Truyền Thuyết Sông Nghi Hà

Chương 5



Sau khi bước ra, cô gái nhẹ nhàng tựa vào khung cửa nói: “Các người đừng ở đó phí tâm tư nữa, ta ra ngoài rồi các người định làm thế nào?”

Chàng trai kia cũng từ trong phòng bước ra, nét mặt dịu dàng tình cảm tựa vào chỗ bên cạnh cô gái.

Cha mẹ chàng trai vừa nhìn thấy liền bảo cậu cách xa cô gái đó ra, nhưng trong ánh mắt cậu ta chỉ có một mình cô ấy, làm gì còn để tâm đến cha mẹ mình nữa chứ.

Ông cố cũng hiểu rõ tình trạng của chàng trai này và Lưu đại gia không khác nhau là mấy, cũng đều cách cái chết không còn xa nữa. Có điều lúc này, nếu không thể kéo cậu ta ra khỏi cô gái này, bất luận ông cố có dùng cách gì cũng không thể cứu nổi con người này nữa.

Ông cố đứng dậy, chỉ cô gái đó nói: “Cô đã tạo ra biết bao tội nghiệt rồi, thiên đạo có luân hồi cô không sợ báo ưng ư?”

Cô gái mặc một chiếc váy hoa, ánh mắt lơ đễnh nhìn ông cố tôi nói: “Ta bị con người hại chết rồi bỏ lại trên đảo đã hơn trăm năm rồi. Kẻ hại chết ta, hắn đã gặp báo ứng chưa? Hắn không gặp báo ứng thì ta sợ gì báo ứng chứ?”

Ông cố thở dài: “Từ xưa đến nay loại chuyện như này xảy ra nhiều vô số kể, bất luận là ai, đã làm sai thì phải chịu trừng phạt, nghiệp hoả luân hồi không bao giờ thay đổi.”

Cô gái đó nói với ông cố tôi: “Đừng ở đây nói nhảm nữa, báo ứng gì đó ở đâu ra? Sao ta lại không nhìn thấy?”

Ông cố đáp: “Cô không nhìn thấy không có nghĩa là nó không tồn tại. Mặc dù bây giờ cô không nhìn thấy báo ứng của kẻ đã hại mình, nhưng hắn nhất định đã gặp báo ứng. Giờ cô tỉnh ngộ cũng chưa phải là quá muộn, tôi tìm người làm cho cô một pháp sự, lại tìm thêm một mảnh đất phong thuỷ tốt để an táng cho cô, kiếp sau vẫn có thể đầu thai vào một gia đình tốt, như vậy không được sao?”

Cô gái đó lại nói: “Miệng lưỡi của đàn ông toàn là phường lừa gạt, ai biết được ông sẽ giở trò gì nếu tôi chịu tin lời ông nói chứ.”

Kì thực ông cố tôi đã sớm thấu rõ đạo lý, phàm là chuyện gì cũng không thể cùng phụ nữ nói lý lẽ được, bất luận người phụ nữ đó còn sống hay đã chết. Nói đến vấn đề này, ông cố cảm thấy rất nan giải.

Lúc này, Lưu đại gia không phớt lờ được nữa, mở miệng nói với cô gái: “Sao cô lại vô lương tâm như thế, tôi đối với cô thế nào cô đều biết mà, bây giờ cô lại ăn ở cùng với tên thanh niên trắng trẻo này, cô quá không biết xấu hổ rồi.”

Những lời này của Lưu đại gia khiến cô gái kia không nhịn được bật cười.

Cô gái cười lớn rồi nói: “Anh đối tốt với tôi thế nào nói tôi nghe thử xem, cho tôi núi vàng núi bạc? Cho tôi phú quý phồn hoa khắp thiên hạ? Chiếm được cả giang sơn cho tôi lên làm hoàng hậu? Tôi chỉ muốn có được trái tim của anh thôi mà anh còn chẳng cho tôi được, anh nói anh đối tốt với tôi thế nào chứ?”

Lưu đại gia nghe cô gái nói vậy, trầm tư một lúc, lát sau mới đưa đôi mắt ngây dại nhìn cô gái nói: “Em muốn thứ gì anh đều có thể cho em, bây giờ anh sẽ moi tim mình ra cho em.” Lưu đại gia nói xong câu đó liền cởi áo ra, thật sự đưa hai tay cắm vào ngay giữa tim mình. Cũng không biết Lưu đại gia lấy đâu ra sức lực lớn như vậy, lúc hai bàn tay đó túm lấy da thịt, chỗ lồng ngực liền bị xé rách một lỗ lớn, máu tươi ào ào chảy ra.

Không chỉ ông cố tôi nhìn đến ngây ngốc chủ nhà đó cũng đứng ngẩn ra tại chỗ. Lúc chủ nhà còn đang ngơ ngác, ông cố đã lập tức ra tay nện một cú vào sau đầu Lưu đại gia, Lưu đại gia còn chưa kịp rên la tiếng nào, liền loạng choạng ngã rầm xuống đất.

Chủ nhà lúc này mới phản ứng lại, luống cuống chạy đến cứu chữa cho Lưu đại gia.

Cô gái chứng kiến chuyện xảy ra, lấy tay che miệng cười khúc khích, nói với chàng trai trẻ bên cạnh: “Thật sự quá thú vị đi, anh nhìn thấy chưa?”

Nét mặt của chàng trai mang đầy vẻ thâm tình, nhìn cô gái cười hì hì nói: “Nhìn thấy rồi, cái gì cũng nhìn thấy cả rồi.”

Cô gái sờ mặt chàng trai nói: “Nếu đã nhìn thấy rồi, vậy anh cũng đưa tim mình cho em đi.”

Chàng trai trẻ lại cười hì hì nói: “Được.”

Một tiếng “được” vừa thốt ra khỏi miệng, cha mẹ cậu ta còn chưa kịp phản ứng, chàng trai trẻ này đã dùng tay xé toạc lồng ngực mình, lộ ra cả xương trắng.

Ông cố không hề chần chừ, cũng dùng cách vừa nãy đánh vào sau gáy chàng trai một cái, thế nhưng lần này cô gái không phớt lờ nữa, trực tiếp bay đến trước mặt ông cố tôi, ngay lúc ông cố bị cản trở, chàng trai đó đã dùng tay moi quả tim của mình ra ngoài. Cậu ta cầm vật nóng hổi ấy trên tay, mỉm cười đưa nó cho cô gái.

Mẹ chàng trai chứng kiến chuyện xảy ra, hét lên một tiếng, hai mắt trắng dã, loạng choạng ngất xỉu. Cha cậu ta gào khóc rất lớn, cũng không chú ý thứ gì xung quanh nữa.

Quả tim trên tay chàng trai vẫn còn đang nhỏ máu, cô gái lập tức bắt lấy, nuốt vào trong bụng.

Ông cố vừa thấy vậy vội hét lớn, từ trong tay lấy ra một nắm chu sa, ném vào người cô gái. Chu sa ném tới người cô gái, một làn khói liền bốc lên cao. Cô gái gào thét rất dữ dội, da trên người dần chảy xuống, để lộ ra diện mạo thật của mình.

Cơ thể cô ta đã thối rữa không nhìn ra rõ hình dạng nữa, trong mắt thậm chí còn không có con ngươi, chỉ còn lại hai hốc mắt đen thăm thẳm. Sóng mũi cũng không còn, chỉ thừa lại hai lỗ mũi, hàm răng thưa thớt.

Không thể nhìn rõ quần áo đang mặc trên người ra sao, nhưng phần da cánh tay cũng chẳng còn nữa, chỉ nhìn thấy được một ít xương trắng.

Cô gái bị chu sa thiêu đốt, cả người nhất định là không dễ chịu gì, không ngừng gào thét đòi lấy mạng ông cố tôi. Ông cố sớm đã có chuẩn bị, không chỉ chuẩn bị sẵn chu sa, còn chuẩn bị thêm một thứ khác nữa, ông đưa tay vào trong túi lấy ra một nắm gạo nếp, lại ném chúng vào người cô ta.

Gạo nếp vừa ném trúng người cô gái đó, lập tức vang lên tiếng nổ lốp bốp.

Lão Lục lúc này cũng bắt đầu chó cậy thế chủ, chạy đến cắn cô gái đó một cái. Nó cắn chặt chân của cô ta không buông, khiến cô gái đó không cách nào xông lên phía trước được.

Nhân cơ hội này, ông cố từ phía sau rút ra một cây gậy, vòng qua đầu cô gái đánh tới. Cây gậy đó đập rất mạnh lên đầu cô gái, âm vang vô cùng rõ ràng, không nói đến chuyện da đầu bị móp, mà ngay sau đó, cái đầu cũng lập tức lìa khỏi cổ rơi xuống đất.

Cô gái thấy mình không phải đối thủ của ông cố tôi, liền nhặt lấy đầu rồi bỏ chạy.

Vốn dĩ ông cố còn muốn đuổi theo, nhưng nhìn thấy chàng trai nằm trên đất không còn quả tim, máu từ vết thương không ngừng chảy ra, ông liền thở dài đứng lại.

Ông cố hét lên với chủ nhà: “Mau qua đây.”

Chủ nhà đó bị một loạt những chuyện đã xảy ra doạ cho chết khiếp, ngây ngốc rất lâu cũng chưa phản ứng lại được. Ông cố tôi bước đến đá chủ nhà lộn nhào: “Ngẩn ra đó làm gì, mau lấy nước sôi tới đây.”

Chủ nhà luống cuống bò dậy, đun lửa nấu nước mang đến.

Ông cố lấy ra một tờ giấy tiền vàng, cắn ngón giữa lấy máu, bắt đầu vẽ bùa lên đó. Sau khi vẽ xong, ông cố tiện tay cầm một hòn đá, đem lá bùa dán lên đá, sau đó nhét hòn đá vào trong ngực chàng trai.

Khỏi phải nói, ngay khi hòn đá vừa được nhét vào ngực chàng trai, vết thương nơi ngực trái lập tức ngừng chảy máu. Mặc dù máu đã ngừng chảy, nhưng chàng trai vẫn không tỉnh lại, hai mắt cậu ta nhắm chặt, miệng cũng không mở ra.

Ông cố gọi chủ nhà đến, bảo chủ nhà đặt chàng trai vào trong một cái nồi sắt đổ nước nóng vào, đồng thời còn dặn ông ta phải liên tục thêm nước nóng vào, lửa không thể để tắt.

Chủ nhà ngây ngốc nhìn ông cố tôi nói: “Lỡ như con trai tôi bị nấu chín luôn thì sao?”

Ông cố đáp: “Cơ thể con trai ông hiện giờ lạnh như một khối băng, tối nay chỗ nước nóng này có thể làm ấm cơ thể cậu ấy không lại là chuyện khác nữa, nếu thật sự nấu chín được con trai ông, vậy thì ăn thịt cậu ấy thôi.”

Dặn dò xong hết thảy, ông cố lại kêu chủ nhà gọi mẹ của chàng trai tỉnh dậy, bảo bà ấy chạy vội ra ngoài gọi tất cả đàn ông con trai dù già hay trẻ cũng được, cùng nhau vây bắt ma nữ đó. Ông cố còn nói với mẹ chàng trai: “Nếu tối nay cô có thể bắt được ma nữ đó, đem trái tim đặt trở về cơ thể của con trai cô, đứa trẻ này vẫn có thể cứu được. Nhưng nếu trước khi trời sáng không thể mang tim về, vậy thì đứa trẻ này sẽ tiêu đời.”

(Còn tiếp)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.