- Giết sạch bọn chúng! ! Thường Thắng Quân chúng ta là vô địch! - Thường Thắng Quân chúng ta là mạnh nhất! ! Cái gì Huyết Ưng Kỵ, Thương Ưng Kỵ đều không phải đối thủ của chúng ta! - Giết sạch bọn chúng! Một trăm người tiến hóa của Thường Thắng Quân trải qua cuộc chiến Thiên Mục trấn dưới sự dẫn dắt của quan quân không ngừng bắn vào những tên Huyết Ưng Kỵ. Những tân binh gào rú như vậy là để phát tiết sợ hãi, đồng thời đề cao sĩ khí của mình. Nếu như bảo trì trầm mặc thì không khí rất nặng nề và sĩ khí tụt giảm cực mạnh. - Giết sạch lũ chó người Hán đi! - Sau khi phá vỡ thành thì cho phép đồ sát ba ngày! Mọi người xông lên đi! - Trong Tề Mộc Huyền có rất nhiều mỹ nữ, sau khi phá thành các ngươi muốn chơi thế nào cũng được! ! Xông lên đi! Giết sạch đám chó người Hán đi! "..." Thương Ưng Kỵ không hổ là tinh nhuệ của Mông Cổ vương đình. Bọn họ công kích Tề Mộc Huyền cũng có rất nhiều quân ô hợp bị tiêu diệt, một bên đẩy mạnh, một bên tổ chức công kích và cổ vũ tinh thần. Kiên định lao qua hướng Tề Mộc Huyền phát động tiến công. Không ít chiến sĩ Thường Thắng Quân chết dưới họng súng của bọn chúng! - Tiếp tục như vậy không được! Nhạc Trọng nhìn qua Thương Ưng Kỵ không ngừng tiến công mạnh mẽ thì thở dài. Ở trên bầu trời Tiểu Thanh từ trên cao sà xuống. Nó như thiểm điện bổ nhào trên mặt đất, bắt lấy một chiếc chiến xa bộ binh. Sau đó mang theo lên cao và ném chiếc xa bộ binh xuống đất, hai chiếc chiến xa bộ binh đụng vào nhau phát nổ. Sau khi phá hủy hai chiến xa bộ binh, Tiểu Thanh lại bay lên không trung, phát động bổn nguyên chi lực, nó vỗ cánh mạnh mẽ, từng đạo vòi rồng lăng không hiện ra, nhấc lên vô số bão cát ập tới chiến sĩ Thương Ưng Kỵ. Dưới bảo cát càn quét, rất nhiều chiến sĩ Thương Ưng Kỵ không thể mở mắt ra được. Mà bên phía Nhạc Trọng không bị ảnh hưởng, bọn họ được bão cát yểm hộ không ngừng tấn công Thương Ưng Kỵ. Tiểu Thanh bay lượn trên bầu trời, nhấc lên từng cơn gió lớn làm cho chiến sĩ Thương Ưng Kỵ không mở mắt ra được, làm cho bọn họ bị ảnh hưởng thật lớn, hỏa lực của bọn họ yếu đi không ít. A Mộc Tây Ngạt nhìn qua Tiểu Thanh bay lượn trên bầu trời, sắc mặt thoáng cái biến thành khó coi: - Tam giai biến dị thú! Đáng chết, hắn có thể thao túng tam giai biến dị thú! Tam giai biến dị thú nguy hiểm thế nào thì tất cả thế lực đều biết rõ ràng. Nhưng mà cao thủ trong nhân loại nhiều như mây, người có trí tuệ vô số. Mông Cổ vương đình từng phái nhiều cao thủ vây giết tam giai biến dị thú. Dưới nhiều cao thủ nhân loại vây công, trả giá bằng vô số tính mạng mới giết được tam giai biến dị thú, A Mộc Tây Ngạt tự nhiên biết rõ chúng đáng sợ thế nào. Hắc lân mã dưới háng của A Mộc Tây Ngạt dưới cơ duyên xảo hợp bị hắn phục tùng. Hắn không biết làm thế nào cho hắc lân mã tiến hóa cấp ba được, hơn nữa hắn cũng không có nắm chắc khống chế tam giai hắc lân mã. - Quái vật! Tại sao bọn chúng có quái vật này hỗ trợ như vậy? - Thật đáng sợ! Loại quái vật này chỉ nghe nói trong thần thoại, tại sao xuất hiện ở chỗ này? "..." Chiến sĩ Thương Ưng Kỵ trốn vào công sự che chắn, bọn họ nhìn qua Tiểu Thanh bay cách mặt đất tám mươi mét, bay lượn bốn phía làm nhấc lên vô số vòi rồng. Quái vật như vậy vượt qua nhân thức của bọn họ, hiển nhiên địch nhân được quái vật này giúp đỡ, làm cho sĩ khí của bọn họ thoáng cái sa sút lại. Bột Nhi Tử nhìn qua Tiểu Thanh bay lượn trên bầu trời và phẫn nộ rống lớn: - Đáng chết! ! Bắn rớt nó cho tao! Một ngàn tên chiến sĩ Thương Ưng Kỵ dùng súng trường bắn len bầu trời, vô số viên đạn bắn lên không nhưng đều thất bại cả. Tốc độ của Tiểu Thanh toàn lực bay đạt tới tốc độ âm thanh. Biến dị thú bầu trời chính là thú bầy vô cùng nguy hiểm, nhược điểm của chúng chính là lực phòng ngự yếu kém, lực phòng ngự không được như biến dị thú lục địa. Tiểu Thanh dựa vào tốc độ quỷ dị xuyên qua bầu trời, nhấc lên từng vòi rồng, thỉnh thoảng từ trên trời hạ xuống, thoáng cái đem một chiến sĩ Thương Ưng Kỵ vặn xuống. Chiến sĩ Thương Ưng Kỵ căn bản không có biện pháp làm gì được Tiểu Thanh, chỉ có thể giơ súng lên bắn lung tung một lượt, không có nửa điểm hiệu quả. Nhạc Trọng thì thừa dịp Tiểu Thanh ngăn chặn Thương Ưng Kỵ thì cầm súng điện tử bắn nổ xe tăng, xe bọc thép. Tiểu Thanh ngăn cản Thương Ưng Kỵ nửa giờ sau đó lại chui thẳng vào bầu trời. Vòi ròng ngăn cản chín nghìn Thương Ưng Kỵ không thấy gì nữa. Phát động bổn nguyên chi lực cực kỳ tiêu hao thể lực cùng nguyên khí, Tiểu Thanh cũng không có biện pháp duy trì trong thời gian dài. Nhưng mà vòi rồng làm khó Thương Ưng Kỵ biến mất, nhưng mà xe bọc thép bị Nhạc Trọng tiêu diệt, quân sĩ bị người tiến hóa bắn chết. Thương Ưng Kỵ chỉ có thể dựa vào lực lượng của mình mà tấn công thôi. Mất đi xe bọc thép yểm hộ, Thương Ưng Kỵ đẩy mạnh tiến lên cực kỳ gian na, cơ hồ mỗi khi tiến thêm một bước phải trả giá bằng rất nhiều máu. Trên bầu trời Tiểu Thanh thỉnh thoảng đột nhiên bay xuống dùng trảo bóp vỡ đầu của chiến sĩ Thương Ưng Kỵ sau đó mang theo thi thể của tên Thương Ưng Kỵ này lên cao và thả xuống. Chiến sĩ Thương Ưng Kỵ không hổ là tinh nhuệ trên thảo nguyên, dưới đả kích luân phiên như vậy vẫn kiên định đẩy mạnh tấn công vào Tề Mộc Huyện. Thương Ưng Kỵ Đại tướng Hồng Lang Sử Nhất Tâm rống lớn kêu lên: - Mọi người xông lên! Thắng lợi ở ngay trước mặt! ! Mọi người xông lên! Đúng lúc này ở phương xa có âm thanh cánh quạt vang lên, tám chiến cơ lôi định từ xa bay tới. Tám chiến cơ lôi đình lập tức nhả đạn liên tiếp xuống dưới trận địa pháo binh. Oanh! ! Oanh! ! Oanh! Tiếng nổ mạng vang lên không dứt bên tai, dưới tiếng nổ mạng cực lớn, chiến sĩ Thương Ưng Kỵ chết và tổn thương thảm trọng. Sau khi ném bom xong, tám chiến cơ lôi đình như một đạo lưu quang xuyên qua chiến trường. Đối với những chiến sĩ bình thường mà nói pháo binh là uy hiếp lớn nhất với Tề Mộc Huyện. Tám chiến cơ lôi đình không ngừng oanh kích nên vô số cổ pháo bị nổ tung, không sử dụng được nữa. - Rút lui! ! Toàn quân lui lại! Bột Nhi Tử nhìn thấy chiến cơ lôi đình xuất hiện trước mặt thì vô cùng khó coi, hắn rống lớn kêu lên! ! A Mộc Tây Ngạt nhìn tám chiến cơ lôi đình không ngừng tàn sát bừa bãi trên bầu trời thì ra lệnh: - Rút lui! ! Toàn quân lui lại! Quân của Mông Cổ vương đình lực lượng bộ binh thì mạnh mẽ, nhưng mà phòng không thì yếu kém bạc nhược, A Mộc Tây Ngạt lo lắng tiếp tục chiến đấu như vậy quân của hắn sẽ bị chiến cơ lôi đình tàn sát không còn. Nghe được A Mộc Tây Ngạt, Bột Nhi Tử hai thống lĩnh ra lệnh, Thương Ưng Kỵ, Huyết Ưng Kỵ lập tức chật vật bỏ chạy. Sau khi phá hủy trận địa pháo binh, chiến cơ lôi đình trên bầu trời không ngừng truy kích chiến sĩ Thương Ưng Kỵ, Huyết Ưng Kỵ. Nhạc Trọng cũng thừa cơ mang theo tinh nhuệ Thường Thắng Quân và Bạch Tiểu Thắng truy kích, giết chết Thương Ưng Kỵ, Huyết Ưng Kỵ hơn một ngàn người, tù binh hơn hai trăm người, đại bại Thương Ưng Kỵ cùng Huyết Ưng Kỵ.