Thiên Cung Anh nhìn qua biến dị thú Thanh Trảo Sa cấp ba thì trong nội tâm rung mạnh: - Thật là lợi hại! Hắn vậy mà có biến dị thú như vậy làm sủng vật. Cao Thiên Nguyên với tư cách là thế lực đỉnh cấp của Nhật Bản, sau tận thế săn giết một ít biến dị thú cấp ba, nhưng mà mỗi một con biến dị thú cấp ba đều là tồn tại khủng bố. Thậm chí có không ít quỷ thần sau đó chết trong miệng biến dị thú cấp ba. Thiên Cung Anh đã từng thấy một quỷ thần của Cao Thiên Nguyên bị một con Kim Cương Viên Hầu cấp ba một quyền đánh nát đầu. Nếu không phải nàng che dấu khí tức cũng sẽ bị Kim Cương Viên Hầu chụp chết tại chỗ. Biến dị thú cấp ba trên lục địa khó chơi như vậy, biến dị thú cấp ba trong biển cả còn kho chơi gấp chục lần. Cơ hồ không ai có thể đánh chết biến dị thú cấp ba trong biển cả. Dù sao nhân loại là sinh vật trên lục địa, cho dù là dạng cường giả nào tiến vào trong biển thì thực lực sẽ suy yếu năm phần, dưới tình huống bình thường mà Lôi Cảnh Thắng Hùng tiến vào trên biển cũng bị một con biến dị thú cấp ba tiêu diệt.. Nhạc Trọng có thể thu phục một con biến dị thú cấp ba làm cho nội tâm Thiên Cung Anh tràn ngập kinh hãi, trong mắt người Nhật thì đây chính là thủ đoạn thông thiên. Những tên ngư dân được Dã Lang Tổ mời chào nhìn thấy Thanh Trảo Sa cấp ba thì cúi đầu bái nó, sau tận thế thì người theo thuyết vô thần đều cải biến suy nghĩ. Chiến du thuyền xa hoa được Tiêu Sa bảo vệ nên đi thẳng tới căn cứ Hoành Tu Hạ. Nhạc Trọng đi dọc theo bờ biển Nhật Bản tới căn cứ Hoành Tu Hạ. Trên đường đi Tiểu Sa phát ra khí thế khủng bố của biến dị thú cấp ba, những biến dị thú cấp thấp, biến dị thú câp hai không dám tới gần chiếc du thuyền này. Nếu ở trong biển sâu, biến dị thú cấp ba không đáng kể chút nào. Tùy tùy tiện tiện một con biến dị thú cấp bốn cũng có thể nuốt nó. Nhưng mà ở gần bờ biển thì biến dị thú cấp ba chính là siêu cấp bá chủ, chỉ tản mát khí thể cũng đủ chấn nhiếp vô số biến dị thú cấp thấp. Sau khi đi hơn mười tiếng đồng hồ, căn cứ Hoành Tu Hạ hoành tráng xuất hiện trước mặt của Nhạc Trọng. - Hàng không mẫu hạm! ! Đó là hàng không mẫu hạm! Ở gần căn cứ Hoành Tu Hạ thì mọi người nhìn thấy một chiếc hàng không mẫu hạm to lớn neo đậu gần bờ, nhìn thấy chiếc hàng không mẫu hạm thì con mắt Nhạc Trọng hưng phấn đỏ hồng lên. Hàng không mâu hạm! ! Hàng không mẫu hạm! Đây mới là bá chủ đại dương chân chính, mỗi một chiếc hàng mẫu đều là vũ khí chiến lược cường đại. Trước tận thế Trung Quốc chỉ có một chiếc hàng không mẫu hạm vừa hạ thủy. Mà lúc này trước mặt của Nhạc Trọng chính là hàng không mẫu hạm của quân Mỹ không hao tổn gì. Đây tuyệt đối là một trong những tài phú khổng lồ sau tận thế. Bạch Tiểu Thắng nhìn qua hàng không mẫu hạm thì hưng phân kêu lên. - Hàng không mẫu hạm! Quá tốt! Nếu có hàng không mẫu hạm thì chúng ta sẽ đạt được không quân và hải quân cường đại. - Hàng không mẫu hạm! ! Hàng không mẫu hạm! Thiên Cung Anh nhìn qua chiếc hàng không mẫu hạm thì tràn ngập thần thái kỳ dị. Bởi vì bị nước Mỹ áp bách cho nên Nhật Bản không cách nào có được hàng không mẫu hạm, đây chính là đau đớn của người Nhật Bản yêu nước. Dù sao không có hàng không mẫu hạm tử thì tương đương không có quyền lực biển, chuyện này đối với Nhật Bản là cường quốc cực kỳ bất lợi. Nhạc Trọng ra lệnh: - Đi tới gần hàng không mẫu hạm. Nhạc Trọng mang đến tám gã người tiến hóa có được kỹ năng sở trường máy móc, bọn họ có thể nhanh chóng nắm giữ máy móc. Cho dù là hàng không mẫu hạm cũng nhanh chóng điều khiển được. Muốn phát huy sức chiến đấu của hàng không mẫu hạm cần có cả ngàn người, nhưng mà điều khiển hàng không mẫu hạm thì không cần quá nhiều người. Du thuyền nhanh chóng tiến gần hàng không mẫu hạm. Đúng lúc này trong căn cứ Hoành Tu Hạ có một quả ngư lôi lập tức bắn thẳng vào du thuyền của Nhạc Trọng. - Không tốt! Trong căn cứ Hoành Tu Hạ có người sống! Nhạc Trọng trước tiên cảm giác được nguy hiểm, sắc mặt của hắn đại biến, phát động kỹ năng Ảnh Bộ và ném người vào biển, lập tức ném ra sáu người thì hắn nhyar vào trong biển. Thiên Cung Anh, Bạch Tiểu Thắng là người tiến hóa phản ứng thật nhanh, bọn họ cũng nắm một hai người ném thẳng xuống biển. Oanh! Nương theo đó là âm thanh nổ tung thật lớn, chiếc du thuyền của Nhạc Trọng lập tức bị ngư lôi xé nát. Tiểu Sa không ngừng du động trên biển, đem một người cứu được trên lưng của nó. Nhưng mà mỗi người đã bị ướt sũng, chật vật không chịu nổi. Cho dù là Nhạc Trọng cũng không ngoại lệ. Bạch Tiểu Thắng nhìn qua căn cứ Hoành Tu Hạ và nhìn Nhạc Trọng lộ ra nụ cười dữ tợn. - Lão đại, đối phương hình như không hữu hảo. Nhạc Trọng thoáng cái từ trong biển bơi vào trong căn cứ Hoành Tu Hạ: - Bình thường. Tôi còn muốn đi vào trong đó thương lượng với người sống bên trong. Các người nên chờ ở đây. Nhạc Trọng trải qua huấn luyện đặc chủng nghiêm khắc, bơi lội cũng là một môn bắt buộc của đặc chủng. Hắn trước tận thế chính là con vịt trên cạn, nhưng bây giờ thì hắn còn bơi nhanh hơn cả quán quân bơi lội thế giới. Hai mươi phút sau, Nhạc Trọng bơ vào trong căn cứ Hoành Tu Hạ. Nhạc Trọng đưa mắt nhìn qua vị trí bên cảng cực lớn kia, chung quanh đều là các loại tàu chiến, còn có chiếc hàng không mẫu hạm to lớn kia. Đi tới gần thì Nhạc Trọng mới nhìn thấy trên bong của hàng không mẫu hạm và một ít tàu chiến khác có nhiều tang thi đang đứng. Hiển nhiên đó là quân mỹ trên số tàu này biến thành thi. Nhạc Trọng đem ánh mắt rơi vào căn cứ Hoành Tu Hạ bên trong ở chỗ sâu trong trong mắt hiện lên một vòng suy tư: - Những người sống sót này có lẽ là người trong căn cứ Mỹ ở Hoành Tu Hạ này. Bọn họ chính là chướng ngại lớn nhất khi tiếp quản căn cứ Hoành Tu Hạ này. Trong căn cứ Hoành Tu Hạ thì người sống sót không nói hai lời lập tức tấn công Nhạc Trọng, hiển nhiên là chim sợ cành cong, nhìn thấy người xa lạ thì muốn tiêu diệt, đây là cảm xúc bình thường trong tận thế. Lúc này khá tốt Nhạc Trọng mang mang theo tiểu bộ đội đi tới căn cứ Hoành Tu Hạ. Nếu như hắn cưỡi Thiên Không Bảo Lũy hàng lâm căn cứ Hoành Tu Hạ, tuyệt đối sẽ bị hệ thống phòng không dày đặc của nơi này bắn nát. Trước tận thế sức chiến đấu của quân Mỹ được công nhận là mạnh nhất thế giớ. Vũ khí trang bị của bọn họ cũng là tiên tiến nhất, cho dù là Thiên Không Bảo Lũy chinh thức hoàn toàn chế tạo ra cũng không cách nào chống cự được vô số đạn phòng không oanh kích. Càng đừng nói Thiên Không Bảo Lũy không hoàn toàn kia. Nhạc Trọng suy tư một hồi, cầm Hắc Nha Đao đi nhanh vào trong căn cứ Hoành Tu Hạ. Trên đường đi Nhạc Trọng không nhìn thấy con tang thi nào cả, cũng không có trông thấy một người sống. - Ồ! Đây là xương người! Nhạc Trọng đi tới một bụi cỏ và kêu lên, Ở đây hắn nhìn thấy hơn mười bộ xương người nát.