Tổng Giám Đốc Đói Bụng: Thỏ Trắng Mở Cửa Đi!

Chương 114



Tút tút.......

Thẩm Nghịch cúp máy lười không muốn nghe.

Kỳ Dạ nắm điện thoại trong tay. Anh ta là người yêu cậu! Lại vì Bánh bao đậu mà cúp điện thoại của cậu? Người mù chết tiệt, anh có uy, anh rất hả hê phải không? Anh cho rằng chỉ có một mình anh quan tâm Bánh bao đậu sao? Cậu cũng lo lắng.

Gọi lại lần nữa thì Thẩm Nghịch lập tức tắt máy! Kỳ Dạ tức giận quá: “Chết tiệt! Người mù chết tiệt, để xem lần sau tôi xử anh thế nào.”

Sau khi Loan Đậu Đậu ngủ dậy thì không nhớ chuyện hôm qua nữa, điều duy nhất cô nhớ là tối qua Thạch Thương Ly không gọi cho cô!

Thạch Thương Ly anh là đồ lừa đảo!

“Bánh bao đậu, hôm nay chúng ta không ra ngoài đi dạo mà ở nhà làm hoành thánh được không?”

Loan Đậu Đậu nhìn cậu: “Cậu sẽ làm hoành thánh sao?”

“Hả? Không, không phải cô biết làm sao?”

“Tôi có thể nấu cơm không có nghĩa là tôi biết làm hoành thánh!” Loan Đậu Đậu nhún vai!

Kỳ Dạ tối sầm mặt lý do này không thể khiến cô ở nhà, cậu nên làm gì bây giờ? Cậu đang vắt óc suy nghĩ cách thì Loan Đậu Đậu mở ti vi, kết quả không nhìn thấy gì.

Loan Đậu Đậu vỗ vỗ màn hình: “Cappuccino sao ti vi không có hình ảnh?”

“Hả? Chắc là hư........Hai ngày nữa tôi gọi người đến sữa, cô nghỉ hai ngày không xem vậy.” Kỳ Dạ trợn mắt nói mò, căn bản ti vi không có vấn đề gì chỉ là cậu lấy kéo cắt đứt dây điện.

“Uhm, vậy cũng tốt.” Loan Đậu Đậu buồn bực nhún vai, Thạch Thương Ly không nhìn cô ngay cả ti vi cũng bắt nạt cô.

Loan Đậu Đậu ngồi trên ghế salon xoa bắp chân, Kỳ Dạ lập tức đi đến xoa cho cô, quan tâm hỏi: “Có phải chân lại bị chuột rút không? Rất khó chịu sao?”

“Không phải! Chỉ muốn xoa một chút.”

Trán Kỳ Dạ đầy mồ hôi, chột dạ.......Cảm giác ánh mắt Loan Đậu Đậu nhìn cậu đầy hoài nghi? Không phải cô ấy hoài nghi chứ.......

Chuông cửa vang lên, cậu lập tức đứng dậy cười ha hả nói: “Tôi đi mở cửa.......”

“Hi, hello, bạn thân, mình tới thăm bạn......” Vừa mới mở cửa đã có người ôm lấy Kỳ Dạ, cậu sợ đến nỗi gào to: “Cô này......Buông tôi ra, buông tôi ra!”

“Ah, Đậu Đậu bạn phẩu thuật chuyển giới rồi sao?” Đồng Thoại tỉ mỉ quan sát người con trai trước mặt, chọc chọc lồng ngực cậu: “Sang Hàn Quốc làm sao? Khuôn mặt thật đẹp, nhưng có thể biến thành người như thế này kỹ thuật thật cao.......”

“Cô mới phẫu thuật chuyển giới! Tôi vốn dĩ là đàn ông!” Kỳ Dạ tức giận quát.

“Đồng Thoại, mình ở đây.” Loan Đậu Đậu giơ tay lên, vẫy tay mấy cái, không đứng lên.

Đồng Thoại vừa đi vào nhìn liền giật mình: “Đậu Đậu bạn thật lợi hại, tăng cân mập tới mức này?”

Loan Đậu Đậu tối sầm mặt: “Mình mang thai. Bạn hiểu chưa? Trong bụng mình có một bảo bối......”

“A.......” Đồng Thoại lập tức thét chói tai, vang vọng trong phòng, quay đầu nhìn chằm chằm Kỳ Dạ, rống to: “Là cậu làm cho Đậu Đậu nhà tôi lớn bụng sao?”

“Nói lung tung gì vậy!” Kỳ Dạ tức giận trừng mắt nhìn cô gái trước mặt: “Trong bụng cô ấy là con của anh tôi!”

“Anh cậu?”

Loan Đậu Đậu gật đầu: “Anh cậu ấy chính là Thạch Thương Ly cũng chính là ba đứa bé trong bụng mình!”

“Hả?” Đồng Thoại trợn mắt, thiếu chút nữa cắn đứt lưỡi mình, kinh ngạc nói: “Không phải Thạch Thương Ly sắp kết hôn với một cô gái quý tộc người Pháp sao? Sao lại làm cậu lớn bụng? Anh ta bội tình bạc nghĩa sao?”

“Cô......” Kỳ Dạ vừa nghe muốn chặn miệng Đồng Thoại lại nhưng đã không kịp.

Loan Đậu Đậu sửng sốt, mặt ngây ngốc nhìn Đồng Thoại, mở miệng hỏi: “Bạn nói gì? Phân Ruồi kết hôn cùng cô gái Pháp?”

Đồng Thoại ngây ngốc nhìn Kỳ Dạ lại nhìn Loan Đậu Đậu, nhất thời hiểu ra, thì ra là bọn họ giấu cô? Chuyện lớn như vậy lại không nói cho cô biết!

Loan Đậu Đậu thấy Đồng Thoại không nói lời nào, lập tức đứng lên cầm tay cô ấy hỏi: “Bạn vừa nói......Thạch Thương Ly kết hôn với người phụ nữ khác sao?” Những chữ cuối cùng nói ra trong giọng nghẹn ngào.

Thạch Lãng vừa từ công ty về, đứng ở cửa nhìn ba người bọn họ, nhất thời liền cảm thấy có gì đó khác thường. Hắn ta đã từng gặp Đồng Thoại, chẳng lẽ cô ấy nói mọi chuyện cho Đậu Đậu biết?

Đồng Thoại cắn môi, chần chờ một chút, dù sao sớm hay muộn gì cô cũng biết. Biết sớm một chút vẫn hơn, lấy tờ báo từ trong túi ra đưa cho cô. Loan Đậu Đậu lập tức cướp lấy, lật tới lật lui nhìn, toàn bộ đều là tin tức không có gì. Nhưng khi lật tới trong cuối thì những dòng chữ kia cô không biết nhưng tấm hình kia cô biết.......

Hôn nhân, còn có một tấm hình, một cô gái rất đẹp bên cạnh còn có Thạch Thương Ly......

“Đồ lửa đảo, lừa đảo! Phân Ruồi không thể kết hôn với người phụ nữ khác, anh ấy đã kết hôn với mình. Anh ấy như vậy là phạm tội trùng hôn cho nên không thể kết hôn. Có người đăng tin để lừa mình......”

Loan Đậu Đậu vo nát tờ báo, bàn tay run rẩy ném vào thùng rác.

“Đậu Đậu, đây là thật. Cô gái kia là Lisha Bạch Doãn, tên tiếng Trung gọi là Bạch Doãn. Là hậu duệ một nhà quý tộc người Pháp......"

“Đồng Thoại.” Sắc mặt Loan Đậu Đậu căng thẳng, lạnh lùng cắt ngang lời cô ấy, ánh mắt nghiêm túc nhìn cô ấy nói: “Mình không tin! Anh ấy đã kết hôn với mình nên không thể nào anh ấy kết hôn với người khác. Bạn không tin sao mình đi lấy giấy đăng ký kết hôn cho bạn xem.”

Xoay người muốn đi lên lầu, Kỳ Dạ đứng bên cạnh chợt mở miệng: “Bánh bao đậu, đừng đi.”

Loan Đậu Đậu xoay người, ánh mắt vô tội nhìn Kỳ Dạ cười nói: “Sao vậy, cậu cũng không tin tôi sao? Chúng tôi thật sự đã kết hôn, có giấy đăng ký kết hôn, anh ấy nói khi nào đứa bé ra đời nhất định anh ấy sẽ về......Tôi đi lấy giấy đăng ký kết hôn cho mọi người xem.”

Xem như hắn không yêu cô cũng sẽ không kết hôn với người phụ nữ khác! Bởi vì hắn là ba của bảo bối.

Xoay người vịn cầu thang, từng bước từng bước đi lên......

“Không còn giấy đăng ký kết hôn nữa......” Kỳ Dạ đi lên nắm tay cô, giọng nói vang rõ trong phòng.

Loan Đậu Đậu quay đầu nhìn cậu: “Làm sao có thể? Cappuccino cậu phải tin tôi, tin Thạch Thương Ly! Người đàn ông kiêu ngạo bá đạo kia làm sao có thể để bảo bối trở thành con riêng chứ?”

“Cappuccino” Cái tên này giờ phút này vang lên bên tai khiến Kỳ Dạ xấu hổ vô cùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.