Tổng Giám Đốc Đói Bụng: Thỏ Trắng Mở Cửa Đi!

Chương 100



Loan Đậu Đậu ngẩn người một chút nhìn về phía sân khấu tràn ngập ánh sáng, vũ công nhảy theo nhạc, thân hình uốn lượn như con rắn, tứ chi thon dài, đeo mặt nã chập chờn dưới ánh đèn mờ, hất đầu, giãy dụa mông, kỹ thuật nhảy cực đẹp, nhất là động tác hất đầu vô cùng đẹp, khó trách đàn ông đều thích xem phụ nữ nhảy quyến rũ như vậy, nếu như cô là đàn ông cũng sẽ có phản ứng.........

Loan Đậu Đậu dựa vào lan can nhìn vũ công nhảy không cớp mắt, sắp chảy nước miếng, thỉnh thoảng vỗ tay ủng hộ, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Tại sao không có đàn ông? Không có múa thoát y?”

Hai hộ vệ đứng ở đằng sau liếc nhìn nhau, tự giác điều khiển màn hình ti vi......

Một tấm màn rơi xuống, cả sân khấu chìm trong bóng tối, Loan Đậu Đậu chưa kịp hụt hẫng chỉ thấy có một vòng ánh sáng chiếu trên sân khấu, sau đó ở vòng tròn giữa sân khấu có hai người đi lên, cơ thể quấn chặt vào nhau, bởi vì sân khấu thiết kế rất nhỏ, hai tay hai người nắm chặt nhau, bắt đầu hoạt động, bộ ngực lớn của người phụ nữ không ngừng cọ vào ngực người đàn ông, hấp dẫn không ít ánh mắt cùng tiếng hét chói tai của khán giả.......

Loan Đậu Đậu kích động ôm mặt, giống như xấu hổ, không nháy mắt, miệng thỉnh thoảng kêu lên: “Quá kích thích, quá kiều diễm, nếu như cởi quần áo căn bản không giống khiêu vũ mà là giống ân ái!”

Hai bảo vệ ở sau lưng bất đắc dĩ nhìn nhau, không thể để vũ công cởi quần áo trước mặt bao nhiêu khán giả!

Người phụ nữ đi giày cao gót tối thiểu mười lăm cen ti mét, cơ thể nhẹ nhàng nâng lên, hai chân thon dài kẹp chắc eo người đàn ông, hoa tâm của người phụ nữ vừa đúng lúc huống về phía dưới chân của người đàn ông, chính là vị trí từ phần eo trở xuống, tiếp theo là trước sau cùng động.......

Người đàn ông dùng tay nâng mông người phụ nữ, một tay nắm eo người phụ nữ, tay cô gái vuốt dọc cơ thể người đàn ông, đầu lưỡi lạnh lẽo liếm dọc từ trên xuống dưới cơ thể người đàn ông.......

Chung quanh không biết từ lúc nào đã có nhiều người vây quanh, toàn bộ đều kêu la, gào thét chói tai cùng với tiếng vỗ tay, căn bản đây chính là động tác ân ái nhưng khác ở chỗ ân ái là tiến vào thật, mặc dù hai người trên sân khấu quấn chặt nhau nhưng không làm thật.......

Động tác kế tiếp của người đàn ông khiến mọi người giật mình, bàn tay vuốt ve phía sau người vũ nữ rồi chợt cởi nút áo cô, sau đó làn da trắng như tuyết không mảnh vải che thân lộ ra dưới mắt mọi người.

Sắc mặt người vũ nữ thoáng trở nên trắng bệch, muốn đẩy người đàn ông ra lại không có hơi sức, dưới ánh mắt của mọi người là một loại muốn cự tuyệt nhưng lại ra vẻ mời chào, còn tưởng rằng đây chỉ là biểu diễn!

Tay của người đàn ông như con rắn độc chui vào quần cô gái, không có bất kỳ ngăn trở nào bắt đầu ma sát giữa hai chân người vũ nữ......Tùy ý chơi đùa!

Động tác này là biểu diễn cho mọi người ở dưới xem cho nên đều không nhìn thấy trừ Loan Đậu Đậu đứng ở trên lầu, có thể thấy động tác bỉ ổi của người đàn ông và khuôn mặt tức giận của người vũ nữ.......

“Khốn kiếp! Quá vô sỉ! Tại sao có thể làm như vậy.......” Loan Đậu Đậu tức giận đập tay vào lan can, đau thét chói tai: “Đau chết mất......”

Hai bảo vệ vội lo lắng hỏi: “Cô không sao chứ?”

Loan Đậu Đậu xoa bàn tay của mình, trợn mắt nhìn bọn họ: “Không có việc gì, không có việc gì, mau tránh ra!”

Sau đó đẩy cửa ra chạy như bay xuống lầu.......

Mọi người vẫn còn kêu gào, cả người đều rực lửa. Loan Đậu Đậu dùng sức đẩy đám người kia ra, trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người chạy lên sân khấu.......

Người trong phòng điểu khiển cũng ngây ngẩn cả người, hỏi quản lý nên làm sao? Quản lý thấy người trên sân khấu tức giận, so sánh với hình trong ví, sắc mặt trắng bệch: “Mau đưa xuống sân khấu.......”

“Cần đánh dữ dội hay là.......”

Quản lý tát anh ta một cái, gào thét: “Đánh dữ dội con mẹ cậu! Đi lên bảo vệ tốt cô gái kia, nhớ ngàn vạn lận không được để ai làm cô ấy bị thương, chỉ cần cô ấy vui cái gì cũng phải làm!”

“Hả?” Tất cả mọi người không hiểu, hoài nghi mình nghe nhầm.

“Hả cái gì! Mau đi......” Quản lý cực kỳ tức giận quát, nếu như cô gái này xảy ra chuyện gì ở đây, đừng nói vị trí quản lý ngay cả cái mạng nhỏ của ông cũng không bảo vệ được.

Loan Đậu Đậu cực ký tức giận nhìn lên, người vũ nữ chưa tránh được khỏi tay người đàn ông, cô trực tiếp đi lên kéo người vũ nữ xuống, tức giận giơ tay tát cho người đàn ông một bạt tai, miệng mắng to: “Đồ khốn kiếp, anh muốn đâm đầu vào chỗ chết à! Đồ cầm thú không biết xấu hổ! Thiếu hơi đàn bà không có tiền tìm Gà sao! Làm người không làm lại làm tiểu nhân! Mẹ anh không dạy anh à!”

Người đàn ông sửng sốt, che gò má của mình, ánh mắt tức giận nhìn chằm chằm Loan Đậu Đậu nói: “Mắc mớ gì tới cô! Lão đây thích thế thì sao?”

“Lại còn muốn ăn thua với tôi sao! Anh muốn đánh tôi sao? Anh dám không? Đánh phụ nữ trước mặt nhiều người như vậy có còn mặt mũi hay không? A, tôi quên mất, anh còn không bằng súc sinh, còn cái gì không dám làm! Giống như t*ng trùng lên não biến thành cầm thú tưởng mình đang trong kỹ viện buộc người ta tiếp khách!”

Miệng Loan Đậu Đậu giống như súng máy, cái gì thô tục đều nói hết, lúc này dưỡng thai cũng không nhớ!

Mọi người phìa dưới sửng sốt nhìn cô không biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

“Cô.......” Người đàn ông tức giận, giơ tay muốn đánh Loan Đậu Đậu, dù sao anh ta cũng là nhân viên ở đây nên sẽ không xảy ra chuyện gì. Quản lý ở đây đối với nhân viên rất thoải mái.......

Bàn tay chưa kịp rơi xuống mặt Loan Đậu Đậu, bảo vệ liền xông lên bắt tay anh ta, trực tiếp kéo ra “kẽo kẹt” một tiếng, cánh tay trật khớp.......Người đàn ông đau đến sắc mặt trắng bệch, trán đầy mồ hôi, không thể tin nhìn chằm chằm bảo vệ cùng Loan Đậu Đậu.

Rốt cuộc cô là ai? Rõ ràng không phải nhân vật lớn, tại sao bảo vệ lại có thể vì cô mà ra tay với anh ta?

Người vũ nữ đứng bên cạnh cô khiếp sợ, ánh mắt đáng thương nhìn cô, bàn tay nắm chặt tay cô run rẩy. Loan Đậu Đậu vỗ vỗ vai người vũ nữ: “Không sao, có tôi ở đầy không ai dám làm gì cô.”

“Nhưng.......” Người vũ nữ cắn môi do dự, trên người là áo khoác của Loan Đậu Đậu, ánh mắt đầy lo sợ.

Quản lý đi lên sân khấu, cung kính, quan tâm hỏi thăm: “Cô không sao chứ?”

Loan Đậu Đậu mếu máo: “Tôi có thể có chuyện gì? Có chuyện chính là cô ấy.......Các người sao lại tìm cái loại tạp chủng kia lên biểu diễn? Quả thật là vũ nhục danh dự của vũ công!” Suy nghĩ một chút, khóe miệng cười lạnh: “Cũng không thể trách được, ông chủ không tốt thì làm sao có thể tìm nhân viên tốt được!”

Quản lý chảy mồ hôi lạnh cùng run sợ, giọng nói cầu xin: “Thưa cô, cái này là chuyện ngoài ý muốn, có thể hay không.......đừng so đo!”

“Vậy tôi muốn ông lập tức đuổi cái loại tạp chủng này, về sau không cho phép sử dụng. Còn nữa, tìm người bảo vệ cô ấy hai bốn giờ, không thể để cái loại tạp chủng kia đến làm hại cô ấy!”

“Hả?” Quản lý há hốc miệng, trước đây Thời Quang chưa có chuyện như vậy.

Loan Đậu Đậu khoanh tay trước ngực, lạnh lùng nhìn quản lý: “Ông có biết khách hàng chính là thượng đế không, thượng đế nói ông phải nghe, kết quả.......”

“Dạ, thượng đế nói đều đúng! Tôi sẽ lập tức ném anh ta ra ngoài! Cũng sẽ sắp xếp cho người bảo vệ cô gái này.” Quản lý vẻ ngoài mặt là cung kính, nội tâm thì kêu rên, sao lại chọc tức bà cô này.

“Quản lý.......” Người đàn ông khổ sở kêu rên, chỉ đổi được ánh mắt tức giận của quản lý, quát lớn: “Câm miệng! Đem anh ta đi băng bó vết thương rời đuổi ra ngoài! Hơn nữa cảnh cáo mọi người nếu ai còn sử dụng anh ta, chính là đối đầu với Thời quang.”

Ai mà không biết Thời Quang là ông trùm ở đây! Ai dám đối đầu với Thời Quang?

“Quản lý, xin đừng.......” Người đàn ông kêu rên một tiếng liền bị lôi xuống.

Quản lý lộ nụ cười cung kính: “Thượng đế, như vậy cô vừa lòng chưa?”

Loan Đậu Đậu sờ sờ cằm, vỗ vỗ vai ông gật đầu: “Tôi rất hài lòng, nếu như ông đưa cho tôi một ly nước trái cây tôi sẽ hài lòng hơn!”

“Ha ha.......Không thành vấn đề! Đưa hai ly cũng không thành vấn đề!”

Loan Đậu Đậu nghiêng đầu nói với người vũ nữ: “Không sao, đừng lo lắng!”

Người vũ nữ cảm kích nhìn cô, gật đầu: “Cám ơn cô, nếu không hôm nay tôi.......”

“Hì hì.......Chuyện nhỏ mà! Dầu gì tôi cũng là anh hùng! Mỹ nữ, cho tôi ôm một cái.......” Nói xong Loan Đậu Đậu liền chủ động ôm cô, cảm thấy ngực cô mềm mại, không khỏi cảm thán: Đúng là tre già măng mọc, cũng là con gái, người ta sau khi lên men thì bánh bao lớn, cô chỉ là loại canh tầm thường của Thượng Hải.......!

Khóe miệng quản lý co quắp, nhìn thế nào thấy cô mới giống sói!

Trong phòng số chín đầy lửa nóng, Kỳ Dạ nằm ở trên ghế salon, ngón tay nắm chặt ghế salon, không khỏi quát: “Anh không thể dịu dàng một chút sao?”

Thẩm Nghịch nằm trên lưng cậu, khóe miệng khẽ nở nụ cười tà, giọng nói dịu dàng: “Hình như bạn Kỳ quên mất ở trước mặt tôi không thể nói tục.” Mặc dù giọng nói rất dịu dàng nhưng động tác hoàn toàn ngược lại!

“Uhm......Anh quản tôi à.......Cọng lông”Gương mặt Kỳ Dạ ửng hồng.

Thẩm Nghịch vòng tay ra trước, nắm được một túm lông, giọng nói sâu sa: “Không phải đang quản lông cậu sao!”

“........” Người mù chết tiệt da mặt thật dày!

Kỳ Dạ thở gấp, giống như nghe thấy bên ngoài ôn ào, chợt nhớ tới Loan Đậu Đậu vẫn còn ở trong phòng, không phải đã xảy ra chuyện gì chứ? Xoay người liền đẩy Thẩm Nghịch ra, đứng lên vội vã mặc quần áo.

Thẩm Nghịch ngồi trên ghế salon không khỏi nhíu mày, giọng nói chưa thỏa mãn dục vọng: “Bạn Kỳ, kiêu ngạo cũng phải có hạn chế.”

“Kiệu ngạo cái đầu anh” Kỳ Dạ vội vàng kéo khóa quần nói: “Bánh bao đậu ở một mình trong phòng, tôi sợ cô ấy xảy ra chuyện. Anh cũng không phải không biết cô ấy thích lo chuyện bao đồng! Trong bụng cô còn có bảo bối, thật sự nếu xảy ra chuyện gì, anh trai chắc chắn sẽ làm thịt tôi.”

Sắc mặt Thẩm Nghịch sững sờ, đứng lên lập tức mặc quần áo, giọng nói tràn đầy không vui, chỉ trích: “Biết rõ cô ấy có thai còn đưa cô ấy tới đây? Không biết đây là đâu sao?”

Mẹ kiếp! Là cậu mang cô tới sao? Kỳ Dạ cắn môi nhưng không nói những lời này ra, hai người vội vã rời khỏi phòng, xuống lầu.......

Loan Đậu Đậu vỗ tay một cái: “Không sao, mọi người tiếp tục uống rượu đi! Mọi người sẽ được mời một ly rượu do quản lý mời........”

“Oa........” Khán giả hét lên........

“A........” Quản lý kêu lên, nhìn nhiều người như vậy, mỗi người một ly, hơn nữa rượu ở Thời Quang đắt gấp năm lần rượu ở ngoài, không phải như vậy ông sẽ phá sản sao!

Loan Đậu Đậu chu môi: “Có vấn đề gì sao quản lý.”

“Không có.......Không thành vấn đề.......” Không thành vấn đề gì mối lạ.

“Ông ấy không có vấn đề nhưng em có vấn đề!” Giọng nói lạnh lùng từ trên lầu truyền xuống.

Loan Đậu Đậu không thấy là ai cũng không đoán được là ai, cười đùa bất mãn: “Tôi có vấn đề? Tôi thì có vấn đề gì? Đừng nói đùa.......”

“Anh không nói giỡn với em! Loan Đậu Đậu.......” Bóng đen từ cầu thang đi tới, từng bước từng bước, giọng nói nghiến răng nghiến lợi!

oan Đậu Đậu thấy rõ bóng đen thì nhất thời giật mình.......Ai có thể nói cho cô biết sao Phân Ruồi lại ở đây? Không phải hắn là đàn ông chín chắn sao? Không phải hắn đến công ty giúp Thẩm Nghịch xử lý công việc sao?

Nhưng ai nói đàn ông chín chắn thì không được đến quán rượu? Hơn nữa quầy rượu là do người đàn ông chín chắn này với Thời Quang kết hợp, Thẩm Nghịch lại ở đây làm sao Thạch Thương Ly lại ở công ty chứ?

“Hì hì.......Chồng yêu.......Sao anh lại tới đây? Thật là biết thưởng thức! Nơi này phụ nữ cũng rất tốt.......” Loan Đậu Đậu nói xong cũng muốn tự tát vào mặt mình, lúc này là lúc nào mà còn bàn về phụ nữ chứ!

Thạch Thương Ly tối mặt, so với vừa rồi còn lạnh hơn, nhìn chằm chằm cô: “Thật ra em biết rất rõ........”

“Hì hì........” Loan Đậu Đậu đổ mồ hôi lạnh, cười so với khóc còn khó coi hơn, tùy ý nòi: “Em không muốn thay đổi người đàn ông của em nhưng đôi khi đàn ông cũng cần thiết.......” Mẹ kiếp! Nó dối như vậy thì ai tin chứ? Ngay cả cô cũng không tin nổi!

“Có nghĩa là anh lấy một người vợ đồng tính sao?”

“Hả? Ha ha......Em đùa thôi! Chồng yêu, chồng yêu” Loan Đậu Đậu cố gắng nói rõ hai chữ “Chồng yêu”!

Sắc mặt Thạch Thương Ly từ từ thay đổi, khóe môi khẽ nở nụ cười, giọng nói vô cùng dịu dàng: “Vợ ngoan, có đói bụng hay không? Anh đưa em về nhà nấu cơm cho em ăn nhé.”

Loan Đậu Đậu rụt đầu, thận trọng hỏi: “Anh không gạt em chứ? Không phải muốn đưa em về nhà đánh chứ?”

“Dĩ nhiên không, vợ yêu, anh yêu em còn không hết sao sẽ đánh em chứ? Hơn nữa trong bũng em còn có bảo bối, sao anh lại đánh em?” Thạch Thương Ly cười rất dịu dàng giống như một ông chồng tốt. Che lấp ánh mắt giảo hoạt.......

Đối với người phụ nữ la to mà quên mất trong bụng mình đang có bảo bối thì sao hắn có thể tha thứ chứ.......

“Vậy anh đảm bảo sẽ không đánh mông em chứ!” Lần trước cái mông bị anh đánh thật là đau.......

"Uhm.”

Loan Đậu Đậu lập tức hấp tấp ôm ngực hắn: “Chồng yêu, anh thật tốt!”

Thạch Thương Ly khẽ cười lạnh, một tay ôm eo cô, một tay nhéo lỗ tai cô la lớn: “Loan Đậu Đậu, nhất định em phải chết.” Chẳng những chạy đến quầy rượu còn chạy lên sân khấu, thiếu chút nữa ngã xuống cũng không biết!

Tại sao hắn có thể lấy người đần như vậy!

“Ô ô.......Đau đau! Lừa gạt, anh gạt em.......” Loan Đậu Đậu khóc không ra nước mắt.......

Thạch Thương Ly khẽ cười: “Anh chỉ đồng ý không đánh em, không đồng ý không nhéo lỗ tai em.......”

Loan Đậu Đậu ăn vạ: “Anh nói lời mà không giữ lời, bảo bối của em sẽ bắt nạt anh!”

“Yên tâm! Vừa rồi bảo bối nói với anh mẹ không ngoan nên anh cần phải quản tốt!” Thạch Thương Ly cười lạnh.......

“.......” Làm sao có thể! Bảo bối trong bụng cô, cô không nghe thấy bảo bối nói chuyện thì làm sao hắn nghe được!

“Anh cũng tới đây sao?” Kỳ Dạ thấy Thạch Thương Ly nhéo lỗ tai Loan Đậu Đậu thì tự nói với mình lần này chết chắc!

Thạch Thương Ly ôm Loan Đậu Đậu đi lên, lạnh lùng nhìn Kỳ Dạ: “Về nhà tôi tính sổ với cậu!”

Thẩm Nghịch như đã biết chuyện gì xảy ra, vỗ vai an ủi cậu: “Cậu về trước đi!”

Kỳ Dạ nuốt nước miếng: “Tôi có thể đến nhà anh không?”

“Trốn được đầu tháng không trốn được mười lăm!” Thẩm Nghịch trả lời: “Thương Ly cũng biết mật mã nhà tôi.” Ý là cậu không về Thạch Thương Ly cũng sẽ tới bắt cầu về nhà xử tội!

Kỳ Dạ khóc không ra nước mắt, trong lòng kêu rên: “Bánh bao đậu, tôi bị cô hại chết.”

Loan Đậu Đậu nằm trong ngực hắn không dám nói gì, len lén nhìn má hắn, thật khó coi! Kỳ Dạ núp trước mặt cũng có bộ dáng ngày tận thế, không dám nói gì.

Thạch Thương Ly im lặng nằm trên ghế salon. Bàn tay cứng ngắc kéo cà vạt, khí lạnh tản ra không khỏi kinh người.

Loan Đậu Đậu cùng Kỳ Dạ liếc nhìn nhau: “Không phải hắn định về nhà xử lý chứ?”

Kỳ Dạ: “Về nhà xử lý cũng là xử lý cô có liên quan gì đến tôi!”

Loan Đậu Đậu: “Cappuccino không phải không có nghĩa khí chứ?”

Kỳ Dạ: “Ý tứ gì! Trước mặt anh trai tôi dám làm gì chứ!”

Loan Đậu Đậu sở sờ trán đầy mồ hôi, chẳng lẽ hôm nay mông mình không giữ được sao? Nhưng hắn đã đồng ý không đánh mông, nếu như hắn muốn đánh có thể đưa bụng ra cho hắn dừng tay lại!

Kỳ Dạ liếc nhìn Bánh bao đậu, người ta còn có cái bụng, cậu không có gì! Chỉ có thể bị đòn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.