Thần Ma Hệ Thống

Chương 553: Đánh bại bộ đội Chu Lôi!



Chu Lôi nhếch miệng cười, trong mắt chớp động dâm quang, đem nữ nhân diễm lệ phong tao trong lòng đẩy lên bàn:

- Chú là huynh đệ tốt của tôi, có gì mà không thể! Chúng ta cùng chơi nữ nhân này!

Trong mắt Địch Nha cũng lóe vẻ dâm đãng, trực tiếp cởi quần:

- Vậy cung kính không bằng tuân mệnh!

Đúng lúc này một gã quan quân đột nhiên xông vào lo lắng kêu to:

- Doanh trưởng, tôi có tình hình trọng yếu cần hội báo với ngài!

Chu Lôi vừa mới cởi quần, trường kiếm rút khỏi vỏ hưng trí, hắn vừa nhìn thấy tên quan quân xông vào sắc mặt thay đổi lớn tiếng chửi ầm lên:

- Cút ra ngoài cho tôi! Liễu Hùng, anh còn muốn ngồi chức liên trưởng kia nữa hay không?

Tên quan quân bị Chu Lôi mắng chửi gương mặt lúc trắng lúc xanh, một ngụm oán khí dâng lên trong lòng, hai đấm nắm chặt, nhìn cảnh tượng dâm dục trong phòng cúi đầu nói:

- Dạ!

- Tiếp tục đi!

Chu Lôi cười nắm lấy nữ nhân trần truồng kia tiến nhập thân thể của nàng.

Ở một bên Địch Nha cũng cười dâm một tiếng ôm lấy đầu nữ nhân kia.

Liễu Hùng vừa quay về bộ đội của mình chợt chửi ầm lên:

- Chu Lôi, mày là vương bát đản! Thời điểm này còn muốn chơi nữ nhân? Mày tuyệt đối sẽ chết không có chỗ chôn!

Phó liên trưởng Chu Tử Hiên đi tới bên cạnh Liễu Hùng hỏi:

- Lão Liễu, doanh trưởng nói như thế nào?

Vẻ mặt Liễu Hùng xanh mét lạnh lùng nói:

- Hắn bảo tôi cút!

Sắc mặt Chu Tử Hiên đại biến nói:

- Hắn sao lại như vậy? Trương Tuyết Vong đánh tới! Nếu còn không quyết định, làm sao đánh với bọn họ?

Liễu Hùng trầm mặc một thoáng chợt nhìn chằm chằm Chu Tử Hiên hỏi:

- Lão Chu! Con mẹ nó Chu Lôi là thằng vương bát đản! Tôi quyết định đem bộ đội rời đi! Anh có đi theo tôi hay không?

Chu Tử Hiên nghe vậy ánh mắt mở to, có chút không thể tin gian nan nói:

- Lão Liễu! Anh làm như vậy chính là binh biến! Là phản loạn!

Quân nhân lấy phục tùng mệnh lệnh là thiên chức, câu nói này đã khắc sâu trong lòng quân nhân chân chính. Bởi vậy tuy rằng Chu Lôi là hồng tam đại háo sắc ngang ngược, nhưng hắn chứng thật là do lãnh đạo quân khu nhâm mệnh nhậm chức, những quan quân cấp dưới như Liễu Hùng tuy rằng khinh thường con người hắn nhưng vẫn phải dốc sức cho hắn.

Hiện tại Liễu Hùng đề nghị đem bộ đội rời đi, chẳng khác gì là binh biến, điều này làm Chu Tử Hiên nhất thời khó tiếp nhận.

Vẻ mặt Liễu Hùng chán ghét nói:

- Nếu phải bán mạng cho con người như Chu Lôi, tôi tình nguyện phản loạn!

Chỉ cần là người có chút tinh thần trọng nghĩa cùng tâm huyết đều không muốn có được một lãnh đạo hoang dâm háo sắc ngang ngược nóng nảy. Trước đó cho dù Liễu Hùng không quen nhìn hành vi của Chu Lôi nhưng sau lưng hắn còn có hậu thuẫn của quân bộ, của quốc gia. Hiện tại quân bộ bị hủy, quốc gia nổ tung, nỗi bất mãn tích lũy trong lòng Liễu Hùng liền bị Chu Lôi hoàn toàn đốt lên.

Chu Tử Hiên trầm mặc, trong mắt thoáng hiện nét kiên nghị nói:

- Được! Tôi đi cùng anh!

- Thật tốt quá!

Trong mắt Liễu Hùng hiện lên vẻ vui mừng nói.

Chu Tử Hiên đột nhiên hỏi;

- Vậy Trần chính ủy làm sao bây giờ?

Trong mắt Liễu Hùng thoáng hiện hung quang, nói:

- Nếu đã trở mặt với Chu Lôi, như vậy làm rụng hắn!

Trần chính ủy là do Chu Lôi phái tới giám thị đám người Liễu Hùng, song phương ở chung thật mâu thuẫn.

Đúng lúc này Trần chính ủy đi nhanh vào phòng, hắn vừa nhìn thấy Liễu Hùng sắc mặt liền thật khó xem nói:

- Liễu Hùng! Sao anh còn ở nơi này, còn không nhanh đi tổ chức bộ đội ngăn cản Trương Tuyết Vong?

Liễu Hùng cùng Chu Tử Hiên liếc nhau, chợt tiến lên vài bước:

- Trần chính ủy, tôi có lời muốn nói với anh!

- Nói cái gì! Sau này hãy nói! Hiện tại việc khẩn cấp trước mắt là tổ chức bộ đội ngăn cản Trương Tuyết Vong tấn công…

Lời của Trần chính ủy còn chưa nói xong, Liễu Hùng đã nắm được đầu của hắn, dùng sức bẻ mạnh, răng rắc một tiếng, vẻ mặt hắn hiện lên vẻ không thể tin ngã quỵ xuống đất.

- Đi thôi!

Giải quyết Trần chính ủy, Liễu Hùng cùng Chu Tử Hiên nhanh chóng tập trung bộ đội bỏ chạy ra khỏi quân doanh.

Liễu Hùng vừa mang theo bộ đội thoát khỏi quân doanh không lâu, dị biến nảy sinh.

Oanh! Oanh! Oanh!

Cơ hồ chỉ trong chớp mắt vô số đạn pháo bao trùm quân doanh của Chu Lôi, bị trọng pháo oanh kích, từng phòng ốc liên tục bị tạc dập nát, từng xe thiết giáp bị đạn pháo oanh kích trực tiếp nổ tung thành những quả cầu lửa.

Viên đạn pháo rơi xuống bên cạnh phòng của Chu Lôi, oanh một tiếng nổ, trực tiếp đem phòng ốc tạc sụp đổ, đại bộ phận chiến sĩ ở bên trong đều bị chôn sống trong đống hoang tàn.

Bên trong pháo kích đất rung núi chuyển, vô số bụi mù bay tung, văng tung tóe vào trong phòng, chẳng khác gì vừa xảy ra trận động đất lớn.

Những nữ nhân trần truồng trong phòng nhìn thấy doanh trại bị pháo kích, sắc mặt kinh hoàng, bất chấp uy quyền của Chu Lôi điên cuồng bỏ chạy ra bên ngoài.

- Sao lại thế này? Doanh trại lại bị pháo kích, là chuyện gì xảy ra?

Chu Lôi cũng bị pháo kích thình lình làm hoảng sợ khiến tiểu đệ cũng tê liệt, còn chưa kịp mặc quần bỏ trần thân thể vẻ mặt trắng bệch hướng bên ngoài bỏ chạy.

Địch Nha vừa nghe được tiếng pháo kích kinh thiên động địa, lập tức đá văng nữ nhân đang quỳ trước người hắn, phóng tới cửa sổ:

- Đáng chết, sao lại thế này?

Cơ hồ ngay lúc Chu Lôi cùng Địch Nha vừa hành động, hai phát đạn pháo oanh thẳng lên ngôi nhà, oanh một tiếng nổ lớn chấn rung mặt đất, tòa nhà bỗng chốc bị tiếng nổ mạnh bao phủ bị tạc tới dập nát, toàn bộ người bên trong đều bị nổ tan xương nát thịt, ngay cả tiến hóa giả 48 cấp như Địch Nha cũng bị tạc đến nát thành thịt vụn, không hề có chút lực phản kháng.

- Địch tập kích!

- Địch tập kích!

Đột nhiên bị rơi vào trọng pháo oanh kích, bên trong các gian phòng tràn ra thật nhiều chiến sĩ, thậm chí còn có ba trăm cường hóa giả cấp bậc không thấp. Ba trăm cường hóa giả kia đều do Địch Nha lấy danh nghĩa Thiên Long bang mời chào thu nhận, sau đó chuyển qua trong quân doanh của Chu Lôi. Chu Lôi dựa vào những cường hóa giả này liệp sát qua không ít biến dị thú cùng tang thi.

Oanh! Oanh! Oanh!

Năm phát đạn pháo liên tục oanh lên đám cường hóa giả, từng tảng lớn tảng lớn cường hóa giả bị uy lực đạn pháo nổ tung lan tới, nổ thành bốn năm mảnh, ngay cả hai gã tiến hóa giả cũng trực tiếp bị nổ chết tại chỗ.

- Cứu mạng! Tôi không muốn chết!

- Chạy mau ah!

- Chạy mau!

Pháo kích khủng bố liên tục không ngừng, một thoáng đã hoàn toàn làm dập nát lòng phản kháng của những cường hóa giả lẫn tiến hóa giả, bị trọng pháo oanh kích, bọn hắn lúc này mới cảm nhận được mình vô lực như thế nào.

Dù có người nhạy cảm cảm giác được nguy hiểm, nhưng phạm vi oanh kích của đạn pháo quá lớn, hơn nữa còn liên tục oanh tạc, cho dù là tiến hóa giả mẫn tiệp hệ muốn tránh né cũng thập phần khó khăn.

Những người này trước cuối thời chỉ là người bình thường, không được huấn luyện chuyên nghiệp, phần lớn chỉ chiến đấu với biến dị thú cùng tang thi, đối chiến cùng trọng pháo hoàn toàn không chút kinh nghiệm.

Bởi vì quan chỉ huy cao nhất Chu Lôi đã bị tạc thành tro tàn, ngoại trừ một ít quan quân tự mình tổ chức chống cự, bộ đội hoàn toàn hỏng mất, chạy trốn khắp bốn phương tám hướng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.