Thần Ma Hệ Thống

Chương 560: Châu Âu dị động (2)



Lạp Nhĩ Phu mỉm cười đáp:

- Thái Lan Lan Sơn thị Ngô Nham Hồng tràn ngập lòng căm thù đối với người Hoa, đồng thời đối với lãnh thổ cùng dân cư của Hoa triều tràn ngập khát vọng. Chúng ta chỉ cần châm ngòi cho hắn cùng Nhạc Trọng chiến đấu là được!

Ba Đặc chỉnh mắt kính chậm rãi nói:

- Lạp Nhĩ Phu! Hiện tại chính là mùa đông! Năm nay khí hậu dị thường, mùa đông trên toàn thế giới đều cực lạnh. Bên căn cứ Quảng Tây đã báo cáo thường thường sẽ có bão tuyết. Ở trong thời tiết dị thường này, vô luận là Ngô Nham Hồng hay là Nhạc Trọng, bọn hắn đều khó có khả năng ngu xuẩn xuất binh trong loại thời tiết như thế!

Sau cuối thời mùa đông đầu tiên rét lạnh dị thường, toàn bộ thế giới đều giống như bao phủ trong một tầng sương lạnh, nhân loại khắp các nơi trên thế giới cũng đã bắt đầu yên tĩnh trở lại.

Ngoại trừ một bộ phận cao thủ, đại bộ đội muốn ra ngoài chiến đấu cơ hồ là chuyện không thể nào. Bởi vì như vậy phiêu lưu thật sự là quá lớn, có lẽ chỉ cần một trận bão tuyết đột ngột là có thể làm toàn bộ đội ngũ bị trực tiếp hủy diệt.

Đặc biệt bên Châu Âu vốn là quốc gia của băng tuyết, lúc này khí hậu chuyển lạnh nơi nơi đều là tuyết băng bao trùm, nếu không phải Thiên Đường thần quốc chuẩn bị đầy đủ, có được thật nhiều tài nguyên có thể chế tạo hệ thống sưởi ấm tới chống lạnh, chỉ sợ bọn họ sẽ bị chết cóng rất nhiều người.

Lạp Nhĩ Phu thản nhiên đáp:

- Tôi biết, nhưng người châm ngòi nhất định phải phái ra trước. Nếu không sau khi tan băng, bọn hắn không đánh nhau sẽ không còn bất kỳ ý nghĩa gì!

Cáp Lôi Khắc Tư liếc mắt nhìn hắn, trầm giọng nói:

- Được! Việc này giao cho anh đi làm, Lạp Nhĩ Phu!

Lạp Nhĩ Phu nhìn Cáp Lôi Khắc Tư cung kính đáp:

- Dạ, sứ đồ đại nhân!

Nhạc Trọng cũng không hề biết địch nhân tận Châu Âu xa xôi đang tính kế hắn, hắn vẫn luôn ở bên cạnh Mạc Hương Lăng bồi nàng suốt một ngày.

Ngày hôm sau Mạc Hương Lăng chợt rên khẽ một tiếng, chậm rãi mở mắt nhìn thấy Nhạc Trọng cùng Tân Giai Nhu đang ngồi bên người nàng.

Nhạc Trọng nhìn nàng hỏi:

- Thế nào? Khá hơn chút nào không?

- Tốt hơn nhiều, đúng rồi đại ca, hiện tại em cũng đã trở thành tiến hóa giả! Hơn nữa em là tiến hóa giả tinh thần hệ, thức tỉnh kỹ năng ba cấp thao túng niệm lực!

Mạc Hương Lăng nhìn Nhạc Trọng lộ ra nụ cười hưng phấn, nàng hư không một trảo, hút một chiếc bình nằm ở phía xa vào trong tay mình.

Nhạc Trọng lật tay, một bộ trang bị Thần Ma hệ thống cấp cao xuất hiện bên giường Mạc Hương Lăng:

- Chúc mừng em đã trở thành tiến hóa giả! Bộ trang bị Thần Ma hệ thống này là phần thưởng cho em!

Nhạc Trọng chém giết rất nhiều cường giả, lấy được một ít trang bị Thần Ma hệ thống, bởi vậy hắn muốn tìm một bộ trang bị cao cấp cũng không khó. Nhưng một ít trang bị ngoài tứ cấp thì thật sự khó thể tìm kiếm.

- Cảm ơn đại ca!

Mạc Hương Lăng cầm trang bị, cảm thụ được lực cường hóa, lập tức vui mừng nhào vào trong lòng Nhạc Trọng hôn lên mặt hắn hai cái.

Một bộ trang bị Thần Ma hệ thống đủ làm người thay da đổi thịt, lúc này cấp bậc cường hóa của Mạc Hương Lăng là 11 cấp, mặc vào trang bị đủ cho thuộc tính của nàng ngang ngửa với cường hóa giả 30 cấp bình thường.

Tân Giai Nhu ở một bên nhìn vẻ vui mừng của Mạc Hương Lăng, trong mắt thoáng hiện vẻ vui mừng. Cứ như vậy hai mẹ con nàng đều là tiến hóa giả, có được thực lực cường đại vô luận xảy ra chuyện gì hai mẹ con ít nhất đều có đủ lực lượng tự bảo vệ mình.

Mạc Hương Lăng ôm cánh tay Nhạc Trọng mềm giọng cầu xin:

- Buồn cả một ngày, đại ca mang em ra ngoài một chút đi!

- Được!

Nhạc Trọng cũng nổi lên tâm tư đi ra ngoài dạo một chút.

Mạc Hương Lăng hưng phấn nhào vào trong lòng hắn hôn hắn:

- Thật tốt quá! Đại ca tốt nhất!

Nhạc Trọng mỉm cười mang theo Mạc Hương Lăng đi ra ngoài.

Vừa đi ra khỏi biệt thự, một cỗ không khí lạnh thấu xương thổi tới, đem khuôn mặt của Mạc Hương Lăng đông lạnh tới ửng đỏ, nàng hà hơi, một đoàn sương khói trong miệng nàng bay ra.

Đêm qua vừa mới hạ một trận tuyết lớn, mặt đất kết lên một tầng băng mỏng.

Nhiệt độ không khí bên Quảng Tây tương đối cao, bình thường mùa đông rất nhiều địa phương sẽ không có tuyết rơi, mấy chục năm nay Quý Trữ thị chưa từng có tuyết. Mà ở mùa đông đầu tiên sau cuối thời đã rơi mấy trận tuyết, thậm chí còn có bão tuyết, trực tiếp làm chết cóng hơn hai trăm người sống sót trong thành thị.

- Đi thôi! Chúng ta đi liệp sát biến dị thú!

Nhạc Trọng hưng trí dâng cao kéo Mạc Hương Lăng đi tới dưới cầu Châu Giang.

Cả Châu Giang xỏ xuyên qua Quý Trữ thị, bên trong Châu Giang có không ít biến dị thú thủy sinh. Nhưng trong Quý Trữ thị cao thủ nhân loại đông đảo, khi Nhạc Trọng lôi kéo Mạc Hương Lăng đi tới gần cầu Châu Giang đã thấy chung quanh thật nhiều người.

Từng cao thủ chuyên câu cá đem dây câu ném xuống trong nước.

Ở bên bờ sông còn có không ít cao thủ của Quý Trữ thị, bọn họ đều lẳng lặng chờ đợi bên cạnh bờ Châu Giang, đợi biến dị thú thủy sinh bên trong lên bờ.

So sánh với Đại Dung sơn mạch, gần Châu Giang cũng không phải nơi tốt để luyện cấp. Bởi vì không ai biết lúc nào mới có biến dị thú mắc câu.

Dân cư trong Quý Trữ thị quá nhiều, cao thủ không ít, biến dị thú thủy sinh trong Châu Giang ban đầu thập phần hung mãnh, ăn không ít người. Nhưng từ sau khi cao thủ nhân loại phát triển, đã biến thành nhân loại liệp sát biến dị thú trong Châu Giang. Sau một đoạn thời gian điên cuồng liệp sát, biến dị thú cấp cao trong Châu Giang cơ hồ bị giết hết sạch sẽ, rất ít dám lên bờ.

Dù sao Châu Giang chỉ là một con sông nhỏ, cũng không phải sông lớn thông ra biển, bởi vậy biến dị thú sinh tồn cũng không cường đại, nếu là sông lớn, đó mới thật sự là khủng bố.

- Đến rồi, lên rồi!

Đột nhiên mặt nước Châu Giang bắt đầu khởi động, vừa nhìn thấy mặt nước ba động, người thường chung quanh lập tức trốn sạch.

Ngay sau đó một đạo cột nước phóng lên cao, một con hắc ngư biến dị thật lớn từ trong nước vọt ra bổ nhào lên bờ.

Đúng lúc này bảy tên cao thủ tay cầm binh khí vọt tới, một trận loạn đao chém lên trên thân hắc ngư biến dị, trực tiếp chém nó thành mấy đoạn.

- Của tôi! Con mồi này của tôi!

- Rõ ràng là của tôi! Anh cướp cái gì?

- Đừng cãi! Mọi người chia đều nhau!

- …

Chém giết xong con biến dị thú, bảy cao thủ chợt vây quanh xảy ra khắc khẩu kịch liệt. Cuối cùng tiến hành thỏa hiệp, cao thủ đạt linh quang chiếm đại bộ phận, những cao thủ còn lại chia đều thân thể hắc ngư biến dị.

- Bán cho tôi một cân thịt, tôi ra tám cân lương phiếu!

- Tôi muốn mười cân thịt, tôi ra tám mươi cân lương phiếu!

- …

Những cao thủ vừa mới thương nghị xong, một đám người thường liền tuôn ra giơ lương phiếu mua thịt tươi từ đám cao thủ.

Người sống sót bình thường không ăn nổi thịt tươi biến dị này, nhưng tiến hóa giả, cường hóa giả cấp cao cùng những thương nhân rất thích ăn loại thịt thập phần có dinh dưỡng này, một khi làm thành thức ăn sẽ bán được cái giá tốt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.