghiệm.
Nhạc Trọng nhìn quét qua cánh cửa bắt đấu, bước đi vào trong cánh cửa.
Sau khi Nhạc Trọng đi vào trong cánh cửa bắt đầu thì một đạo quang mang kim sắc dò xét thân thể của hắn.
Trong nháy mắt một đạo hào quang màu vàng trong người Nhạc Trọng phóng lên trời, ngưng tụ ở trên bầu trời, hình thành một con hoàng kim long và một con hoàng kim hổ, long hổ đan vào nhau phát ra tiếng gào thét cực lớn, cả bến cảng tinh hạm chấn động mạnh mẽ.
A Tạp Địch Á nhìn thấy long hổ đan vào nhau với bộ dáng điên cuồng gào thét, hắn trợn mắt há hốc mồm, trong mắt tràn ngập kinh hãi: