Thần Ma Hệ Thống

Chương 463: Thông Thiên thần giáo (2)



Một tên tù binh nhìn qua phía Lỗ Trữ Thủy chửi ầm lên nói:

- Lỗ Trữ Thủy! Mày là phản đồ! Mày lại bán đứng thần giáo, mày nhất định chết không yên lành, sau khi chết cũng rơi vào địa ngục, trọn đời không được siêu sinh!!

Nhạc Trọng khẽ chau mày, nhìn qua tên tù binh gian ngoan mất linh kia, đem một thanh Phảng Chế Đường Đao ném cho Lỗ Trữ Thủy:

- Chém đầu của hắn xuống! Anh có thể sống sót!

- Đi chết!

Lỗ Trữ Thủy tiếp nhận thanh Phảng Chế Đường Đao thì trong nội tâm giãy dụa hồi lâu, chợt vẻ mặt vặn vẹo, nổi giận gầm lên một tiếng, một đao chém đầu của tên đồng bạn của mình, sau đó quỳ gối trước người của Nhạc Trọng lớn tiếng nói:

- Lỗ Trữ Thủy nguyện ý ra sức cho đại nhân, kính xin đại nhân thu lưu.

Nhạc Trọng nhìn Lỗ Trữ Thủy và trực tiếp ra lệnh:

- Tôi là Nhạc Trọng. Trước mắt anh là người của tôi, đem những gì anh biết về Thông Thiên thần giáo nói toàn bộ đi!

- Vâng! Nhạc Trọng đại nhân!

Lỗ Trữ Thủy cắn răng một cái, đem toàn bộ tình báo của Thông Thiên thần giáo nói rõ cho Nhạc Trọng, hắn đã hoàn toàn bán đứng chủ tử, nhìn qua Nhạc Trọng.

Thông Thiên thần giáo chính là một giáo pháo do tên Lệnh Hồ Tương Như sáng lập. Mà Lệnh Hồ Tương Như lai lịch thế nào Lỗ Trữ Thủy cũng không biết. Hắn chỉ biết Lệnh Hồ Tương Như có được phật quang hiện ra sau lưng, đao thương bất nhập, nói là có ba loại dị năng.

Bằng vào ba loại dị năng này, Lệnh Hồ Tương Như tham khảo Cơ đốc giáo, Phật giáo, Đạo giáo ba loại giáo điển, tổ chức thành một giáo phái, hắn tự nhận giáo chủ, được xưng là sứ đồ của thần, thay mặt thần linh đi lại trên thê gian, cứu vớt thế gian. Thờ phụng hắn thì sau khi chết sẽ được đi tới thần quốc cực lạc, linh hồn bất hủ. Mà chửi bởi hắn là địch nhân sẽ rơi vào địa ngục, trọn đời không được siêu sinh.

Trong tận thế này, đối với mọi người không có nơi ký thác tinh thần thì tà giáo như vậy quá dễ phát triển. Lệnh Hồ Tương Như vừa thành lập Thông Thiên thần giáo thì lập tức hấp dẫn người sống sót bốn phía gia nhập vào, làm cho Thông Thiên thần giáo trở thành một giáo phái có hơn tám ngàn giáo đồ. Đáng sợ nhất là trong tám ngàn giáo đồ đó có ba ngàn giáo đồ cuốn tín, vì giáo chủ thì những giáo đồ cuồng tín đó có thể bán mạng của mình.

Trong tận thế này, lực lượng của tín ngưỡng cũng là một loại lực lượng cực kỳ đáng sợ. Đặc biệt là khi tận thế vừa bắt đầu thì âm thanh xưng là thần kia đã chứng minh thế giới có thần tồn tại, làm cho lý trí của nhiều người sụp đổ mà gia nhập vào Thông Thiên thần giáo.

Lỗ Trữ Thủy cho giáo đồ đi săn Miêu tộc, mười chín người có mười ba người là cuồng tín đồ. Lỗ Trữ Thủy là một người thanh tỉnh. Tuy hắn gia nhập vào trong Thông Thiên thần giáo tà giáo, nhưng mà vì sống sót thì hắn cũng chỉ có thể trở thành giáo đồ và ra sức hiệu lực mà thôi.

Trong mắt Lỗ Trữ Thủy hiện ra thần sắc đáng sợ, nói:

- Trong Thông Thiên thần giáo trừ giáo chủ Lệnh Hồ Tương Như thực lực thâm bất khả trắc ra. Ở trong giáo có tám trưởng lão, bảy mươi hai hộ pháp, một trăm lẻ tám đàn chủ. Mỗi người đều là người cường hóa cao cấp, thực lực phi thường đáng sợ!

Nhạc Trọng tiếp tục hỏi:

- Thông Thiên thần giáo có bao nhiêu súng ống? Bao nhiêu vũ khí hạng nặng?

Lỗ Trữ Thủy suy nghĩ một hồi mới lên tiếng:

- Trong Thông Thiên thần giáo thì súng ống không nhiều lắm, đại khái chỉ có hai ba trăm khẩu súng trường. Vũ khí hạng nặng tôi chưa từng gặp qua! Có lẽ không có bao lâu.

Nhạc Trọng khẽ gật đầu, quay đầu nhìn qua đám nam tử trung niên kia:

- Các người là ai?

- Tôi tên là Ô Sơn Nham! Trại chủ Cửu Động Trại. Bọn họ là người dân tộc Miêu. Những người này công kích chúng tôi, chẳng những cướp đi lương thực của chúng tôi, còn đem nữ nhân và hài tử của chúng tôi cướp đi! Những tên này là súc sinh!

Ô Sơn Nham nhìn qua Lỗ Trữ Thủy đang đứng bên kia, trong mắt hiện ra thần sức cừu hận lớn tiếng nói.

- Các người có thể đi!

Nhạc Trọng nghe Ô Sơn Nham nói vậy thì suy tư một hồi, vung tay lên, những người dân tộc Miêu này không ngừng thu thập súng ống lại. Thả những nữ nhân và hài tử này về với người thân của mình.

Bạch Tiểu Thắng đi lên cười lỗ mãng đề nghị.

- Thủ lĩnh!! Chúng ta đi diệt Thông Thiên thần giáo nhé? Cái Thông Thiên thần giáo có hơn tám nghìn giáo đồ, từ tỉ lệ mà nhìn thì có hơn mười mỹ nữ? Mỹ nữ xinh đẹp sẽ là của ngài, thưởng cho tôi vài người là được rồi!

Bạch Tiểu Thắng thực lực cường hoành, nhưng mà lực thống trị của hắn không có, một lòng nhào vào trên người của mỹ nữ, lúc này mới bị Bối Minh Dương dễ dàng mời chào, trở thành tay chân cao cấp của Bối Minh Dương. Hiện tại chuyển đổi ông chủ, Bạch Tiểu Thắng cũng không đổi tính ưa thích nữ nhân của hắn.

Nhạc Trọng thản nhiên nói:

- Không được! Thông Thiên thần giáo kia có tới tám ngàn giáo đồ! Muốn tiêu diệt bọn chúng cần lãng phí quá nhiều thời gian! Chúng ta bây giờ không có thời gian lãng phí trên đám người này. Thượng Luân, cải biến lộ tuyến hành quân của chúng ta!

Cho dù Thông Thiên thần giáo có tám ngàn giáo đồ cũng không lọt vào mắt của Nhạc Trọng. Không có pháo, vũ khí hạng nặng các loại, Nhạc Trọng đoán chừng cho năm chiếc xe tăng cộng thêm một doanh là có thể tiêu diệt hoàn toàn.

Nếu không phải khí hậu hiện giờ dị thường, đại quân hành động gian nan, Nhạc Trọng cũng không triệu tập người tiêu diệt giáo phái này!

Thượng Luân trầm giọng ứng một câu:

- Vâng! Thủ lĩnh!

Chiến sĩ trong đoàn xe đoạt lấy vũ khí và đồ ăn của đám giáo đồ Thông Thiên thần giáo không còn, chợt chuẩn bị rời khỏi nơi này.

Ô Sơn Nham thấy thế sắc mặt biến hóa mấy lần, hắn nhìn qua Nhạc Trọng mặc quân trang, đi tới trước người của Nhạc Trọng và quỳ xuống đau khổ cầu khẩn.

- Trưởng quan!! Van cầu ngài cứu lấy Bạch Chước Tộc chúng tôi! Tôi quỳ lại ngài! Những súc sinh này bắt lấy người Bạch Chước Tộc nhập muốn tiến hành huyêt tế chúng tôi! Tộc nhân của tôi đã bị bắt hơn ba mươi người, nếu như ngài không cứu bọn họ, bọn họ sẽ chết trong tay của đám súc sinh này!

Nhạc Trọng lãnh đạm nói:

- Hết sức xin lỗi! Tôi hiện giờ không có thời gian! Nếu như những người này bắt lấy người của Bạch Chước Tộc thì các người nên đi cứu bọn họ đi.

Nhạc Trọng lúc này một lòng muốn chạy tới thành phố Quý Trữ, không quan tâm tới đám người Thông Thiên thần giáo làm gì.

Trong tận thế này, khắp nơi đều có thể nhìn thấy người đáng thương. Nếu như Nhạc Trọng muốn đi lấy công đạo cho những người đáng thương này, chỉ sợ cho dù hắn tới chết cũng không có khả năng lấy công đạo cho toàn bộ. Hơn nữa Ô Sơn Nham và hắn không quen biết gì cả, hắn cũng không vì một đám người không quen mà làm lỡ việc của mình.

Toàn thân của Ô Sơn Nham lạnh như băng, với chút người của hắn muốn đi cứu người trong Thông Thiên thần giáo, chỉ sợ bản thân mình cũng lọt vào trong đó. Hiện tại cũng chỉ có nam tử trước mặt này mới có năng lực cứu người của hắn. Nhưng hiển nhiên không có khả năng hứng thú làm chuyện này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.